Chuyện này là một hiện tượng rất phổ biến, bởi vì người mới thường rất khó để trực tiếp công bố nó.
Nếu bán bản thiết kế ra bên ngoài, một tháng kiếm được vài ngàn tệ cũng đã khá tốt rồi. Có điều Lục U nhờ vào việc bán bản thảo mà mỗi tháng có thể kiếm được hơn một vạn.
(*) 1 vạn = 10.000 tệ
Thứ nhất là bởi vì bản thảo của cô rất được săn đón, nhiều công ty thiết kế nổi tiếng đều trực tiếp yêu cầu muốn mua bản thảo của cô. Thứ hai là bởi vì cô rất chăm chỉ, khoảng nửa tháng sẽ có một bản thiết kế mới.
Bệnh tình của mẹ cô hầu hết đều dựa trên tiền bán bản thảo này,
Mỗi một đồng tiền cô kiếm được đều chỉ vì muốn mẹ cô có thể sống nhiều thêm một phút.
Lục U vừa đến cửa phòng thiết kế, Hứa Trầm Chu rất nhanh đã gọi điện cho cô.
"Em đang ở đâu?"
"Đi làm."
Tính tình Hứa Trầm Chu rất cao ngạo, đặc biệt những nằm gần đây sự nghiệp phất lên, hắn dường như cũng thêm một vài phần bá đạo của tổng giám đốc. Hắn nói: "Lát nữa anh đến đón em, chúng ta cùng ăn sinh nhật."
Lục U cắn cắn môi dưới, hỏi: "Anh có gì muốn nói với em không?"
Hứa Trầm Chu trầm lặng một lúc, sau đó qua loa đáp: "Anh yêu em."
Lục U: "..."
Cô tự dưng cảm thấy buồn cười, không nhẫn nại nữa mà nói thẳng: "Hứa Trầm Chu, anh và Lâm Vãn Vãn đã "bạo" trên hotsearch rồi. Vậy mà bây giờ còn ở đây muốn nói chuyện yêu đương với tôi? Tự vả mặt có đau không?"
Hứa Trầm Chu cuối cùng hiểu ra, cô không liên lạc với hắn lâu như vậy, nhất định là do đã xem hotsearch. Có điều anh ta vẫn rất bình tĩnh giải thích: "Chuyện trên mạng thật giả lẫn lộn, em đừng bận tâm, chỉ là phối hợp diễn một chút thôi."
"Anh và cô ta cùng nhau thưởng thức bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, lại còn bảo là phối hợp diễn? Là đang muốn diễn cho ai xem?"
"Em đừng nháo nữa, bây giờ anh đang bận, tối sẽ nói chuyện với em."
"Chia tay đi."
Thời điểm Lục U nói ra câu này, trong lòng Hứa Trầm Chu liền cảm thấy trống rỗng.
"Em chắc sao?"
Hắn đè nén giọng nói của mình. "Tiền thuốc men của mẹ em..."
"Bíp" một tiếng, Lục U trực tiếp cúp điện thoại.
Hứa Trầm Chu đứng trên sân thượng của nơi tổ chức buổi tiệc, đốt một điếu thuốc.
Lâm Vãn Vãn ở sau lưng mặc một bộ lễ phục màu đen bước tới, tỏ vẻ quan tâm hỏi hắn: "Là bạn gái của cậu sao?"
Tâm tình Hứa Trầm Chu bực bội đáp: "Ừ."
"Cô ấy thấy hotsearch nên giận cậu à?"
"Một chút thôi."
Lâm Vãn Vãn thở dài: "Từ nhỏ cô ấy đã được nuông chiều, lớn lên tính tình tiểu thư là chuyện bình thường. Có điều cô ấy có vẻ không hiểu cậu lắm, chuyện bên ngoài của đàn ông vẫn là nên giải thích với cô ấy."
Sắc mắc Hứa Trầm Chu ngày càng âm trầm.
Lâm Vãn Vãn thấy nét mặt của hắn ta thì lập tức sửa lời: "Đều do tớ không tốt, không nên hẹn cậu đi ăn tối một mình. Cậu giới thiệu cho tớ nhiều tài nguyên như vậy, tớ chỉ định nhân dịp sinh nhật cậu... trả ơn cho cậu thật tốt thôi."
"Giữa chúng ta không cần ơn nghĩ gì cả."
Lâm Vãn Vãn nhìn gương mặt anh tuấn của Hứa Trầm Chu, bỗng tiến lên nắm lấy ngón út của hắn: "Trầm Chu, cậu... sẽ chia tay với cô ấy sao?"
Hứa Trầm Chu yên lặng, không biết nên trả lời lại thế nào.
Trước giờ Lục U luôn thuận theo hắn, chỉ cần hắn nói một cô sẽ không nói hai.
Thái độ vừa rồi của cô không hiểu sao đột ngột thay đổi, khiến trong lòng hắn ta lộ ra vài phần dao động.
Hứa Trầm Chu vứt tàn thuốc trong tay, đáp: "Chuyện này tính sau."