Chương 39

Trước đây Trịnh Thể Lan rất tự hào vì đã giăng bẫy lớn này cho Diệp Ngữ Ninh, nhưng bây giờ không ngờ chính mình lại xấu hổ đến thế. Bà ta không ngờ Diệp Ngữ Ninh lại dám đắc tội Tần gia, từ bỏ hôn ước...

Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, trong mắt Trịnh Thể Lan tràn đầy tức giận. Đặc biệt nhìn bộ dáng bất cần của Diệp Ngữ Ninh, dù đã hít sâu vài hơi, bà ta vẫn không thể kìm nén được cảm giác muốn xé xác cô ra.

Trịnh Thể Lan nhắm mắt lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai trăm triệu, mày phải ra mặt giải quyết chuyện này!”

Diệp Ngữ Ninh cười mỉa! Cô còn chưa kịp nói gì thì Trịnh Thể Lan đã nói tiếp: “Tao biết mày nhất định sẽ có cách!”

Diệp Ngữ Ninh nhướng mày: “Hiện tại không phải muốn cầu tôi kết hôn với tên ngốc đó sao?” Từ ‘ngu ngốc’ kí©h thí©ɧ toàn thân Trịnh Thể Lan. Bà ta ước gì mình có thể gả Diệp Ngữ Ninh cho tên ngốc đó để cô không bao giờ có thể chạy khỏi nhà họ Tần.

Nhưng bây giờ không phải là lúc tức giận! Giờ đây, cả nhà họ Tần và nhà họ Diệp đều trở thành trò cười trong thành phố. Nếu đám cưới này không được giải quyết ổn thỏa, bà Tần, bà béo đó đã nói sẽ tuyên bố là do nhầm lẫn cô dâu mới dẫn đến sai xót, nên sẽ tuyên bố lại ai mới là cô dâu!

Giờ đây Diệp Đồng đã mất đi đứa con của mình, Tiêu Thước ban đầu quyết tâm cưới nhưng hiện tại lại mơ hồ không rõ. Bà ta buổi sáng đến gặp ông Tiêu nhưng lại bị từ chối! Điều này có nghĩa là gì nhỉ, bà ta không thể không hiểu…!

Kìm nén lửa giận trong lòng, bà ta nói: "Tao biết mày là người thông minh, nhưng Diệp Ngữ Ninh, Diệp gia sụp đổ sẽ không tốt cho mày, mày nên biết điều này!"

“Quả thực không tốt cho tôi, nhưng khi nhà họ Diệp làm ăn tốt, tôi cũng không được lợi bao nhiêu!” Lợi ích ư? Từ nhỏ đến lớn, cô không nhận được bất kỳ lợi ích nào từ nhà họ Diệp.

Trịnh Thể Lan tức giận không nói nên lời, hung tợn nhìn cô! Nghĩ tới Diệp Thế Long không cho bà ta làm gì, lửa giận trong lòng không khỏi phát ra.

Thấy bà ta không nói gì. Diệp Ngữ Ninh tiếp tục: "Ngoài ba trăm triệu, dự án công viên vành đai xanh Đông Lan và toàn bộ dự án công viên, cây xanh liên quan đến thành phố ở Minh Thành đều đã được giao cho Diệp gia phải không?" Không thể không nói, Tần gia thật sự đã chi trả một cái giá trên trời cho con trai mình!



Họ không chỉ cho ba trăm triệu mà còn cho những dự án này, một khi những dự án này hoàn thành, Diệp gia chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Đây chính là điều mà Trịnh Thể Lan và Diệp Thế Long lo lắng nhất!

Sắc mặt của Trịnh Thể Lan lập tức tái nhợt! Bà ta không ngờ Diệp Ngữ Ninh lại biết được điều này.

Nhìn thấy phản ứng của bà ta, Diệp Ngữ Ninh cười giễu cợt: "Nhưng bây giờ, Tần gia nhất định phải lấy lại tất cả những thứ này!"

"Mày có định làm gì không?" Trịnh Thể Lan nghiến răng nghiến lợi mất kiên nhẫn.

Nhìn thấy bộ dáng tức giận của bà ta, Diệp Ngữ Ninh lạnh lùng thốt ra hai chữ: "Tôi không làm!"

Để cô ra mặt giải quyết rắc rối của nhà họ Tần? Thành thật mà nói, khi làm việc này, Diệp Ngữ Ninh chưa bao giờ nghĩ ra bất kỳ cách nào để thoát thân. Cô biết nhà họ Tần có tiếng xấu, nhưng chủ tịch Tần thị là người có lý. Đây cũng là lý do chính khiến cho đến bây giờ không có ai trong nhà họ họ Tần gây rắc rối cho cô.

Mặt khác, Trịnh Thể Lan đã thất hứa một lần, làm sao cô có thể ra tay giúp bà ta giải quyết rắc rối này một lần nữa?

Trịnh Thể Lan nghe thấy những lời cô nói, sắc mặt cô tái nhợt vì tức giận: "Diệp Ngữ Ninh, tao đã nuôi dạy mày ...!"

"Bà im đi!" Diệp Ngữ Ninh không muốn nói chuyện với bà ta nữa. Nói đến ơn nuôi dưỡng, giữa họ không có gì nhiều để nói.

Nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của cô, Trịnh Thể Lan càng lo lắng hơn, bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tao cho mày ba trăm triệu, được không?”



Ba trăm triệu? Bà ta thực sự đã chảy không ít máu!

Nếu vậy, Diệp Ngữ Ninh cũng hiểu rõ các dự án có ý nghĩa như thế nào đối với gia đình bà ta.

Nhìn thấyTrịnh Thể Lan đau khổ, Diệp Ngữ Ninh thốt ra bốn chữ: "Không thể giải quyết.”

Câu nói này khiến cơn tức giận bị kìm nén của Trịnh Thể Lan hoàn toàn bùng nổ: "Sao mày có thể không xử lý được?" Nếu nó không thể xử lý được thì còn ai có thể? Bà ta biết rất rõ Diệp Ngữ Ninh trong xã hội này có năng lực như thế nào. Rất nhiều mối quan hệ Diệp Ngữ Ninh tích lũy được trong hai năm qua là những điều bà ta và Lão Diệp chưa bao giờ dám tưởng tượng! Nếu nó nói nó không làm được, thì ai mà tin?

“Tao phải làm gì để..."

"Bà Diệp, kể từ khi bà định gả tôi vào nhà họ Tần, chúng ta đã hoàn toàn cắt đứt mọi quan hệ với nhau!" Trịnh Thể Lan còn chưa nói xong, Diệp Ngữ Ninh đã lạnh lùng ngắt lời bà ta, nhìn sắc mặt tái nhợt của Trịnh Thể Lan, cô nói tiếp: “Bà không quan tâm đến tình thân, cũng không muốn cùng tôi nói chuyện nhân từ và chính nghĩa, bà nghĩ tôi sẽ thế nào?"

Hơi thở của Trịnh Thể Lan lập tức ngừng lại! Diệp Ngữ Ninh nhìn bà ta rồi lại nói: "Diệp Đồng muốn gì mà tôi lại nói "không" chưa? Bà xem đã xứng đáng với công nuôi dưỡng tôi chưa?"

Trịnh Thể Lan nghẹn ngào đến mức mấp máy môi đinh nói gì đó.

Nhưng khi gặp phải ánh mắt lạnh lùng của Diệp Ngữ Ninh, bà ta lại không nói được lời nào.

Diệp Ngữ Ninh: "Trở về đi, lấy thứ không phải của mình sẽ làm bỏng tay, hãy mau chóng trả lại!" Đây có thể coi là lời nhắc nhở cuối cùng của cô về lòng nhân từ đối với Trịnh Thể Lan!

Cô nhấn mạnh từ "không phải của mình" rất nghiêm túc, như thể cô đang cố tình ám chỉ điều gì đó. Điều này khiến vẻ ngoài vốn đã xấu hổ của Trịnh Thể Lan càng trở nên tồi tệ hơn! Bà ta hung tợn trừng mắt nhìn Diệp Ngữ Ninh, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.