Chương 19

Ngôn lão gia tử và cặp vợ chồng nhà họ Cố đều là những người tư tưởng cởi mở, chưa bao giờ thấy việc hai người trẻ tuổi cùng giới tính kết hôn là điều gì kỳ lạ. Chỉ có điều, Cố lão gia tử thường ngày là người cứng rắn và cổ hủ, nên họ cũng ngầm lo lắng rằng ông lão sẽ không đồng ý.

Cố lão gia tử không nói gì, nhưng biểu cảm trên mặt rõ ràng đã dịu đi.

Trong giới này, ai mà không biết Ngôn Trì xuất sắc. Cô luôn hành động một mình, không bao giờ có bất kỳ tin đồn nào về đời tư, điều khiến người ta bàn tán nhiều nhất là tại sao cô vẫn chưa gia nhập vào doanh nghiệp nhà họ Ngôn.

Có lẽ vì sức khỏe không tốt, không thể đối mặt với những áp lực từ các thế lực bên lề của nhà họ Ngôn, hoặc có thể là vì cô vẫn chưa thể bỏ qua những hiềm khích với các họ hàng trong gia đình… Cuối cùng, mọi người chỉ biết thở dài rằng có lẽ chí hướng của cô không nằm ở đó.

“Ngôn lão tổng không cần nói quá thế đâu, điều nhà chúng tôi lo là Thanh Đồng với tính tình bướng bỉnh sẽ khiến người khác khó chịu, giờ thì nhà nước cũng đã cho phép kết hôn đồng giới rồi...”

Cố Thư Ngọc vội vàng nói giúp Ngôn Trì, nhưng còn chưa nói hết câu đã bị Cố lão gia tử ngắt lời.

“Bản thân cậu tính tình tệ thế mà còn mặt mũi nói con gái mình. Ta đã điều tra kỹ lưỡng từ lâu, không cần cậu phô trương! Nghĩ ta là ông già cổ hủ sao,” ông nói mà nét mặt không hề thay đổi, liếc nhìn Cố Thanh Đồng, buông một câu, “Tự cháu liệu mà lo đi.”

Dùng lời lẽ gay gắt để đồng ý cho cháu gái kết hôn, đó chính là sự kiêu ngạo không chịu xuống nước của lão gia tử.

“Cảm ơn… ông nội.” Cố Thanh Đồng không hiểu sao lại bị mắng, nhưng đối diện với ông nội, cô vẫn nhút nhát chỉ dám lí nhí phát ra tiếng muỗi kêu.

“Cảm ơn ông nội đã thành toàn.” Ngôn Trì nói tiếp ngay sau đó.

Ngôn lão gia tử lúc này mới nở nụ cười mãn nguyện, quay sang Cố Thanh Đồng, giọng nói nhẹ nhàng:

“Thanh Đồng à, đứa trẻ nhà ông từ nhỏ đã có hoàn cảnh đáng thương, cũng rất ít khi mở lòng với người khác. Nếu nó đã chọn cháu, chắc chắn nó có lý do của mình. Có thể bây giờ cháu chưa hiểu rõ về nó, nhưng trong quá trình sống chung, hãy kiên nhẫn với nó một chút nhé, coi như ông nhờ cháu một việc duy nhất.”

Cố Thanh Đồng đã nghe qua về thân thế của Ngôn Trì. Mẹ kế* của cô ấy mang thai thượng vị, vì thế từ nhỏ Ngôn Trì không còn ở nhà mình, mà được ông bà nội – cũng chính là hai ông bà nhà họ Ngôn – chăm sóc và nuôi lớn. Cô là điển hình của người có nhan sắc, tài năng mà số phận bi thảm. (Mẹ kế của Ngôn Trì là mẹ ruột của Ngôn Tùng)

“Vâng, cháu nhất định sẽ vậy.” Nhìn ánh mắt chân thành của người ông trước mặt, Cố Thanh Đồng cũng có chút xúc động.

Dù cô biết rõ bản thân và Ngôn Trì chỉ có mối quan hệ hôn nhân hợp đồng, nhưng cô vẫn đưa ra lời hứa, hy vọng rằng nếu đến ngày hai người kết thúc thỏa thuận, hai ông bà sẽ không thất vọng...

“Đứa trẻ ngoan.” Nói rồi, Ngôn lão gia tử vỗ nhẹ vai Cố Thanh Đồng, “Giờ chuyện kết hôn đã xong, bước tiếp theo là tổ chức đám cưới…”

Cố Thanh Đồng giật mình, vội vàng nói: “Không, không, không, chúng cháu là kết hôn kín, không nên tổ chức hôn lễ. Chúng cháu đều là người của công chúng, tất nhiên là càng ít người biết càng tốt.”

Trước ánh mắt nghi ngờ của mọi người, giọng Cố Thanh Đồng nhỏ dần, không có chút tự tin.

Ngôn lão gia tử bỗng như bừng tỉnh: “À, ra là vậy, ta hiểu rồi, ý các cháu là… sẽ trực tiếp đăng ký kết hôn rồi sống chung?”

“Kết… kết hôn và sống chung?!” Cố Thanh Đồng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, lúc này bất ngờ bị nhắc nhở, như thể có gì đó trong lòng cô bùng nổ.

Lúc này cô mới nhận ra, trong tưởng tượng của mình, liên hôn chỉ đơn giản là bàn bạc điều kiện, rồi mỗi người nhận tiền của mình là xong.

Sự chậm chạp trong việc nắm bắt cảm xúc đã ảnh hưởng đến mọi khía cạnh trong suy nghĩ của Cố Thanh Đồng.

“Ừ, mấy chuyện này sau đó con sẽ sắp xếp.”

Ngôn Trì đáp lời trước cô, như thể đã chuẩn bị sẵn từ lâu.

Nói xong, cô còn quay sang nhìn Cố Thanh Đồng, ngón trỏ thon dài đặt lên môi ra hiệu im lặng.

Chỉ với một động tác, dù không mang theo chút cảm xúc nào, nhưng toàn thân cô ấy lại toát ra khí chất quyền uy của một chị đại, kết hợp với gương mặt lạnh lùng cấm dục, chỉ trong khoảnh khắc đó, Cố Thanh Đồng đã hiểu vì sao Ngôn Trì lại là “mỹ nữ đỉnh cao” trong cộng đồng les.

Chơi đùa một chút để thả thính, chẳng qua cũng chỉ là thú vui của chị đại mà thôi, trong đầu Cố Thanh Đồng đột nhiên hiện lên một câu trên dòng bình luận khi xem video cắt ghép cảnh Ngôn Trì diễn vai phản diện: “Chị đừng tự mình ra tay dụ dỗ em!”