Chương 18

Tiêu Lâm Dạ đem bánh mì vừa nướng xong đặt lên bàn, Diệp Ngữ Ninh tiến lên giúp anh lấy sữa rót ra ly.

“Mấy ngày nay tăng ca về muộn, mệt lắm sao?" Tiêu Lâm Dạ nghĩ chắc hẳn cô rất mệt nên ngủ quên trên sofa, thậm chí không có thời gian để tháo mặt nạ ra.

Diệp Ngữ Ninh gật đầu: "Ừm, mấy ngày nay tôi khá mệt mỏi, vài ngày nữa sẽ ổn thôi!" Nghĩ đến dự án của Tiêu thị, cô đau đầu vô cùng, càng ngày càng bất mãn với vị Tiêu Thất tiên sinh mới được bổ nhiệm!

Nhìn Tiêu Lâm Dạ thêm lần nữa, cô không khỏi thở dài, bọn họ đều tên Tiêu, sao có thể khác nhau như vậy? Nhưng xét đến đức tính của Tiêu Thước, Diệp Ngữ Ninh cảm thấy Tiêu gia ở Thượng Thành lẽ ra không nên sản xuất ra thứ đó mới phải.

Hãy nhìn những người ở Lăng Thành và Thượng Thành, họ thật khác biệt!

Tiêu Lâm Dạ không trả lời nữa, anh chiên cho cô một quả trứng ốp la và làm salad ngô.

Diệp Ngữ Ninh rất thích ngô ngọt, cô ăn liên tục vài thìa, Tiêu Lâm Dạ vô thức đẩy đĩa ngô về phía cô. Diệp Ngữ Ninh hôm nay sức ăn rất lớn. Cô ăn hai lát bánh mì nướng, một quả trứng ốp la, nửa bát salad ngô và uống một cốc sữa đầy.

Ăn xong, cô hỏi Tiêu Lâm Dạ: “Hôm nay anh có đi dự đám cưới không?”

Tiêu Lâm Dạ ‘ừ’một tiếng, nói: "Có muốn tôi đưa em đi không?"

Diệp Ngữ Ninh lắc đầu: “Không cần, tôi đi taxi thôi.”Cô không thể trách anh không đi cùng, dù sao cô là đi dự đám cưới của Tiêu gia và Tần gia, những đám cưới kiểu đó đều là những người có người có địa vị cao tham dự.

Dưới tình huống hiện tại, cô không muốn Tiêu Lâm Dạ biết về vòng tròn quan hệ của mình. Tiêu Lâm Dạ cũng không ép buộc cô: "Vậy được!"

Ăn sáng xong Tiêu Lâm Dạ đi dọn dẹp, lại bị Diệp Ngữ Ninh ngăn cản.

Ở cùng nhau chỉ một ngày, cô vô thức phân chia nhiệm vụ giữa hai người, nếu Tiêu Lâm Dạ nấu ăn thì cô sẽ rửa bát.

Cô thừa nhận sự xuất sắc của Tiêu Lâm Dạ, nhưng cuộc hôn nhân này quá vội vàng và quá mức với cô.

Lúc đó cô bị hoàn cảnh ép buộc nên không có chỗ cho sự lựa chọn!

Nói chính xác thì cô và Tiêu Lâm Dạ vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu nhau, cô không phải loại người lợi dụng, dù không dễ dàng nhưng cô vẫn phải làm việc nhà.

Hơn nữa, Tiêu Lâm Dạ làm việc này với tư cách là một người đàn ông, mà Diệp Ngữ Ninh cũng không thoải mái khi được phục vụ. Anh căn bản không cần ép mình làm như vậy.



Từ tối hôm qua đến giờ, Tiêu Lâm Dạ đại khái đã hiểu ý của cô, suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Chúng ta có nên thuê giúp việc không?”

Diệp Ngữ Ninh: "Hả?"

Cần một giúp việc? Phải Tiêu Lâm Dạ không vậy?

Anh có biết mức lương của giúp việc ở Thượng Thành không? Cô muốn hỏi lại về mức lương của người đàn ông này, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì quyết định không hỏi.

Nhưng nếu Tiêu Lâm Dạ có thể đưa ra đề xuất này thì mức lương của anh hẳn sẽ khá cao. Nhưng dù lương của Tiêu Lâm Dạ có cao đến đâu thì mức lương một vạn tệ của giúp việc đối với anh vẫn hơi đắt không phải sao?

Tiêu Lâm Dạ: “Em đang bận công việc, không cần phải phân tâm vì những việc vặt này.”

Có phải anh đang lo nghĩ cho cô không? Tim của Diệp Ngữ Ninh liền trở nên ấm áp.

Diệp Ngữ Ninh vừa cất bát đĩa và đũa vào bếp vừa nói với Tiêu Lâm Dạ: “Không cần tiêu số tiền đó đâu.”

Thêm vào đó, việc thuê giúp việc cho ngôi nhà rộng hai trăm mét vuông cũng không thỏa đáng.

Tiêu Lâm Dạ còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng Lý Sóc gọi điện tới, anh chỉ có thể nói với Diệp Ngữ Ninh: "Tôi đi trước, em cứ từ từ suy nghĩ."

Anh chưa bỏ cuộc à? Lúc Diệp Ngữ Ninh dọn dẹp xong nhà bếp đi ra, Tiêu Lâm Dạ đã không còn ở đó nữa.

Đã có rất nhiều cuộc gọi đến di động của Diệp Ngữ Ninh từ tối qua, nhưng cô đã để chế độ im lặng.

Thu dọn hết thảy mọi thứ xong, Diệp Ngữ Ninh mở điện thoại lên.

Ngay lập tức Trịnh Thể Lan đã gọi đến. Diệp Ngữ Ninh vừa nhấc máy, Trịnh Thể Lan liền tức giận hỏi: "Diêp Ngữ Ninh, mày đang ở đâu?"

Trịnh Thể Lan không có chút kiên nhẫn nào, thậm chí còn không thèm giả vờ, rõ ràng là bà ta đang vội!

Diệp Ngữ Ninh: “Hai trăm triệu tôi muốn ở đâu rồi?”

“Mày có nghiêm túc về việc kết hôn không?”

"Nếu không thì bà nghĩ thế nào? Tôi đã bao giờ nói dối bà chưa?" Diệp Ngữ Ninh cười lạnh!



Hơi thở nặng nề của bà ta có vẻ như đang xuyên qua màn hình.

Cho dù không xuyên được qua sóng vô tuyến, Diệp Ngữ Ninh vẫn có thể cảm nhận được cơn giận dữ của Trịnh Thể Lan như đang muốn xé nát cô thành nhiều mảnh.

Hai người vừa mới nói chuyện, Diệp Ngữ Ninh đã không nhượng bộ, Trịnh Thể Lan cũng cố chấp không chịu thua.

Không biết qua bao lâu, Trịnh Thể Lan kìm nén cơn tức giận, nghiến răng nghiến lợi: “Mày đến địa điểm tổ chức hôn lễ trước, chuyện này chúng ta sẽ bàn lại sau.”

Diệp Ngữ Ninh nhướng mày! Đến địa điểm tổ chức đám cưới trước? Nếu đến đó thì chuyện này vẫn được thảo luận sao?

Diệp Ngữ Ninh cười lạnh: "Xem ra Diệp phu nhân không muốn cho!"

"Diệp Ngữ Ninh, tao nuôi mày nhiều năm như vậy, mày nhất định phải vô ơn như vậy sao?"

Từ "nuôi dưỡng" lúc này đối với Diệp Ngữ Ninh nghe thật mỉa mai. Cô không phản bác hay lên tiếng! Tất nhiên thái độ im lặng lúc này đã thể hiện toàn bộ sự cứng rắn của cô.

Thời gian đã trôi qua được một lúc, khi Trịnh Thể Lan lo lắng không yên, Diệp Ngữ Ninh nói đầy ẩn ý: "Bà có chắc chắn muốn tôi đến địa điểm tổ chức hôn lễ để bàn bạc không?"

"Tất nhiên!" Trịnh Thể Lan nghẹn ngào.

Diệp Ngữ Ninh: "Được."

Vừa dứt lời, Trịnh Thể Lan cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, dường như Diệp Ngữ Ninh vẫn đang nghĩ về ân tình những năm trước đó.

Huống chi Diệp Ngữ Ninh cũng không thực sự dám xúc phạm đến Tần gia đúng không?

Giọng điệu của ba ta nhẹ nhàng hơn một chút: “Có muốn tao cho người đến đón mày không?”

Nghe thấy Trịnh Thể Lan lại thay đổi thái độ, Diệp Ngữ Ninh không để ý đến bà ta, cô chế nhạo cúp điện thoại.

Địa điểm tổ chức đám cưới.

Lý Sóc mở cửa xe cho Tiêu Lâm Dạ, cung kính hô: "Tiêu Thất thiếu gia, chúng ta tới rồi!"