Chương 28

Nhưng nếu là sự thật thì hôn lễ này thật sự rất thú vị!

Cả cô dâu và chú rể đều không đồng ý nên họ đã cho lễ cưới một bất ngờ to lớn!

Tiêu Lâm Dạ chỉ nghe nhưng không có hứng thú, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Lý Sóc không chắc lắm, liền bổ sung thêm một câu: “Vị hôn thê hiện tại của Tiêu Thước thiếu gia hình như hôm nay tại hội trường đã xảy ra chuyện, sau đó được đưa vào bệnh viện.”

Tiêu Lâm Dạ vẫn không trả lời, hiển nhiên anh không quan tâm những tin tức thế này.

Lý Sóc sờ mũi, không nói thêm gì nữa.…

Tại bệnh viện.

Tiêu Thước tức giận đến mức ném điện thoại đi! Anh ta chửi rủa: “ Diệp Ngữ Ninh, con khốn này, cô nghĩ mình là ai? Sao cô lại dám hành xử như vậy?”

Nghĩ đến những gì nhà họ Tần nói khi rời khỏi khách sạn. Họ nói nếu sự việc không được giải quyết trong vòng ba ngày, họ sẽ yêu cầu Diệp Đồng trực tiếp gả cho nhà họ Tần!

Chuyện giữa anh ta và Diệp Đồng vẫn đang được giữ bí mật, ban đầu họ dự định sẽ công khai sau khi Diệp Ngữ Ninh kết hôn. Kết quả là đứa con của Diệp Đồng hiện đã không còn nữa.

Nghĩ tới trước kia cha anh ta phản đối anh ta cùng Diệp Đồng, ngăn cản bọn họ bên nhau.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tiêu Thước chỉ có thể nghĩ đến việc để Diệp Ngữ Ninh tự mình đứng ra giải quyết chuyện này. Ai nghĩ Diệp Ngữ Ninh lại mắng ngược lại anh ta...

Tiêu Thước tức giận đến mức liền rời khỏi bệnh viện.

Khi Diệp Đồng nhìn thấy Tiêu Thước rời đi, vẻ mặt càng buồn tủi hơn, Trịnh Thể Lan bất mãn: "Con vừa mới phẫu thuật, làm sao nó có thể bỏ đi vào lúc này?"

Sắc mặt Diệp Đồng lúc này rất tệ, cô ta không muốn nói chuyện chút nào.



Trịnh Thể Lan lo lắng nhìn cô ta, nhưng lúc này cô ta cũng không muốn nói gì nữa. Hôm nay đã đủ náo loạn đối với bọn họ rồi, bây giờ cô ta chỉ muốn nghỉ ngơi một chút.

Sau khi nhìn Tiêu Sóc rời đi, Trịnh Thể Lan nghĩ ngợi rồi gọi cho Diệp Thế Long. Trong điện thoại, Trịnh Thể Lan không kìm được cơn giận của mình: "Dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải tìm Diệp Ngữ Ninh và đưa nó đến Tần gia."

"Hôm nay xem như là trò đùa do Diệp Ngữ Ninh gây ra, Tần gia muốn đánh muốn gϊếŧ nó, chúng ta cũng không nói một lời!" Hiện tại bà ta rất sốt ruột, trong lúc nhất thời không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể đưa Diệp Ngữ Ninh ra làm lá chắn.

Dù sao ba ngày trước Diệp Ngữ Ninh cũng đã đồng ý kết hôn, hôm nay lại đùa giỡn như vậy đều là lỗi của cô.

Ai có thể ngờ rằng Diệp Thế Long ở bên kia điện thoại nghiến răng nghiến lợi nói: "Chuẩn bị trả lại ba trăm triệu cho nhà họ Tần."

"Cái gì?" Trịnh Thể Lan cho rằng mình đã nghe nhầm.

Diệp Thế Long tiếp tục nói: "Còn có, về sau đừng làm phiền nó!"

"Ý ông là sao?" Đừng quấy rầy Diệp Ngữ Ninh? Trả lại toàn bộ ba trăm triệu cho nhà họ Tần? Diệp Thế Long đang điên khùng gì vậy?

Làm sao bà ta có thể trả lại những gì mình đã có được, người phải trả lại là Diệp Ngữ Ninh, hoặc giao Diệp Ngữ Ninh cho nhà họ Tần.

Thấy Trịnh Thể Lan không muốn, Diệp Thế Long tức giận nói: "Không cần thắc mắc, cứ làm theo lời tôi đi!"

"Nghĩ cũng đừng nghĩ tới, đó là ba trăm triệu tệ, không phải ba trăm tệ. Ông đã tìm được nó rồi có phải không? Ngay khi tìm thấy nó hãy gửi nó cho Tần gia!"

Lúc này, Trịnh Thể Lan không muốn biết nguyên nhân cho sự bất thường của Diệp Thể Long.

Bà ta chỉ biết rằng mình tuyệt đối không thể trả lại ba trăm triệu này.

Diệp Thế Long chưa kịp nói lại thì Trịnh Thể Lan đã tức giận cúp điện thoại. Sau khi cú máy, nhịp tim của bà ta vẫn còn đập mạnh, rõ ràng là đang tức điên lên...!



Khi quay lại phòng bệnh, bà ta thấy Diệp Đồng vừa khóc vừa gọi cho Tiêu Thước.

Cô ta nức nở nói: "Sợ rằng lời Tần gia nói ban sáng là nghiêm túc, A Thước, em không muốn gả cho nhà họ Tần, huhu~! Tiếng khóc nghe thật đáng thương.

Tiêu Thước bên kia điện thoại nghe xong liền mềm lòng: "Yên tâm đi, làm sao anh có thể trơ mắt nhìn em gả cho Tần gia được? Chuyện này cứ giao cho anh, anh sẽ xử lý."

Nghe Tiêu Thước nói vậy nhưng Diệp Đồng vẫn lo lắng. Dù sao bây giờ mọi chuyện đã diễn ra theo đúng kế hoạch của Diệp Ngữ Ninh.

Diệp Đồng biết Diệp Ngữ Ninh không như vẻ ngoài của mình! Chị ta hứa điều gì đó tốt đẹp, nhưng sau đó lại hối hận rồi đâm sau lưng cô ta.

Thấy Diệp Đồng bị đối xử như vậy, Trịnh Thể Lan tức giận trở ra ngoài và gọi cho Diệp Ngữ Ninh lần nữa.

Trịnh Thể Lan biết Diệp Ngữ Ninh sẽ không trả lời, nhưng bà ta không bỏ cuộc mà vẫn tiếp tục gọi!

Diệp Ngữ Ninh đi gần đến chiếc Passat của Tiêu Lâm Dạ, khi nhìn thấy cuộc gọi của Trịnh Thể Lan, cô không suy nghĩ gì mà cúp máy ngay.

Thế nhưng liền có tin nhắn của Trịnh Thể Lan được gửi đến: "Trả lời điện thoại đi, tao không muốn cãi nhau với mày, chúng ta bàn chuyện làm ăn đi!"

Trước tiên Trịnh Thể Lan phải tìm cách giải quyết để làm thỏa mãn nhà họ Tần, dù thế nào đi nữa, bà ta cũng không muốn hai tay dâng lên trả lại toàn bộ số tiền ba trăm triệu cho bọn họ.

Xe tới tầng hầm, Diệp Ngữ Ninh chuẩn bị xuống xe, liền nghe thấy Tiêu Lâm Dạ nói: "Em lên trước đi, tôi đi lấy đồ." Nói xong anh đi thẳng tới chỗ cốp xe đang mở. Diệp Ngữ Ninh đi theo, nhìn hai chiếc túi mua sắm đầy ắp thức ăn trong cốp xe thì xách lên một túi.

Tiêu Lâm Dạ theo bản năng muốn đưa tay lấy lại: "Để tôi cầm cho!"

Diệp Ngữ Ninh nhanh chân đi về phía sảnh thang máy, cô nói: "Mỗi người xách một túi sẽ dễ dàng hơn."

Phía sau, Tiêu Lâm Dạ có thể cảm nhận được cô đang cố sức xách nó như thế nào, khóe miệng không tự chủ được co giật.

Điều này có nghĩa là cô đang rất đói, chỉ muốn mau chóng đ