Chương 9

Dù mọi tâm huyết nghiên cứu ở kiếp trước đã tan thành mây khói, nhưng nếu được làm chủ một phòng nghiên cứu, Giang Thần tin rằng cậu có thể lại làm được.

Dù khoa học kỹ thuật hiện tại chưa đủ tiến bộ, nhưng cậu có thể dẫn dắt công nghệ thông tin, để nó đạt được thành tựu trong lĩnh vực thực tế ảo.

Sự nghiệp có thể tiếp tục ở bất cứ thế giới nào, nhưng bạn bè và người thân chỉ tồn tại ở nơi này.

Giang Thần quyết định sẽ làm lại từ đầu, bù đắp những tiếc nuối sâu trong lòng.

--- ---- --- ----

Những ngày tiếp theo, Trương Tam Mao không tìm Giang Thần gây rối nữa, mà chỉ liếc nhìn cậu đầy ác ý trong giờ học.

Giang Thần cực kỳ bình tĩnh, dù biết Trương Tam Mao có ý đồ xấu, cậu vẫn không dao động.

Cậu hiểu rõ cách hành xử của Trương Tam Mao, và cũng đang theo dõi ông ta.

Nếu Trương Tam Mao không hành động gì, cậu không thể ra tay được.

Ngoài việc cảnh giác Trương Tam Mao, nhiệm vụ chính của Giang Thần là làm quen với tiến độ học tập hiện tại, đồng thời phân tách những kiến thức từ thời đại tương lai trong đầu mình.

Kiếp trước, Giang Thần chưa hai mươi đã làm việc tại viện nghiên cứu khoa học Liên Minh. Ngoài thời điểm nghiên cứu thực nghiệm, cậu sẽ học tập để tích lũy đống kiến thức khổng lồ.

Những kiến thức này đủ để gây ra một cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật ở thế giới hiện tại.

Tuy nhiên, khối lượng kiến thức quá lớn cũng sẽ gây phiền toái.

Trước khi trở lại thân thể này, cậu đang sống ở năm 100 Tinh lịch, tức là gần 500 năm sau thời đại hiện tại, chưa kể thời gian di chuyển giữa các hệ sao.

Gần 600 năm là đủ để khoa học kỹ thuật phát triển nhảy vọt, lật đổ nhiều lý thuyết cũ và sinh ra nhiều học thuyết mới.

Nhưng những thành quả tuyệt vời của tổ tiên vẫn được truyền thừa, nên Giang Thần không khó để thích ứng với lớp học hiện tại.

Khó khăn duy nhất là thay đổi tư duy, ví dụ, một bài toán giải bằng công thức hiện tại sẽ khác với công thức ở thời đại tương lai.

Công thức ở tương lai nhanh và gọn hơn, còn công thức cũ thì khá bất tiện.

Giống như việc dùng máy tính điện tử để tính toán rồi quay lại dùng máy tính bàn cồng kềnh vậy.

Tuy có thể dùng, nhưng cần thời gian để thích ứng.

Trong khoảng thời gian này, Giang Thần đang cố gắng thích nghi nhanh nhất có thể.

May mắn là khả năng thích nghi của cậu rất tốt.

Nếu không, cậu đã không thể vượt qua những cú sốc ở kiếp trước, không thể bình tĩnh đối mặt với việc xuyên không sau tai nạn xe cộ, và không thể nhanh chóng chấp nhận hiện thực sau khi sống lại.

Thứ bảy tan học, Thẩm Húc mời Giang Thần đến nhà chơi, Giang Thần hiểu lòng tốt của Thẩm Húc, nhưng vẫn từ chối.

Bây giờ cậu chỉ muốn nhanh chóng giải quyết khó khăn của gia đình và dành thời gian ở bên cha mẹ.

Kiếp trước, khi cha mẹ lần lượt qua đời, cảm giác mất mát và lạc lõng đã theo cậu suốt hai kiếp.

Bây giờ được trở lại, Giang Thần quyết tâm trân trọng tất cả những gì mình đang có và không cho phép ai phá hoại điều đó.

Trên đường về nhà, cậu đang suy nghĩ về cuốn sách kì lạ đột nhiên xuất hiện trong nhà, tên là "Chế Bá Nhân Sinh."

Cậu có trí nhớ rất tốt, chỉ lật xem một lần nhưng đã ghi nhớ gần hết nội dung.

Ban đầu, khi thấy nhân vật phụ trùng tên mình, Giang Thần không để ý nhiều.

Nhưng khi thấy cái chết của nhân vật phụ giống hệt mình, thậm chí cả đối thoại của nhân vật chính và hệ thống cũng giống những gì cậu nghe được trước khi chết, Giang Thần mới bắt đầu chú ý.

Trong sách, nhân vật chính Hạ Thiên Kiến là một người xuyên không.

Trước khi xuyên không, anh ta tự cho mình là tài năng hơn người, nhưng luôn bị những kẻ giàu có cướp mất cơ hội.

Anh ta căm ghét sự bất công, cho rằng tất cả mọi người trên thế giới này đều khinh thường anh ta.