Chương 7.2

“Bình tĩnh, thế này chứng tỏ tôi còn nửa thanh máu mà.” Mạnh Tư Lăng mở miệng.

Lý Ninh Ngọc: “...”

“Trong ngăn tủ có nhang đúng không? Thắp cho tôi mấy cây là ổn thôi.” Mạnh Tư Lăng chỉ chỉ cái tủ bên cạnh và nói.

Lúc này Lý Ninh Ngọc mới sực nhớ ra, mặc kệ là quỷ hay thần đều tồn tại dựa vào hương khói.

Thấy Lý Ninh Ngọc đi tìm nhang, Mạnh Tư Lăng Trực tiếp ngã ra đất.

“Cẩn thận!” Đột nhiên Lý Ninh Ngọc hô lên.

Quỷ thể của Mạnh Tư Lăng chợt lóe, cô ấy lăn một vòng sang bên cạnh, tránh thoát một luồng khói đen.

“Xoẹt… Xoẹt…” Một trận động tĩnh vang lên, Mạnh Tư Lăng vội vã bay đến bên người Lý Ninh Ngọc, đè bàn tay đang định ném bóng gỗ đào của cô xuống, nghiêm túc nhìn con quỷ trước mặt.

Quỷ lực trên thân con quỷ này còn nồng đậm hơn xa con quỷ chết chìm và quỷ thắt cổ vừa rồi.

Sương quỷ tiêu tán lộ ra một nữ quỷ mặc áo cưới thời xưa màu đỏ, còn đang lắp đầu vào cổ.

“Quỷ tân nương!” Con ngươi co rụt, Mạnh Tư Lăng che chở Lý Ninh Ngọc lui về sau mấy bước cho đến khi không lùi được nữa.

Mạnh Tư Thanh không ngờ một viên Thủy Phong Thanh lại dẫn nhiều quỷ quái đến đây thế này.

“Giao ra đây!” Dưới khăn trùm uyên ương đỏ tươi truyền ra một giọng nói âm u.

Mạnh Tư Lăng mím môi, trong lòng hoảng loạn.

“Mạnh Tư Lăng!” Lý Ninh Ngọc tiến lên: “Cô trở về đi thôi!” Cô đã nhận ra, con quỷ này mạnh hơn Mạnh Tư Lăng quá nhiều, cô ấy không thể đối phó được… Thay vì hai người… À không… Một người một quỷ cùng chết, thà rằng chỉ một mình cô chết đi.

“Không được!”

Vốn dĩ Mạnh Tư Lăng định ngưng tụ quỷ lực toàn thân lại, có lẽ vẫn có thể đánh với quỷ tân nương một trận.

“Dài dòng!” Quỷ tân nương đột ngột mở miệng, nó chỉ giơ tay lên đã xuất hiện một đám sương đen khổng lồ, trực tiếp nhốt Mạnh Tư Lăng lại.

Quỷ khí quanh thân quỷ tân nương tăng mạnh, nó trực tiếp hóa thành một luồng gió lạnh, cuốn Lý Ninh Ngọc biến mất không thấy nữa.

“Lý Ninh Ngọc!”

Mạnh Tư Lăng tránh thoát quỷ khí, vốn dĩ muốn đuổi theo nhưng lại chần chừ một chút.

Cô ấy ném một luồng quỷ khí đuổi theo con quỷ tân nương kia, bản thân thì lập tức chạy về phía nhà họ Cố.

Trong nhà họ Cố.

Kể từ lần trước nhìn thấy xác chết của Cố Hiểu Mộng vùng dậy, Cố Thanh Phong đã bị bệnh, cả ngày nằm liệt trên giường không dậy nổi, bác sĩ khám xong cũng không biết phải làm sao.

Nếu khám bệnh chẳng có ích gì, Cố Thừa Lưu nghe theo lời Cố Như Sơ, mời vị đại sư Mặc nổi tiếng tới xem thử.

Đại sư Mặc nói thẳng là Cố Thanh Phong gặp phải quỷ, luồng quỷ khí trong cơ thể ông ta sẽ không tiêu tán, ngược lại sẽ luôn tồn tại, mỗi phút mỗi giây đều hành hạ ông ta cho đến khi ông ta chết đi.

Luồng quỷ khí này xen lẫn chút khí vận, phải tìm được chủ nhân của chúng, nếu không đại sư Mặc cũng không có cách nào ép chúng ra ngoài.

“Đại sư Mặc, trong nhà thật sự không có quỷ sao?” Mắt thấy đại sư Mặc chuẩn bị rời đi, Cố Như Sơ vội vàng kêu lên.

“Tất nhiên…” Đại sư Mặc đang chuẩn bị nói gì, đột nhiên ánh mắt hơi rụt, con ngươi sâu thẳm nhìn về phía trước cổng nhà họ Cố.

“Quỷ tới rồi!” Đại sư Mặc nói.

“Á!” Sắc mặc Cố Như Sơ lập tức thay đổi, cô ta vội vàng trốn sau lưng đại sư Mặc.

“Lui vào trong, tôi đã bố trí trận pháp xung quanh nhà họ Cố, quỷ không vào được.” Đại sư Mặc nói xong xoay người đi vào nhà họ Cố cùng Cố Như Sơ.

Gần như lúc hai người vừa lui vào trận pháp quanh nhà họ Cố, chỗ hai người vừa đứng xuất hiện một con quỷ.

“Quả nhiên là cô!” Thấy Mạnh Tư Lăng xuất hiện, đại sư Mặc nói.

“Hôm nay tôi tới đây là có chuyện muốn nhờ.” Mạnh Tư Lăng lộ vẻ mặt nóng vội nói.

Vị đại sư Mặc này rất giỏi bắt quỷ, thực lực của cô ấy không có cách nào cứu Lý Ninh Ngọc, cho nên cô nghĩ ngay đến chuyện cầu cứu vị đại sư này.

“Lý Ninh Ngọc bị quỷ bắt đi rồi, thực lực của tôi không đủ, cầu xin đại sư hãy cứu cô ấy!”

“Hừ, không thể tin lời ma quỷ, e rằng cô đến đây là để gϊếŧ người nhà họ Cố thì có!”

Đại sư Mặc nói. Dù sao ông ta đã thấy quá nhiều con quỷ cố ý mượn cớ như vậy sau đó đánh lén rồi.

“Đại sư!” Trong giọng nói của Mạnh Tư Lăng đầy vẻ cầu xin, trước ánh mắt khϊếp sợ của đại sư Mặc, cô ấy bước vào trong trận pháp.

“Áaaa…”

Trận pháp đuổi quỷ, trong trận có sét đánh xuống, sẽ đánh tan hồn phách của Mạnh Tư Lăng, không bao giờ còn cơ hội đầu thai.

“Đại sư! Mau cứu Lý Ninh Ngọc! Cô ấy đã dung hợp với Thủy Phong Thanh rồi! Cô ấy bị quỷ tân nương bắt đi, sẽ chết mất!”

Mạnh Tư Lăng hô, ngay từ đầu thân thể vốn đã không ngưng thực, lúc này còn bị sét đánh trong trận pháp, quỷ thể của cô đã bắt đầu tiêu tán.