Mặc dù hung thủ đã bị bắt, thế nhưng cơn ác mộng của Tưởng Đạc vẫn chưa hề kết thúc.
Bởi vì ba đứa trẻ còn lại của vụ bắt cóc đều đã chết, chỉ còn Tưởng Đạc còn sống, trong khu dần xuất hiện rất nhiều lời đồn,
Kỳ quặc nhất là, có người còn nói Tưởng Đạc âm mưu cùng kẻ sát nhân bắt đóc bọn trẻ kia.
Lí do là vì bọn chúng thường ngày luôn xem thường, đánh đập, còn cướp đồ chơi của cậu bé.
Ánh mắt của đứa con riêng này thường ngày nhìn họ luôn tràn đầy căm phẫn và thù hận, nhất định là muốn báo thù từ sớm.
Từ người may mắn sống sốt, anh bỗng chốc trở thành kẻ chủ mưu.
Mà việc trước khi anh bị bắt nạt lại trở thành bằng chứng phạm tội.
Những gia đình bất hạnh mất đi con cái đều nhằm vào Tưởng Đạc còn sống sót.
Trước kia anh bị con nít bắt nạt, bây giờ đến người lớn cũng bắt nạt. Họ lén đem anh đến một nơi vắng người, đánh đập tàn nhẫn, "phát tiết" nỗi thống khổ vì mất con.
"Vì sao người chết không phải là mày!"
"Mày mới là đứa đáng chết nhất!"
...
Tưởng phu nhân đương nhiên cũng ghét đứa con riêng Tưởng Đạc này, vậy nên đối với mấy việc kia bà ta đều mặc kệ, để cho người khác bắt nạt anh.
Ông nội tưởng tuổi tác đã cao, thường ở khu nhà cũ của gia tiên, hoàn toàn không biết chuyện.
Trong mấy năm đó, một mình Tưởng Đạc chiến đấu, mạnh mẽ trưởng thành.
Trước đây anh sẽ khóc, về sau bị sỉ nhục thì không còn khóc nữa, chỉ thâm trầm cười đáng sợ như quỷ dữ.
Lục U có biệt danh là "Tiểu công chúa", là một cô bé tốt bụng thường bênh vực kẻ yếu, đương nhiên cô không chịu được khi anh trai Tưởng thân thiết từ bé bị sỉ nhục, nhiều lần giúp anh ra mặt tranh cãi.
(*) Gốc là "Tiểu bảo trâm" nhưng mình không biết dịch sao cho hay nên dùng "tiểu công chúa".
Có một lần, cô bị anh trai của đứa bé bị hại đánh lại.
Tưởng Đạc khi đó ôm cô vào lòng, dùng cơ thể mình bảo về cô.
Lần đó Lục U bị dọa đến hồn phi phách tán.
Sau đó cô ngồi ở bờ sông, ôm lấy cánh tay của Tưởng Đạc, không ngừng khóc: "Thật đáng sợ."
Tưởng Đạc không nói một lời, chỉ chăm chú nắm tay cô.
Về sau anh chủ động tách xa cô, mắng cô là một đứa nhỏ liều lĩnh, muốn cô từ sau không quấn lấy anh nữa. Còn nói anh thấy cô rất chướng mắt, sẽ không cưới cô.
Lục U lúc đó đã hơi lớn, có lòng tự trọng, nghe thấy những lời đó thì vừa thẹn vừa xấu hổ, không thèm nói chuyện với Tưởng Đạc nữa.
Tiểu học, cấp hai, cấp ba... Thời gian trôi nhanh như suối chảy, cô và anh bây giờ đều đã trưởng thành rồi.
Năm cấp ba, khuôn mặt bánh bao của Lục U bắt đầu thay đổi, trở nên xinh đẹp như hoa, là nữ thần ai gặp cũng thích.
Tưởng Đạc lớn lên thành một tên côn đồ không ai dám trêu chọc, nhẫn tâm hết mực, nụ cười đáng sợ như quỷ dữ.
Dù vậy, gương mặt của anh có là quỷ thì cũng là quỷ đẹp trai, câu dẫn không ít nữ sinh.
Lục U nghe nói anh cứ mười ngày là lại đổi bạn gái, số người không đếm xuể.
Cô đã từng thử khuyên bảo Tưởng Đạc, muốn anh học tập thật giỏi, thế nhưng đều bị dáng vẻ ngả ngớn của anh hù dọa cho chạy mất.
Về sau cô quyết định mặc kệ anh, để anh sa đọa tùy ý.
Vậy mà, Tưởng Đạc "sa đọa" kia lại đậu cùng trường đại học với cô, điểm còn cao hơn cô tận 40 điểm, trở thành thủ khoa của tỉnh.
Tâm trạng Lục U khi đó vô cùng phức tạp, bởi vì cô nhận ra trong phương diện học tập Tưởng Đạc mới là thiên tài, cô cứ như một thằng hề.
Sau khi lên đại học, Tưởng Đạc dường như đã thu liễm lại tính tình. Quan hệ giữa hai người cũng dần hòa hoãn, trở về làm bạn bè.
Có điều bản chất của anh vẫn rất xấu, lúc nào cũng trêu chọc cô, khiến cô giận dữ không thôi.
Lục U tuyệt giao với anh rất nhiều lần, có điều vẫn không thoát được con rồng hung ác này.
Khi Lục U cùng chủ tịch hội sinh viên, cũng chính là nam thần toàn trường công nhận - Hứa Trầm Chu bắt đầu hẹn hò. Tất cả mọi người đều nói bọn họ quả thật là trời sinh một cặp.
Chàng trai phách lối, kiêu ngào như rồng kia cũng dần biến mất khỏi cuộc sống của cô.
Anh trở thành học sinh trao đổi, ra nước ngoài du học.
Chuyện giữa hai người bọn họ cứ vậy mà đột ngột cắt ngang.
Nhưng mà, chỉ có bạn thân của Tưởng Đạc - Hạ Minh Phi là biết, anh rốt cuộc cưng chiều cô nàng tiểu thanh mai này đến mức nào.
Ngành tâm lí tội phạm của Maryland đứng số một toàn cầu. Hứa Trầm Chu khi đó nộp đơn muốn đến đó học thạc sĩ và tiến sĩ, có khả năng một lần đi sẽ tốn vì năm.
Đêm đó Lục U ở sân trường khóc đến sưng cả mắt, vậy nhưng vẫn nhắn cho Hứa Trầm Chu, bảo hắn ta đừng lo lắng, nhất định phải nắm chắc cơ hội trao đổi du học này, cô sẽ chờ hắn về.
Hứa Trầm Chu rất tự tin nộp đơn đăng kí.
Cuối cùng, khác với dự đoán của mọi người, đại học Maryland lại chọn Tưởng Đạc.
Năm đó toàn Trung Quốc chỉ tuyển duy nhất một mình anh.
Chàng trai hung hãn khi đặt chân đến giảng đường tâm lý học tội phạm, một lần nữa quay trở về dáng vẻ côn đồ trước đây.
Thời điểm Tưởng Đạc xuất ngoại, anh ở sân bay nhắn cho Lục U một tin.
"Anh trai Tưởng giúp em một lần cuối, sau này kết hôn nhớ mời anh đến uống rượu mừng."
Tên Tưởng Đạc ngu ngốc kia dường như đã khóc đến mù rồi, gửi nhầm tin nhắn cho Hạ Minh Phi.