- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về
- Chương 42
Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về
Chương 42
Quý Thanh Đường nhìn cô nói: “Ba mẹ và anh hai đều rất lo lắng cho em, anh hai vẫn luôn đi tìm em,em không về là muốn cho bọn họ sốt ruột sao?”
Quý Thanh Anh đón nhận lấy ánh mắt của Quý Thanh Đường,đôi mắt ấy không khắc Quý Thanh Dương là bao,làm cô ấy hoảng hốt lại tự ti.Cô quay người đi, hít sâu một hơi, kìm nén nước mắt, nói: “Em là cáu đồ ngu xuẩn được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, đi rồi mới tốt. Về sau bọn chị người một nhà hưởng thụ những tháng ngày bình yên, không còn có đồ chướng mắt.”
Nói xong, cô ấy tự mình đi trước.
Lúc Cao Tử Kham ra tới đúng lúc nhìn thấy Quý Thanh Đường đuổi theo sau Quý Thanh Anh, giữ chặt cánh tay cô ấy, “Đừng nói hươu nói vượn.”
Hai người đứng ở dưới tán cây, trên mặt đất lá rụng chồng chất.
Đèn đường chiếu xuống, hắt lên khuôn mặt hai cô, một người lộ ra vẻ ngây thơ đáng yêu, một người mỹ thanh thuần thoát tục.
Quý Thanh Đường chắn trước mặt Quý Thanh Anh, thực nghiêm túc nói: “Không có ai cảm thấy em chướng mắt.”
Cô bắt lấy cánh tay của cô ấy, “Có nói cái gì thì chúng ta về nhà lại nói.”
“Em không về!” Quý Thanh Anh đột nhiên hất tay cô ra, không kiên nhẫn quát khẽ, “Em nói em không về!Chị nghe không hiểu sao?Chị về làm đại tiểu thư, đừng tới phiền em!”
Cách đó không xa, Cao Tử Kham nhìn một màn này, không dám tiến lên.
Anh ta sợ nhất là phụ nữ cãi nhau. Huống chi này còn là hai chị em, không thể dây vào.
Bên cạnh vang lên tiếng bật lửa, Cao Tử Kham quay đầu lại, thấy Sở Tiêu Hành.
Anh châm lửa vào điếu thuốc đang ngậm trên khoé môi, rít một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm thân ảnh phía trước, trong mắt hiện rõ vẻ khẩn trương.
Cao Tử Kham vỗ bả vai anh, thấp giọng nói: “Chuyện phụ nữ chúng ta đừng xen vào.”
……Chỉ sợ anh không quen nhìn tiểu mỹ nhân nhà mình bị mắng, nhịn không được làm ra chuyện gì.
Sở Tiêu Hành nhàn nhạt nói, “Tao chỉ là ra hít thở không khí.”
Dưới tán cây, Quý Thanh Anh hất tay Quý Thanh Đường ra, nhanh chóng rời đi.
Quý Thanh Đường không đuổi theo cô ấy nữa, ở phía sau cô ấy lạnh nhạt nói: “Em cho rằng em hiện tại rất tiêu sái sao?Rất độc lập?Em chẳng qua là ỷ vào có Quý gia bảo vệ em thôi.”
Quý Thanh Anh bỗng dưng dừng bước.
Quý Thanh Đường: “Nếu bây giờ không phải vì em họ quý,em còn có thể đứng ở chỗ này tự ngải hối tiếc sao?”
Quý Thanh Anh xoay người, nói với Quý Thanh Đường: “Chị đủ chưa?Em bỏ chạy lấy người, em nhường chỗ cho chị,chị còn không vui sao? Thế nào cũng phải tới bỏ đá xuống giếng?”
“Cái này gọi là bỏ đá xuống giếng?” Quý Thanh Đường cười nhạt, “Vậy em thật sự là đóa hoa trong tủ kính, khuyết thiếu giáo dục xã hội.”
“Không tới phiên chị tới giáo huấn em!” Quý Thanh Anh kích động nói, “Chị cho rằng em gọi chị là chị, chị thật sự là chị của em, có thể khoa tay múa chân với em sao?Dù chị có trâu bò, chị lợi hại, đâu có liên quan tới em?”
“Đời này chuyện xui xẻo nhất chính là gặp được chị! Từ sau khi chị xuất hiện, cuộc đời em liền rơi vào ác mộng!Trước khi chị xuất hiện,em là thiên kim Quý gia, em có ba mẹ yêu thương, có anh trai nuông chiều!Sau khi chị xuất hiện liền đoạt lấy hết tất thảy……”Yết hầu cô tắc nghẹn, nước mắt không khống chế được chảy xuống, vừa khóc vừa nói, “Chỗ nào chị cũng tốt, chỗ nào cũng hơn em, em không khác gì một món đồ giả, gà rừng thiên kim!Em trở thành đối tượng bị người ta nhạo báng, ở trong mắt ba mẹ em cũng trở nên không đáng một đồng……”
Quý Thanh Đường rút khăn giấy từ trong túi xách ra, đi đến trước mặt Quý Thanh Anh, đem khăn giấy đưa cho cô.
Quý Thanh Anh không nhận, gạt nước mắt, xoay người, tiếp tục nói: “Em không cần chị ở đây làm bộ làm tịch, em cũng không muốn giả vờ là chị em thân thiết,em chính là ghét chị!Ghét chị làm đảo lộn cuộc đời em! Ghét chị cướp lấy người nhà em !Ghét chị chỗ nào cũng hơn em!”
Quý Thanh Đường gật gật đầu, nói: “Hoá ra em ghét chị như vậy a.”
“Vừa vặn,chị cũng không thích em.Chị cũng không còn có gánh nặng tâm lí. Có đôi khi em nhiệt tình với chị quá mức, chị ngược lại không biết làm thế nào mới tốt. Nếu chúng ta nói hết ra, em không cần miễn cưỡng mình, chị cũng không cần miễn cưỡng mình.”
Quý Thanh Anh: “…………”
Cô không nghĩ tới sau khi cô điên cuồng phát tiết một hồi như vậy, Quý Thanh Đường còn có thể bình tĩnh như vậy.
Trong lòng cô ấy bỗng cảm thấy nhẹ nhàng, lại tức phình phình nói, “Đúng vậy, chính là như vậy,chị đừng động vào em,em cũng mặc kệ chị, chúng ta đường ai nấy đi, không liên quan đến nhau.”
“Sao có thể không liên quan đến nhau? Chúng ta có cùng cha mẹ, có chung anh trai.” Quý Thanh Đường nói, “Cả chị và em trong lòng đều biết rõ ràng, chúng ta nguyện ý tiếp thu lẫn nhau chỉ là vì để cho bọn họ yên tâm.”
“Đó là trước kia, hiện tại em phạm sai lầm, bọn họ cũng không còn chứa chấp em nữa, em không là gì cả……” Quý Thanh Anh gân cổ lên, “Không bằng trước khi bị đuổi ra khỏi nhà thì em tự mình đi trước. Ít nhất còn có một chút tôn nghiêm.”
“Không có ai không chứa chấp ai. Nhưng thật ra em vẫn luôn không về nhà, sẽ làm bọn họ đau lòng.” Quý Thanh Đường nói: “Chẳng lẽ em muốn thành toàn cho chị? Nhưng không phải em nói ghét chị sao? Vì sao lại rộng lượng như vậy?”
“Em không phải……”
“Vậy cùng chị về.” Quý Thanh Đường nói, “Sao lại nhường tất cả cho người em ghét?”
“Em không phải!” Quý Thanh Anh bị ép, buột miệng thốt ra, “Em căn bản không thể so với chị!Em chỉ có thể bị chị nghiền áp!Em chính là cảm thấy mình là đồ phế vật được chưa?Chị là thiên kim tiểu thư chân chính,bắt em phải làm sao?”
Quý Thanh Đường ngẩn ra.
Quý Thanh Anh quay mặt đi, hai mắt đẫm lệ cất giấu sự quẫn bách cùng nan kham.
Tối nay cô nhất định là uống nhiều quá, cái gì cũng nói ra ngoài……
Cô chưa bao giờ chán ghét bản thân mình như vậy!Nếu thua cũng không thể mất thể diện!
Quý Thanh Đường nói: “Nhưng mà bổn ý của chị cũng không phải nghiền áp em.Chị chỉ muốn làm tốt chuyện chị nên làm.”
Cô than nhẹ một tiếng, lại nói: “Em chưa từng nghèo túng, em không hiểu, em không hiểu những thứ này khó khăn lắm chị mới có được.”
Quý Thanh Anh cứng đờ, không có lên tiếng.
Quý Thanh Đường đi lên trước, nắm lấy tay Quý Thanh Anh, “Đi thôi.”
“Chị đừng có động vào người em……” Quý Thanh Anh có chút kháng cự, vùng vằng không chịu đi.
Quý Thanh Đường nắm chặt lấy cổ tay cô ấy, nói: “Nếu em nghe lời chị nói,chị sẽ không làm khó dễ em, chị sẽ nói giúp em với người nhà. Nhưng nếu em không nghe lời……”
Giọng nói của cô lạnh lùng, Quý Thanh Anh không có tới ngẩng đầu, nhìn cô.
Quý Thanh Đường nói: “Chị liền thật sự không khách khí với em.”
“Chị muốn không khách khí như thế nào?”Cô không khỏi hỏi, trong mắt cất giấu một tia bất an như có như không, lại cậy mạnh nói, “Chị có thể làm gì em?”
Quý Thanh Đường cười nhạt, liếc cô ấy, không nặng không nhẹ nói: “Nếu không em thử xem? Tóm lại sẽ làm em hối hận.”
Quý Thanh Anh: “…………”
Cô cảm thấy cô vừa đẹp vừa đáng sợ, giọng nói điềm nhiên nhưng lại khí thế bức người.
Quý Thanh Đường dẫn Quý Thanh Anh đi trước, Quý Thanh Anh trong lòng do dự giãy giụa lại thấp thỏm, trong lúc nhất thời cũng không biết như thế nào cho phải, liền tùy ý để Quý Thanh Đường lôi kéo mình đi về phía xe.
Đối với ba mẹ và anh trai, cô ấy còn có một tia thói quen kiêu căng và tùy hứng, nhưng đối với người chị gái thay thế vị trí này của cô……Cô ấy không tự tin.
Quý Thanh Đường mở cửa xe ra, nói:: “Lên xe đi.”
Sau khi Quý Thanh Anh lên ghế phụ, Quý Thanh Đường lên ghế điều khiển, lái xe rời đi.
Sở Tiêu Hành và Cao Tử Kham vẫn luôn đứng ở chỗ tối, thấy toàn bộ quá trình.
Thẳng đến khi khói xe ô tô biến mất, Cao Tử Kham bỗng nhiên cười cười, “Hai chị em này có chút khúc mắc a.”
Sở Tiêu Hành không nói chuyện.
Cao Tử Kham liếc anh một cái, cười nói: “Tao giống như cảm nhận được mị lực của Tiểu Đường Quý gia,vừa ngọt vừa mặn, vừa đẹp vừa sắc,với ai cũng có thể bất động thanh sắc tùy cơ ứng biến,một cô nương lương thiện a.”
Sở Tiêu Hành nhìn về phía anh ta, ánh mắt lộ ra một tia cảnh cáo.
“Trước đây lúc cô ấy còn ở bên mày, tao cảm thấy cô ấy chỉ xinh đẹp, ngoan ngoãn phục tùng mày…… Nói như thế nào cũng chỉ là một bình hoa vô dụng.” Cao Tử Kham lùi hai bước, bảo trì khoảng cách an toàn, tiếp tục nói, “Sau khi tách khỏi mày, tao ngược lại phát hiện cô ấy rất có tài.”
“Mày không nói không ai bảo mày câm.” Sở Tiêu Hành trầm giọng nói.
“Haizzz,mày đừng có vậy, cái gọi là lời thật lòng thì khó nghe, làm bạn mày,tao thật lòng muốn nói một câu,bây giờ bọn mày không quá thích hợp.Mày buông tay cũng là đúng.”
“Không thích hợp như thế nào?” Sở Tiêu Hành lạnh lùng hỏi lại.
“Tính cách mày chỉ hợp với một mỹ nhân ngoan ngoãn phục tùng. Nhưng bây giờ Tiểu Đường rất tự lập, sinh hoạt cũng coi như là khổ tận cam lai đi. Bọn mày tiếp tục ở bên nhau sẽ nảy sinh cãi vã.”
Sở Tiêu Hành trầm mặc một lúc lâu, hút hết một điếu thuốc, vứt đầu mẩu thuốc lá đi, nói giọng khàn khàn: “Ai nói tao muốn người ngoan ngoãn phục tùng?”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Cao Tử Kham ngạc nhiên nhìn anh, đầy nghi ngờ, “Chẳng lẽ mày còn chưa đủ hiểu mình?”
…………
Xe chạy trên đường như bay trong đêm.
Không khí bên trong xe trầm mặc.
Quý Thanh Anh ngồi ở trên ghế phụ, ngón tay vẫn luôn nghịch dây ba lô.
Khi xe lái đến con đường vào nhà, trong lòng cô ấy càng ngày càng rối rắm, càng ngày càng khó chịu.
Cô ấy nhịn không được mở miệng nói: “Chị có thể cho em thời gian để ổn định không?”
“Ổn định gì?” Quý Thanh Đường đỡ tay lái,vừa lái xe vừa hỏi.
“Em còn chưa có chuẩn bị tâm lý tốt……”Cô ấy ngập ngừng, “Đêm nay em muốn ở lại khách sạn, bình tĩnh lại một chút, ngày mai em tự mình về.”
Không đợi Quý Thanh Đường đáp lời,cô ấy lại nói, “Em đã đáp ứng yêu cầu của chị,chị đừng ép em quá,bây giờ đã trễ thế này,em cũng không muốn chậm trễ giờ ba mẹ ngủ…… Không muốn nửa đêm rồi mà trong nhà cãi nhau gà bay chó sủa……”
Quý Thanh Đường gật gật đầu, “Được,chị với em đến khách sạn.”
“Chị đưa em đến là được.” Quý Thanh Anh nói.
Quý Thanh Đường mở chỉ dẫn, đi vòng đi khách sạn.
Rất nhanh, hai người đã đến một khách sạn 5 sao trong trung tâm thành phố.
Quý Thanh Đường đến quầy lễ tân, đặt một phòng đơn.
“……” Quý Thanh Anh ở một bên định nói cô ấy muốn phòng xép, cô ấy tới khách sạn ở đều là ở phòng tổng thống.
Chỉ là Quý Thanh Đường đã lưu loát làm xong thủ tục,cô ấy yên lặng kìm nén, tự mình an ủi, vạn nhất về sau bị đuổi ra khỏi Quý gia, nói không chừng đến khách sạn 5 sao cũng không thể ở,phòng tổng thống chỉ có thể có trong mộng tưởng.
Hiện tại hạ thấp tiêu chuẩn, thích ứng dần cũng tốt……
Làm thủ tục xong, hai người cùng lên tầng.
Quý Thanh Anh khi thấy Quý Thanh Đường ghi thông tin của mình vào liền buồn bực, vào thang máy nhịn không được hỏi: “Chị cũng
ở khách sạn sao?”
Quý Thanh Đường gật đầu, “Ngày mai cùng nhau về.”
Nói rồi,cô lấy di động ra, nhắn WeChat cho Quý Thanh Dương.
“Chị bảo anh là chị tìm được em rồi, đêm nay ở bên ngoài tại khách sạn, ngày mai mới về.”
“Chị sợ em chạy a?” Quý Thanh Anh hừ nhẹ.
Quý Thanh Đường nhún vai, nhàn nhạt nói, “Nếu chị về một một mình, bọn họ khẳng định sẽ càng thêm lo lắng cho em. Chúng ta làm bạn, cùng nhau ở khách sạn ngủ, bọn họ liền yên tâm.Kể cả có không yên tâm, cũng là cùng nhau nhớ thương hai ta.”
“…………” Quý Thanh Anh bĩu môi. Tâm cơ thật nga,lúc nào cũng muốn tranh sủng!
Hai người vào phòng khách sạn.
Quý Thanh Đường dựa vào sô pha,vừa xem di động vừa nói: “Em tắm rửa trước đi,chị bận việc một lúc đã.”
Nếu không phải bởi vì chuyện Quý Thanh Anh,cô đã quay lại thành phố B, công việc bên kia đều đang chờ cô, mấy ngày nay đều là làm việc từ xa, mở họp online.
Quý Thanh Anh nhìn cô một cái, xoay người yên lặng vào phòng tắm.
Không biết vì sao cô ấy lại thấy Quý Thanh Đường toả ra hơi thở của tổng tài bá đạo……
Một người lạnh lùng không nói nhiều lắm, cuồng công việc, có quyết đoán.
Trước đây bên cạnh cô ấy không có một người phụ nữ giống vậy,mấy khuê mật của cô đều chỉ có cùng nhau ăn uống mua sắm, đề tài chỉ quay xung quanh việc tiêu tiền như thế nào anh nào đẹp trai……
Quý Thanh Anh tắm xong mặc áo tắm dài ra tới, nói: “Em xong rồi,chị đi tắm đi.”
Quý Thanh Đường buông di động, đứng dậy vào phòng tắm.
Quý Thanh Anh làm khô tóc, nằm ở trên giường, trong lòng cảm giác kỳ quái.
Cô đã về nhà mấy tháng, hai người còn chưa từng ngủ cùng nhau.
Quan hệ chị em plastic như vậy cư nhiên phải chịu cùng phòng một đêm……
Quý Thanh Anh tâm phiền ý loạn lướt di động, trong khoảng thời gian này cuộc sống cô rơi xuống đáy vực,tự cô lập bản thân không liên lạc với ai, ng·ay cả mấy người khuê mật cũng không liên hệ.
…… Nói là khuê mật, gặp phải loại chuyện này, ai biết có thầm chê cười cô ấy hay không.
Không nghĩ tới, người đầu tiên gặp lại là cô chị plastic này.
Khá may mắn lại là cô, ít nhất cô đã nói thẳng hết với cô, không cần phải giả vờ cái gì.
Một lát sau, Quý Thanh Đường lau tóc đi ra.
Quý Thanh Anh đang dựa vào đầu giường chơi game, ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Cô ấy chỉ là tùy ý liếc mắt một cái, kết quả bị kinh diễm vài giây không lấy lại tinh thần, dẫn tới nhân vật trong trò chơi bị địch gϊếŧ chết.
Chờ khi cô hậu tri hậu giác cúi đầu, tiếp tục chơi trò chơi, trong lòng căm giận hết: Mày cũng không phải nam nhân!Thất thần cái gì!
Thất thần chơi trong chốc lát,cô ấy lại nhịn không được ngẩng đầu, liếc về phía bên kia vài lần.
Quý Thanh Đường mặc một kiện áo tắm dài màu trắng, làn da mới tắm xong trắng bóc như trứng mới lột, gương mặt với đường cong tinh xảo, mặt mày như họa, môi hồng răng trắng…… Ng·ay cả động tác lười biếng lau tóc cũng gợi cảm đến lạ……
Quý Thanh Anh ở trong trò chơi lại bị KO!
Cô bị động đội mắng liền thoát khỏi trò chơi, chuyên chú ngắm mỹ nhân, nhìn cô vừa ghen tị lại hâm mộ lại thích.
Cảnh mỹ nhân tắm xong đi ra này, nếu là đóng phim chắc chắn sẽ vô cùng hot.
“Chị không suy xét đến việc vào giới giải trí sao?” Quý Thanh Anh đột nhiên mở miệng nói, “Chị rất giống anh, đều rất có thiên phú.”
Quý Thanh Đường không nhịn được mà bật cười, “Chị không có thiên phú, ca hát khiêu vũ đều không biết.”
“Xinh đẹp chính là điểm mạnh lớn nhất rồi.” Quý Thanh Anh nói, “Chị còn là một học bá, xuất đạo nhất định có thể hot.”
“Chưa từng nghĩ tới chuyện đó.” Quý Thanh Đường cười, “Cũng không có hứng thú.”
Kỳ thật khi cô học đại học, gặp được không ít lời mời tham gia showbiz,cô đều không chút do dự cự tuyệt.
Bất quá khi đó nguyên nhân cự tuyệt là,cô hỏi qua Sở Tiêu Hành, Sở Tiêu Hành không đồng ý,cô liền nghe lời anh. Bằng không, lấy trình độ khát vọng tiền tài của cô, nói không chừng không thích cũng đi thử.
Khi đó ở trong lòng cô, có thể xếp hạng trước tiền chỉ có Sở Tiêu Hành.
“Có chút đáng tiếc……” Quý Thanh Anh vừa mới dứt lời, nghĩ lại lại nói, “Cũng không đáng tiếc, em biết chị hoàn thành hạng mục rất tốt, mấy nguyên lão hay bắt bẻ của tập đoàn còn khen ngợi chị.”
“Khen chị là bởi vì thân phận của chị, ta làm được sáu phần, đối với bọn họ mà nói chính là chín phần vừa lòng.” Quý Thanh Đường nói.
Quý Thanh Anh nhìn bộ dáng Quý Thanh Đường bình tĩnh lại khiêm tốn, đột nhiên cảm thấy hổ thẹn.
Cô ấy rõ ràng làm không tốt, bị một đám người thổi phồng liền bay lên trời……
Sau khi rửa mặt xong, Quý Thanh Đường hỏi: “Tắt đèn nhé?”
Quý Thanh Anh: “Tắt đi.”
Trong bóng tối, hai người từng người nằm ở trên giường.
Quý Thanh Anh lăn qua lộn lại không ngủ được, lăn lộn trong chốc lát, cảm thấy mình như vậy không tốt, lại bất động.
Thanh âm Quý Thanh Đường từ trong bóng tối truyền đến, “Vì sao em muốn cùng người ta tham ô tiền hạng mục?”
Thân thể Quý Thanh Anh nháy mắt cứng đờ lại.
Chỉ là bởi vì trong bóng tối,cô cảm giác không dày vò như vậy.
Nhìn không thấy, liền có thể coi như mình không tồn tại.
“Em rất thiếu tiền sao?” Quý Thanh Đường lại hỏi.
“Sau khi nhận hạng mục, ba mẹ liền cắt tiền tiêu vặt của em, chỉ có thể dựa vào tiền lương để sống, hằng ngày chi tiêu không đủ dùng sao?”
“Nhưng em có thể xin anh hai,vì sao em lại không xin anh ấy? Có phải bởi vì em tiêu vào thứ gì đó, làm em khó có thể mở miệng không?”
Quý Thanh Đường cũng mặc kệ cô ấy có đáp lại hay không đáp, cứ hỏi.
“Em định chi vào cái gì mà khó có thể mở miệng, thậm chí bí quá hoá liều? Nếu chỉ là ăn nhậu chơi bời mua sắm,em sẽ không tránh anh hai.”
“Chẳng lẽ em lén đi vay nặng lãi mua đồ linh tinh?”
Quý Thanh Anh cả người như có kiến bò, lại như sắp bị ném vào trong chảo dầu.
Bên kia cứ một câu lại một câu,kể cả cô ấy không nói lời nào, đều phỏng đoán ra một sự liên kết logic……
Giờ khắc này, Quý Thanh Anh rốt cuộc biết cùng người thông minh ở chung đáng sợ bao nhiêu,tựa như mình bị nhìn thấu hết tất thảy.
Quý Thanh Anh đột nhiên ngồi dậy, nói: “Chị đừng đoán! Không phải như chị nghĩ đâu!”
“Vậy em nói đi, là vì sao?” Quý Thanh Đường nói, “Tuy rằng cách em làm thực ngu ngốc, nhưng chị tin ý định ban đầu của em cũng không phải ham chút tiền ấy.Em không đến mức.”
Quý Thanh Anh đỏ hốc mắt.
Cô là người đầu tiên nói cô ấy không đến mức như vậy.
Quý Thanh Anh hít hít mũi, ôm lấy đầu gối, đầu vùi vào đầu gối.
Quý Thanh Đường xuống giường, đi đến trên giường cô ấy, ngồi ở bên cạnh cô ấy, nhẹ giọng nói: “Nếu em không muốn để cho người khác biết, chị có thể cam đoan với em, không nói cho những người khác.”
Sau một lúc lâu, liền vào lúc Quý Thanh Đường cho rằng cô ấy sẽ không nói, cô ấy liền nghẹn ngào phát ra âm thanh, “…… Thật vậy không?”
“Ân.” Quý Thanh Đường gật đầu, “Chỉ cần em không muốn,chị thề sẽ giữ bí mật cho em.”
Quý Thanh Anh không biết lòng tín nhiệm của mình dành cho cô từ đâu mà đến, nhưng cô ấy tin.Cô ấy đem chuyện vẫn luôn đè ở trong lòng, làm cho cô ấy hoảng sợ không thể chịu nổi thêm dù một ngày kia nói ra.
“Đường Đào đòi tiền em……”
Quý Thanh Đường nghiêm mặt lại, ng·ay sau đó lại cảm thấy cũng không ngoài ý muốn, cô hỏi: “Ông ấy đòi em nhiều hay ít?”
“Ng·ay từ đầu là mỗi tháng năm vạn……” Quý Thanh Anh nghẹn giọng, thấp giọng nói, “Sau lại nghe nói em đi làm ở hạng mục, đòi em 300 vạn mua căn hộ……”
Quý Thanh Đường hít sâu một hơi, không nhịn được tăng thêm ngữ khí, “Em cứ nghe lời ông ấy như vậy?”
“Ông ấy nói cho ông ấy 300 vạn về sau liền thanh toán xong, không bao giờ tìm em nữa……”
“Em tin ông ấy?” Quý Thanh Đường nở nụ cười, trên mặt b·iểu t·ình phá lệ châm chọc, “Chị nói thẳng,em cho ông ấy 300 vạn,ông ấy về sau sẽ lại tìm em đòi 500 vạn, một ngàn vạn, chỉ cần em còn sống,em còn nguyện ý cho,ông ấy liền sẽ vẫn luôn đòi.”
“Em không biết……Chỉ là em thật sự thấy rất phiền……Em muốn thoát khỏi ông ấy……” Quý Thanh Anh ngẩng đầu, mặt đầy nước mắt nhìn Quý Thanh Đường nói, “Em muốn người khác biết em có người ba người mẹ như vậy……Em rõ ràng là thiên kim Quý gia,vì sao em lại có liên quan đến bọn họ……Em không muốn đối mặt……Em không thể để những người khác biết……Em sẽ bị người ta khinh thường……”
“Hiện tại cho dù có người biết em không phải con gái ruột Quý gia, nhưng bọn họ vẫn không biết cha ruột em là ai,em còn vẫn luôn ở Quý gia,em vẫn là thiên kim Quý gia như cũ…… Nhưng một khi ba mẹ ruột em được đưa ra ánh sáng,em chính là con gái của t·ội p·h·ạm lao động cải tạo, em chính là người ti tiện thuộc tầng lớp đáy xã hội, em vĩnh viễn sẽ bị sỉ nhục……”
Một mảnh ánh trăng xuyên qua khe hở bức màn chiếu vào, dừng ở trên giường, ánh lên nước mắt từ đôi mắt mông lung, sự tự ti cùng tuyệt vọng trong đôi mắt cô cơ hồ ch·ôn v·ùi lấy cô.
“Chị có biết giới thượng lưu chú trọng đến xuất thân và cấp bậc bao nhiêu không……Xuất thân của em mà bị lộ ra, bọn họ sẽ cảm thấy gien em đều là thấp kém…… Không có người sẽ coi trọng em……”
Cô ấy vừa khóc vừa lẩm bẩm tự nói, “Chị không hiểu…… Chị không hiểu tình cảnh em…… Hiện tại chị là thiên kim tiểu thư chân chính……Chị là công chúa……Sao chị có thể hiểu được cảm giác của em……”
Quý Thanh Đường lẳng lặng ngồi ở một bên, thẳng đến khi tiếng khóc của cô ấy dần dần vơi, cô mở miệng nói: “Vậy chiu trước đây thì sao?Có phải em đã quên chị đã là Đường Đường hơn hai mươi năm sao?Chị là một người chui lên từ cống ngầm sao?Chị bị ghim trên cột sỉ nhục sao?”
Quý Thanh Anh ngơ ngẩn ngẩng đầu, nhìn cô.
Quý Thanh Đường hít sâu một hơi, nói: “Chị lớn lên từ tầng lớp dưới của xã hội,chị không hiểu xã hội thượng lưu bọn em. Chỉ là, trước nay chị chưa từng thấy sự tồn tại của mình là một loại sỉ nhục, chưa từng cảm thấy gien chị là thấp kém.”
Cô không phải không biết, lúc trước có nhiều người chửi cô là đồ tiểu tam, lôi bối cảnh gia đình cô ra nói bậy.
Chính là vậy thì sao chứ? Có thể ảnh hưởng đến cô sao?
“Trước khi chúng ta sinh ra không được lựa chọn cha mẹ. Cho nên được sinh ra không phải chúng ta sai.” Quý Thanh Đường bình tĩnh nhìn Quý Thanh Anh, nói với cô ấy, “Sai chính là em chê cười người khác. Sai chính là em là cây tiêu tiền của bố mẹ. Sai chính là xã hội này có ánh mắt sắc nhọn. Sai chính là mấy lời đồn đãi vớ vẩn đó.”
“Cho dù là họ Quý hay là họ Đường,em đều không có sai.Em chỉ cần làm tốt chính mình là được, biết không?”
Quý Thanh Anh không ngừng khóc.
Trong khoảng thời gian này luôn chối bỏ thân phận mình đã làm cô dày khổ không thôi, thậm chí cô còn tự ghét bỏ chính mình. Nghe thấy mấy lời người khác bàn tán, cô ấy hoảng sợ không chịu nổi một ngày, không biết nên đặt mình vào vị trí nào, nên đối mặt với xuất thân mình ra sao……
Quý Thanh Đường nâng tay lên, giúp cô ất lau đi nước mắt trên mặt, thanh âm ôn nhu, lại chứa lực, “Thế giới này có rất nhiều người sống ở tầng dưới chót, không phải ai cũng ti tiện, không phải ai cũng đáng bị khinh thường, rất nhiều người chính là người thường thiện lương, có cuộc sống bình thường, cũng có được hạnh phúc giản đơn.Bất kể là xuất thân phú quý hay là xuất thân thấp hèn, cuộc đời này đã được định sẵn, trốn tránh vô dụng, chỉ có thể đánh bại nó.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về
- Chương 42