Nhưng không ngờ, Giang Thần lại bình tĩnh tố cáo ông ta trước, giống như cậu đã đoán trước được việc này vậy.
Nếu Trương Kiến tìm thấy bài thi trong ngăn kéo của Giang Thần, mọi người sẽ nghĩ ông ta vu oan. Nếu không tìm thấy gì, mọi người lại càng tin rằng ông ta đang vu khống người khác.
Chỉ với vài câu nói, Giang Thần đã đẩy Trương Kiến vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Trương Kiến tức giận đến mức cắn răng hàm đau nhức, cách tốt nhất bây giờ là không lục soát ngăn kéo của Giang Thần rồi nhẹ nhàng kết thúc chuyện này.
Phải chuyển trọng tâm sang việc Giang Thần ngỗ nghịch chống đối thầy giáo trước mặt mọi người.
Nhưng ông ta không cam lòng!
Từ học kỳ 1 lớp 11 đến giờ, Giang Thần luôn khiến ông ta tức giận gần chết, hơn nữa còn nhiều lần bị người khác hiểu lầm...
Bây giờ ông ta khó khăn lắm mới có cơ hội trả thù, làm sao có thể bỏ qua được!
Khuôn mặt Trương Kiến xanh trắng lẫn lộn, đứng một hồi vẫn chưa nghĩ ra đối sách khả thi.
Thẩm Húc nghe Giang Thần nói thì mới nhớ lại, đúng là trước khi kỳ thi diễn ra, hắn đã nhìn thấy một người đã đi đến bàn học của Giang Thần!
Hắn quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào nam sinh đứng thứ ba từ dưới lên ở tổ ba, khuôn mặt âm trầm đến mức có thể nhỏ ra nước.
Lúc này, phần lớn mọi ánh mắt đều dồn vào Trương Kiến và Giang Thần, vì Thẩm Húc ngồi ngay sau Giang Thần, nên bọn họ không thể không chú ý hắn.
Nhớ đến lời Giang Thần vừa nói, ánh nhìn của cả lớp chuyển hướng theo tầm nhìn của Thẩm Húc.
Đa số đều tò mò muốn biết Thẩm Húc đang nhìn ai.
Chỉ có một nam sinh đang gục đầu xuống bàn, đôi tay run rẩy không kiềm chế được, dù thời tiết xuân se lạnh nhưng trán cậu ta lại ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Nhìn tình hình này, ai còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra chứ!
Một bạn học phẫn nộ hỏi: “Trương Chí Bằng! Có phải cậu đã đặt bài thi vào ngăn kéo của Giang Thần không?”
Chưa ai kiểm tra ngăn kéo của Giang Thần, nhưng mọi người đều tin rằng bên trong có bài thi.
Tuy nhiên, không ai tin rằng Giang Thần là người trộm bài thi.
Không nói đến việc Giang Thần luôn đứng nhất khối đã ăn sâu trong lòng mọi người, quan trọng hơn, sau hơn nửa năm học cùng nhau, ai cũng biết Giang Thần là người thế nào.
Học giỏi nhưng không kiêu ngạo, luôn sẵn sàng giúp đỡ bất cứ ai có thắc mắc. Giang Thần tuy ít nói nhưng không hề lạnh lùng, chỉ cần có ai bắt chuyện, cậu sẽ lịch sự trả lời.