Còn chưa kịp đọc kỹ nội dung khác, Tiêu Lâm Dạ đã nhấc máy! Điều mà Lý Sóc nói là Tiêu Lý đã bắt Tiêu Thước đến xin lỗi, thậm chí còn đánh hắn ta trước mặt Diệp Ngữ Ninh. Nhìn sự việc theo cách này, có lẽ sếp Diệp đã bớt giận được phần nào. Ngày mai Lý Sóc sẽ đi Mạn Lang hỏi thăm tình hình, dự án núi Nam Gia hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Tiêu Lâm Dạ đáp lại một chữ "Ừm", rồi không nói gì thêm.
Diệp Ngữ Ninh nhấp một ngụm nước cam trước mặt anh. Thấy anh để điện thoại xuống, Diệp Ngữ Ninh vô thức hỏi: “Tôi còn chưa biết anh làm ở công ty nào.” Lương cũng khá, chắc là một trong những công ty lớn hàng đầu của thành phố phải không? Hoặc có thể cô không nhớ những gì anh đã nói trước đó? Nhưng cô vừa thấy một tin nhắn có nội dung liên quan đến "Mạn Lang", có lẽ là một trong những công ty hợp tác với công ty của cô.
Tiêu Lâm Dạ nghe xong liền ngước mắt nhìn cô. Vẻ mặt của anh rõ ràng đã nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều: "Ừ, trước đây em không hỏi, tôi ở bộ phận kinh doanh của Tiêu thị." Anh không có ý định giấu cô điều đó, nhưng anh cảm thấy bây giờ không phải lúc để nói chuyện này. Nhưng suy cho cùng thì đây cũng là giai đoạn hai người tìm hiểu nhau nên anh đã cố gắng hết sức để tạo điều kiện tốt nhất có thể.
Khi Diệp Ngữ Ninh nghe thấy từ "Tiêu thị", cô nhất thời sửng sốt! Đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng!
Tiêu Lâm Dạ thấy cô ngơ ngác nhìn mình, nhướng mày: "Sao vậy? Chưa từng nghe qua?"
Diệp Ngữ Ninh phục hồi tinh thần lại, khóe miệng giật giật! Chưa tưng nghe? Làm sao có thể, toàn bộ Thượng Thành ai mà không biết Tiêu thị- Tập đoàn quyền lực nhất thành phố? Nhưng điều này thực sự không mấy dễ chịu đối với cô. Nghĩ đến chuyện mấy ngày nay của Tiêu Thước và Diệp Đồng, lại thêm việc Tiêu Thị cũng có liên quan, cô cảm thấy rất khó chịu.
Diệp Ngữ Ninh hít một hơi, lắc đầu: "Sao tôi có thể chưa từng nghe nói đến? Anh làm việc ở Tiêu thị?"
"Đúng vậy." Tiêu Lâm Dạ gật đầu.
Diệp Ngữ Ninh: "..." Tại sao nhà họ Tiêu lại ở khắp mọi nơi? Nhìn người đàn ông hiền lành đối diện, cô không khỏi thở dài. Cô và Tiêu thị vẫn chưa xong việc...Người chồng vừa kết hôn này thực sự đang làm việc tại Tiêu thị! Cô bây giờ có thể ly hôn không?
Tiêu Lâm Dạ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng của cô, nhướng mày: “Có chuyện gì vậy?”
Nghe được giọng anh, Diệp Ngữ Ninh lần nữa đè lại những phiền muộn trong lòng. Bắt gặp ánh mắt ấm áp của Tiêu Lâm Dạ, cô bất đắc dĩ lắc đầu: "Không, không có vấn đề gì."
Cô miệng nói không sao nhưng anh cảm thấy cô có chút chán nản và nói không nên lời. Làm bà Tiêu có trở ngại gì sao?
Sau đó Diệp Ngữ Ninh nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt càng thêm căng thẳng: "Vậy anh cùng Tiêu gia có quan hệ gì không?"
Họ đều mang họ Tiêu! Tại sao cô không nghĩ đến điều này trước đây? Nếu có thì cô sẽ như thế nào! Giọng điệu cô rõ ràng đã cao lên, thậm chí còn có chút không hài lòng.
Tiêu Lâm Dạ không hiểu bất mãn của cô từ đâu đến, ánh mắt rõ
ràng có chút thay đổi.
Anh cau mày, lắc đầu theo bản năng: "Không!"
Thần kinh căng thẳng Diệp Ngữ Ninh rõ ràng đã dãn ra khi nghe được câu trả lời của anh. Không thì càng tốt, tốt nhất đừng liên quan gì đến nhà họ Tiêu ở Thượng Thành~! Vừa mới thoát khỏi tên khốn Tiêu Thước đó, quay đầu lại thì gặp một người đàn ông khác trong nhà họ Tiêu, điều này chẳng phải sẽ khiến cô phải trả giá bằng cả cuộc đời mình sao?
Không, Tiêu Lâm Dạ cũng là người Tiêu gia, nhưng anh ấy là người Tiêu gia ở Lăng Thành.
Tiêu Lâm Dạ nhìn sắc mặt cô thay đổi, cười nói: "Sao vậy? Em không thích Tiêu gia sao?"
"Không phải ~"Diệp Ngữ Ninh cười ngượng ngùng. Cô không có ý định nói cho Tiêu Lâm Dạ biết về mối quan hệ của cô và Tiêu Thước. Đây chính là lý do tại sao trước đó khi nhận giấy đăng ký kết hôn, cô đã trực tiếp xóa đi tất cả những thông tin cần xóa.
Tiêu Lâm Dạ: “Là bởi vì mấy ngày trước Tiêu thị đã khiến em phải tăng ca sao?”
"Ừ, chỉ là, anh không biết vị CEO mới của nhà họ Tiêu này kén chọn đến mức nào..." Nhắc đến việc làm thêm giờ, Diệp Ngữ Ninh đã không thể chịu đựng được nữa. Nhưng sau đó cô cho rằng Tiêu Lâm Dạ cũng là nhân viên của Tiêu thị, cô liền nuốt lại lời khó chịu trên môi.
Tiêu Lâm Dạ thấy cô đang nói nửa chừng thì nhướng mày nhìn cô: “Anh ta làm sao?”
Diệp Ngữ Ninh: “…” Có thể nói hắn là kẻ biếи ŧɦái không?
Nhưng khi gặp phải ánh mắt thăm dò của Tiêu Lâm Dạ, cô đành miễn cưỡng cười, nói: “Anh ấy rất tốt.” Đúng là rất tốt, anh ta nghĩ ai cũng là con giun trong bụng anh ta chắc, đưa kết quả mà không nói nguyên nhân!
Nghĩ đến tình cảnh khốn cùng mấy ngày trước, Diệp Ngữ Ninh trong lòng rất tức giận.
Tiêu Lâm Dạ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, anh có chút không tin. Nhưng thấy cô không muốn nói thêm nữa, Tiêu Lâm Dạ cũng không nói tiếp mà hỏi: “Em là giám đốc thiết kế của Mạn Lang phải không?”
"Tôi chỉ là một nhân viên bình thường. Chẳng phải tôi đã nói với anh rồi sao?" Không giống như Tiêu Lâm Dạ, Diệp Ngữ Ninh tự đặt mình vào thế khó, sợ người đàn ông đó phát hiện ra mình giàu có.
Tiêu Lâm Dạ tin tưởng câu trả lời lãnh đạm của cô. Điều mà cô ấy dường như đã nói trước đây là cô là trợ lý của giám đốc thiết kế~!
Anh gật đầu trấn an cô: “Chúng ta còn nhiều thời gian, cứ từ từ tìm hiểu nhau.”
Diệp Ngữ Ninh hít sâu một hơi, gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy."
Nhìn dáng vẻ hiền lành của Tiêu Lâm Dạ, cô đột nhiên cảm thấy mình không thể quơ đũa cả nắm. Cả hai đều mang họ Tiêu, nhưng có sự khác biệt rất lớn! Họ đến từ cùng một công ty nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau.