Bốn ngày trước.
Một đoàn thuyền xuất hiện trong đêm tối của sông Xen.
Đoàn thuyền này khá lớn với hai mươi hai con thuyền năm mươi mét nối đuôi nhau đi trên sông.
Việc di chuyển trong đêm tối trên sông thế này rất nguy hiểm, nếu không cẩn thận thậm chí là đầm vào bờ.
Vậy mà đoạn thuyền này lại không có bao nhiêu ánh sáng.
Con thuyền đi đầu được lắp đặt năm viên đá ma thuật phát sáng đặt ở mũi thuyền và một tấm gương phản xạ bằng thép tạo thành một chiếc đèn sơ khai để lái tàu có thể quan sát phía trước.
Phía sau đuôi thuyền cũng được lắp một viên đá ma thuật nhỏ phát sáng làm tín hiệu dẫn đường cho những con thuyền tiếp theo.
Những con thuyền khác cũng được lắp đặt một viên đá ma thuật ở phía sau làm tín hiệu dẫn đường.
Toàn bộ đoàn thuyền cứ như vậy men theo ánh sáng le lói tiếp tục di chuyển trên dòng sông.
Đoàn thuyền này chính là đoàn thuyền chở quân của Long, giờ đây còn được hắn gọi là quân đoàn 1.
Hiện tại chúng đang men theo nhánh của sông Xen hướng về thành Vĩnh Đông của Lý gia.
Ban đầu Long không hề có ý định tấn công Lý gia.
Mục đích của hắn là trực tiếp tấn công thành Vĩnh Xuân tiêu diệt nhị hoàng tử và kiểm soát nơi đó.
Tuy nhiên khi Long đã chuẩn bị cho một trận khổ chiến thì Hoa Nguyệt Ánh lại cho hắn tin tức quân đội của Lý gia có động tĩnh.
Lúc này Long mới để ý Lý gia là một đồng minh của Phương gia.
Long đã quên mất Phương gia là bá chủ Phương bắc, nếu hắn tấn công Phương gia rất có khả năng sẽ bị các quý tộc khác vây công.
Đến lúc đó cho dù Long có vượt trội về vũ khí hơn một chút nhưng chỉ với từng đấy quân và một số lượng vũ khí giới hạn thì hắn chết chắc.
Vì thế Long quyết định chuyển hướng tấn công Lý gia.
— QUẢNG CÁO —
Sở dĩ Long chọn Lý gia vì chính nhánh này của sông Xen cắt qua toàn bộ khu vực giàu nhất lãnh địa của bọn họ, chưa kể những nhánh nhỏ của dòng sông này cũng vươn ra khắp khu vực đông bắc, như vậy hắn có thể dễ dàng sử dụng đường thủy để đem quân tấn công toàn bộ lãnh địa của Lý gia.
Hơn nữa với việc sở hữu cảng biển lớn nhất phía bắc lãnh địa này có thể giúp Long kết nối các tuyến giao thương.
Và còn một lý do quan trọng khác đó là phía nam lãnh địa Lý gia là một khu vực đầm lầy lớn tạo thành một lá chắn thiên nhiên với lãnh địa hoàng gia phía nam đang bị đại hoàng tử kiểm soát.
Nếu Long chọn Phương gia làm mục tiêu nếu chiến thắng thì với quân lực giới hạn của mình hắn cũng khó mà nuốt trọn lãnh địa rộng lớn của nhà công tước, còn chưa kể đại hoàng tử ở phía nam như hổ rình mồi nhìn chằm chằm.
Ngược lại lãnh địa Lý gia tuy lớn nhưng phần tập trung đông dân cư nhất lại chỉ nằm xung quanh bờ sông Xen, rất dễ dàng khống chế.
Đương nhiên nếu đại hoàng tử chọn đường biển tấn công thì Long cũng sẵn sàng tiếp chiêu, chỉ là đại hoàng tử có sẵn sàng xây dựng thêm một đội thuyền đủ lớn để tấn công hắn hay không khi mà doanh trại hải quân lớn nhất của hoàng gia giờ đây đã bị tam công chúa kiểm soát.
Mà cho dù đại hoàng tử muốn làm như vậy thì cũng cần ít nhất vài tháng, vài tháng là đủ cho Long chuẩn bị nghênh tiếp hắn.
Điều đáng tiếc duy nhất ở đây là nguồn tiền buôn bán với Phương gia đã bị cắt đứt, hơn nữa cũng không thể sử dụng mỏ than đá ở Phương gia nữa, bây giờ hắn lại chỉ có thể quay lại với củi yêu dấu thôi.
Đoàn thuyền đi vào lãnh địa Lý gia từ chiều nay, may mắn khu vực phía bắc không có nhiều thành trấn, thuyền bè ở đây cũng bị cấm đi lên phía bắc nên cho đến bây giờ đoàn thuyền không bị phát hiện.
“Điện hạ nếu theo tốc độ này chúng ta có thể đến thành Vĩnh Đông rạng sáng ngày mai.”
Trên khoang của thuyền dẫn đầu Long cùng thân tín của mình đang bàn bạc kế hoạch tác chiến.
“Cũng thật may mắn khi Nguyệt Ánh tiểu thư gửi cho chúng ta nhiều thuyền như vậy.”
Đức Bình cảm khái.
Hơn một nửa số thuyền đang được sử dụng này chính là được Hoa Nguyệt Ánh gửi tới, nếu không có chúng có lẽ họ chỉ còn nước quốc bộ mà đi.
Thời điểm thấy đoàn thuyền được Hoa Nguyệt Ánh gửi tới Long như mở cờ trong bụng.
Chỉ riêng việc tăng cường năng lực vận chuyển thôi đã có thể giúp hắn tăng thêm khả năng chiến thắng rất nhiều.
Giờ đây quân đoàn một của Long đang hướng tới thành Vĩnh Đông.
“Để binh sĩ nghỉ ngơi thật tốt, ngay khi tới nơi chúng ta sẽ tấn công.” — QUẢNG CÁO —
Long dặn dò tướng lĩnh của mình.
Một tiếng gõ cửa thu hút sự chú ý của Long, từ bên ngoài một người lính bước vào.
“Điện hạ chúng ta gặp thuyền tuần tra của Lý gia.”
Báo cáo của người lính khiến những người trong phòng giật mình, ngay cả Long tâm thần cũng nhảy lên.
“Có bao nhiêu?”
“Bẩm điện hạ chỉ là một thuyền nhỏ khoảng mười lính.”
Long thở dài, may mắn không phải là thuyền chiến nếu không sẽ rắc rối lớn, nếu để Lý gia phát hiện quá sớm trận chiến này sẽ trở nên khó khăn.
“Không cần dừng lại, xử lý bọn chúng rồi tiếp tục di chuyển.”
Long ra lệnh, nếu chỉ là thuyền nhỏ thì không cần phải lo lắng, đánh chìm nó đi là được.
…
“Chết tiệt tại sao chúng ta lại làm công việc khổ sai này chứ.”
Trên con thuyền tuần tra nhỏ một người lính lên tiếng phàn nàn.
Công việc tuần tra trên sông vào ban đêm là một công việc nguy hiểm, nếu không cẩn thận có thuyền sẽ bị chìm bất cứ lúc nào.
Không nói đâu xa mới đêm qua thôi thuyền của một đội tuần tra đã bị chìm vì tời quá tối khiến nó đâm vào đá ngầm.
Vốn dĩ trước đây không có việc tuần tra ban đêm như thế này, nhưng từ khi Lý gia cấm thuyền bè đi lên phía bắc, tuần tra ban đêm đã được thêm vào nhiệm vụ.
“Lũ khốn phía trên chỉ đang bày ra việc để kiếm thêm tiền thôi, làm gì có thuyền bè nào đi lại ban đêm trên sông chứ, chúng muốn chết hay gì!”
Một người lính khác cũng không nhịn được chửi rủa.
— QUẢNG CÁO —
Đúng như những gì hắn nói thuyền bè thường không di chuyển trên sông vào ban đêm, chúng thường neo đậu gần bờ sông chờ trời sáng mới tiếp tục hành trình.
Lý do đơn giản là bởi vì không có năng lực dò đường đủ lớn để có thể di chuyển trên sông.
Thế giới này tuy có ma pháp chiếu sáng nhưng ánh sáng của nó tỏa ra xung quanh chứ không tụ lại theo một đường thẳng như đèn pin vì thế nơi nó có thể chiếu đến rất hạn, chờ đến khi nhìn thấy nguy hiểm thì mọi thứ đã quá muộn.
Nên thời đại này việc tàu bè di chuyển vào ban đêm trên sông là rất hạn chế nếu muốn nói không có.
Vì thế những kẻ vẽ thêm chuyện tuần tra vào ban đêm này thực ra chỉ để ăn thêm chi phí cho việc tuần tra mà thôi.
Bỗng nhiên một ánh sáng kỳ lạ từ đằng xa lọt vào mắt người lính này.
“Hình như có thuyền đang đến.”
“Ngươi hoa mắt rồi phải không, làm gì có thuyền nào dám đi trên sông vào ban đêm.”
Một người lính khác cười khinh thường nói, ngay cả thuyền của họ lúc này cũng néo đậu trên sông chứ tuần tra gì vào thời điểm này.
“Thật sự có thuyền đang đến ngươi nhìn xem.”
Những binh lính khác tuy không tin nhưng vẫn hướng về phía tay của người lính chỉ.
Quả thật lọt vào mắt họ là một luồng sáng đang dần tới gần, phía sau luông sáng tuy khá chói mắt nhưng họ vẫn có thể nhìn ra một con thuyền khá lớn xuất hiện ở đó.
“Này nó từ phía bắc tới, chúng ta có nên báo cáo cho trưởng quan.”
“Chỉ là một con thuyền mà thôi, không gây được bao nhiêu ảnh hưởng. Bây giờ ngươi chèo thuyền vào bờ rồi chèo ra rất nguy hiểm, chờ nó đến chúng ta sẽ kiểm ta sau.”
Người đội trưởng bác bỏ ý kiến của cấp dưới.
Đáng tiếc quyết định này của hắn không chỉ đem đến tai họa cho hắn mà còn cả Lý gia.