Chương 37

Năm phút sau.

Trần Vi tiễn Tiêu Thước và Lý Sóc rời đi, vẻ mặt vui vẻ đi tới văn phòng Diệp Ngữ Ninh. Rót một cốc nước cho Diệp Ngữ Ninh: "Lẽ ra nên làm thế này từ sớm, những lời anh ta nói thật khó nghe!"

“Ngoài việc mắng tôi là con khốn, hắn còn có thể nói những lời khó nghe gì khác sao?” Diệp Ngữ Ninh không quan tâm.

Những lời chửi bới của Tiêu Thước đã văng vẳng bên tai cô mấy ngày nay. Anh ta hoặc tự xưng mình là Thiếu gia, Lão Tử, hoặc mắng người khác là con khốn, thân là người nhà Tiêu gia, năng lực của anh ta cũng chỉ có bấy nhiêu.

Khóe miệng Trần Vi giật giật: "Nhưng lần này anh ta mắng chửi thậm tệ hơn rất nhiều. Biết đêm qua chúng ta là người đã đánh nên anh ta mới tức giận đến thế!"

Nghĩ tới những lời vừa rồi Tiêu Thước la hét ở văn phòng, Trần Vi liền tức giận. Nhưng bây giờ cô không còn khó chịu nữa, anh ta bị Diệp Ngữ Ninh trừng phạt như thế quả là một niềm vui lớn.

Diệp Ngữ Ninh nghe thấy những gì Trần Vi nói, chắc hắn ta mắng rất nhiều, vì vậy cô trực tiếp nhấp vào camera văn phòng và nhìn xem.

Khi Tiêu Thước bước vào, anh ta hất tài liệu trên bàn xuống, gác chân lên và uống cà phê của cô. Mặt Diệp Ngữ Ninh lập tức chuyển sang màu xanh!

Đúng như Trần Vi đã nói, nó còn tệ hơn trước rất rất nhiều, những lời tục tĩu đều được anh ta mang ra mắng, thật khó chịu và ghê tởm.

Diệp Ngữ cảm thấy vừa rồi mình không nên thương xót, cô nên tát vào miệng anh ta một phát...!

"Vừa rồi em đã giải thích rõ ràng với trợ lý Lý chưa? Có chắc hắn ta sẽ không gây phiền phức cho chúng ta nữa chứ?" Dù sao hắn ta cũng là người nhà Tiêu gia, cho nên Diệp Ngữ Ninh sẽ có chút cảnh giác.

Trần Vi gật đầu: “Giải thích rõ ràng rồi, trợ lý Lý nói, Thất thiếu gia là người nói đạo lý!” Còn nói thế nào thì cô ấy không biết.

Nhưng dù sao dự án Lệ Vương Khẩu đã kết thúc, bọn họ cũng không lỗ vốn nên không cần lo lắng Diệp Ngữ Ninh sẽ bị làm khó.

Diệp Ngữ Ninh không trả lời nữa. Cô liếc nhìn chiếc bàn bị Tiêu Thước giẫm lên, chán ghét nói: “Những thứ mà tên thối nát đó chạm vào đều thay hết đi.”

“Vâng!” Trần Vi gật đầu.

Xong xuôi, Diệp Ngữ Ninh ôm máy tính, dự định đến phòng họp. Vừa quay người đã nghe thấy Trần Vi hỏi lại: "À, trợ lý Lý Sóc vừa rồi hỏi về dự án đỉnh núi Nam Gia, ngày mai chị có thể nói chuyện với anh ấy không?"

Diệp Ngữ Ninh cau mày, nhớ lại hành vi côn đồ và vô phép vừa rồi của Tiêu Thước trong văn phòng. Lại nghĩ đến Tiêu Thị và vị Tam thiếu gia trước đây phụ trách Tiêu Thị!

Suy nghĩ một lát, cô nói: “Chỉ cần nói với bọn họ gần đây công ty có quá nhiều dự án, bảo bọn họ tìm người khác!” Hàm ý là chúng ta sẽ không hợp tác!

Nhị thiếu gia và Tam thiếu gia đều như nhau, vậy Thất thiếu gia có thể khác được sao?

Thêm vào đó, ồn ào giữa cô và Tiêu Thước cũng như dự án Lệ Vương Khẩu trước đó, Diệp Ngữ Ninh trong tiềm thức không muốn tiếp xúc với Tiêu Thị nữa.

Trần Vi hiểu ý của cô, gật đầu: "Được, em sẽ báo lại!"

Diệp Ngữ Ninh nói "ừm" và trực tiếp rời khỏi văn phòng.…

Lý Sóc để cho Tiêu Thước khập khiễng đi ra khỏi công ty Mạn Lang phía sau mà không hề đưa tay giúp đỡ! Tiêu Thước hôm nay bị đánh rất nặng, cộng thêm vết thương cũ tối qua, mỗi bước đi của hắn bây giờ đều vô cùng đau đớn.

Vừa bước lên xe, cảm xúc ngay lập tức bùng nổ: "Con khốn này, aizz...!" Vừa mở miệng, vết thương ở khóe miệng bị chạm vào khiến anh ta thở dốc vì đau đớn.

Cuộc gặp vừa rồi chính là một cái tát vào mặt Tiêu Thước. Không những trên người mà trên mặt cũng có dấu vết của thắt lưng, nếu không nhìn vào gương thì hắn không biết bây giờ trông mình như thế nào.

Lý Sóc nhớ tới lời nói vừa rồi của Trần Vi, lạnh lùng nhìn hắn: "Nếu thiếu gia không muốn ra sa mạc, tốt nhất nên kiềm chế hành vi của mình đi!"

"Không được, cậu thật sự tin chuyện con khốn trợ lý đó nói sao?" Tiêu Thước tức giận đến muốn nổ tung!

Anh ta là người bị đánh, mà lại bảo anh ta kiềm chế?

Lý Sóc ôm vô lăng, không trả lời. Anh chỉ nghiêm túc nói: "Chúng tôi đang bàn bạc dự án mới với sếp Diệp. Nếu hành vi của anh làm gián đoạn lần hợp tác tiếp theo, anh có tự mình đi giải thích với Thất thiếu gia không?"

“Ở Thượng Thành có nhiều công ty thiết kế như vậy, sao lại hợp tác với cô ta?”

"Sao lại không được!"

Tiêu Thước: “…” Không phải, hắn bị Diệp Ngữ Ninh đánh như vậy, mà còn muốn hợp tác sao?

Nghĩ đến thứ nước bẩn trong toilet tối qua, anh ta không khỏi cảm thấy đau bụng. Trên đường đi, Tiêu Thước không ngừng chửi rủa Diệp Ngữ Ninh, nhưng Lý Sóc phớt lờ anh ta.

Trực tiếp đưa người về Tiêu gia, Lý Sóc kể hết mọi chuyện cho Tiêu Lý rồi rời đi!

Tiêu Lý hiện đang rơi vào tình trạng khó khăn vì phải trả lại cổ phần của mình cho công ty. Biết con trai muốn khıêυ khí©h đối tác đầu tiên của Tiêu Lâm Dạ, ông ta càng tức giận mà đá hắn thêm một cái. Cái chân vốn bị thương lúc đầu đột nhiên gãy "rắc"!

Sau đó, tiếng khóc của Tiêu Thước vang khắp biệt thự...!