Chương 7

Giản Kim Triệu nhìn vào mắt Cát Vân Thăng, nói thẳng vào vấn đề: "Tôi muốn chấm dứt hợp đồng với anh, bắt đầu từ hôm nay."

Lời này vừa nói ra, Cát Vân Thăng sửng sốt: "Cậu nói gì cơ?"

Hắn không thể tin được, nhìn chằm chằm như muốn xuyên thủng một lỗ trên người trước mặt: "Kim Triệu, do tôi nghe nhầm hay cậu quay phim đến điên rồi?"

Cát Vân Thăng tiến lên một bước, gặng hỏi: "Tại sao? Chẳng lẽ do hai hôm trước tôi giấu cậu nhận hợp đồng thương mại mà cậu không thích? Nhưng tôi đã thương lượng xong với nhãn hiệu rồi..."

"Không chỉ mỗi việc này."

Giản Kim Triệu ngắt lời, giải thích rõ ràng.

"Vân Thăng, quan điểm hai ta hoàn toàn không phù hợp, nếu còn tiếp tục sẽ càng nảy sinh thêm nhiều vấn đề nữa, dễ hợp dễ tan đi."

Do người đại diện cũ nghỉ nên Giản Kim Triệu và Cát Vân Thăng mới trở thành "đối tác giữa chừng".

Ban đầu cả hai rất hợp nhau, nhưng khi Giản Kim Triệu ngày càng nổi tiếng, quan điểm trong nghề của họ bắt đầu có sự chệch hướng—

Giản Kim Triệu tập trung đầu tư và quay phim, Cát Vân Thăng lại chỉ chú tâm đến quảng cáo để nổi tiếng.

Vì chuyện này mà hai người đã xảy ra cãi vã rất nhiều lần. Mỗi lần đều do Đàm Dã đứng ra giảng hoà.

Cát Vân Thăng đè nén tức giận, chơi bài tình cảm, "Kim Triệu, chúng ta làm việc cùng nhau 5 năm rồi. Tôi thừa nhận quan điểm chúng ta có sự khác biệt, nhưng có lần nào tôi không nghe theo cậu?"

"Cậu nói đi, tôi không cho cậu mặt mũi sao? Cậu muốn tôi làm thế nào nữa?"

"Cậu không nghĩ đến chuyện, nếu việc huỷ hợp đồng lộ ra, người ngoài sẽ nghĩ thế nào? Cho dù không quan tâm đến thanh danh của tôi, cậu cũng nên nghĩ đến bản thân mình chứ!"

Từng câu từng chữ như thể lúc nào cũng suy nghĩ cho Giản Kim Triệu.

Nếu là trước đây, chắc chắn Giản Kim Triệu sẽ tin. Nhưng giờ anh không muốn nghe thêm dù chỉ một lời!

Giản Kim Triệu âm u nói: "Cát Vân Thăng, anh có từng để ý đến danh tiếng của tôi không?"

"Anh cậy mình là người đại diện của tôi, lén lút ký hợp đồng với người mới sau lưng tôi, sau đó đưa đi tiếp khách để đối lấy tài nguyên! Như này là nghĩ cho tôi?"

"..."

Sắc mặt Cát Vân Thăng cứng đờ, trong lòng cuộn sóng.

Giản Kim Triệu thấy phản ứng của hắn, hận thù trong lòng càng thêm mạnh mẽ.

Cát Vân Thăng trước mặt là cùng một loại người với Tần Lãng đêm qua!

Vì lợi ích của mình mà không tiếc bán rẻ thân xác của người mới! Chỉ khác một cái là kẻ trước thực hiện một cách bí mật, còn kẻ sau thực hiện một cách công khai.

Kiếp trước Giản Kim Triệu vô tình biết được bí mật này của Cát Vân Thăng, mặc dù thất vọng nhưng vẫn kiên quyết huỷ hợp đồng.

Làm việc với nhau nhiều năm, Giản Kim Triệu vẫn còn một chút thiện cảm nên không công khai việc này.

Nhưng anh không ngờ việc mình nhất thời mềm lòng lại gây ra hậu quả lớn đến thế.

Việc Giản Kim Triệu bị cảnh sát đưa đi điều tra, tất cả đều do Cát Vân Thăng!

Hắn lấy cái danh là "người đại diễn cũ", mang theo "bằng chứng" thu thập được để báo án với lí do "không muốn thông đồng làm bậy".

Lố bịch! Hoang đường!

Nếu sự phản bội của Đàm Dã khiến anh bị sốc và tuyệt vọng, thì sự vu khống của Cát Vân Thăng khiến anh cảm thấy ghê tởm đến tận xương tuỷ!

Giản Kim Triệu đuổi người: "Anh có thể đi rồi, đừng nghĩ đến việc thay mặt Đàm Dã khuyên tôi, tốt nhất đừng có xuất hiện trước mặt tôi nữa."

"..."

Ánh mắt lạnh lùng của Giản Kim Triệu là thứ mà trước đây Cát Vân Thăng chưa từng nhìn thấy.

Hắn biết rõ hơn ai hết, lí do hắn có thể đi ngang trong giới giải trí là nhờ vào ánh hào quang của Giản Kim Triệu.

Một khi mất đi mối quan hệ này, "uy tín" của hắn sẽ giảm đi rất nhiều.

Vốn dĩ đã hứa với Đàm Dã, hắn nhất định có thể thuyết phục được Giản Kim Triệu thay đổi quyết định, nhưng giờ hắn không làm được, thậm chí còn mất cả việc?

Cát Vân Thăng càng nghĩ càng bực, mặt đỏ bừng bừng quay người bỏ đi.

—Uỳnh.

Giản Kim Triệu lập tức đóng cửa lại, lực tay có chút mất kiểm soát.

Anh lùi lại dựa lưng vào tường, đè lại thái dương đang giật, thở dài thườn thượt—

Việc thẳng thắn "huỷ hợp đồng" sẽ khiến Cát Vân Thăng tức giận, đáng lẽ nên âm thầm xử lý mới là cách sáng suốt nhất.

Nhưng Giản Kim Triệu dù sao cũng là người sống, vẫn có hỉ nộ ái ố!

Anh không thể giả vờ cười đùa sau khi đã trải qua những chuyện kia được!

Thay vì thế, không bằng giải quyết sạch sẽ ngay từ đầu.

Giản Kim Triệu ngơ ngác một lúc, bỗng bên cạnh vang lên tiếng lo lắng: "Thầy Giản, không sao chứ?"