- 🏠 Home
- Linh Dị
- Việt Nam
- Sát Thần Lệnh
- Chương 177: Nhất Thể Song Hồn.
Sát Thần Lệnh
Chương 177: Nhất Thể Song Hồn.
Bác Mộc nhận thấy thầy Quân bị dính đòn nặng, nằm trên mặt đất,gượng dậy không nổi, vô cùng chật vật, lòng bác đau như cắt, nước mắt đầm đìa, mấy lần bác muốn hạ lực đạo xuống, nhưng đều bị con ngạ quỷ nó nhìn ra được, nó dứ dứ một góc tấm phù, khiến trận pháp chớp sáng, chớp tắt không thôi. Thầy Quân trông thấy cảnh đó, tái mặt,cuống cuồng hối thúc bác đánh tiếp, có thể bác Mộc xuống tay với thầy nhưng thầy chưa chết ngay được, còn nếu để nó gỡ bùa ra thì hai vị tổ sư gia dưới mộ địa chết chắc. Cứ ngỡ cục diện rơi vào bế tắc không thể xoay chuyển, ông Bình sẽ bị chảy máu đến chết, thầy Quân bị đánh cho thân tàn ma dại, nhưng ai ngờ đâu dị biến lại phát sinh. Thân hình ông Tuấn vốn bị con ngạ quỷ chiếm hữu, đứng dưới chân cây cột đồng thứ bảy, tay vẫn nắm lấy một góc lá bùa, tự nhiên cả cơ thể ông run lên bần bật từng hồi, cái đầu lắc qua lắc lại liên tục, đôi mắt vốn trắng dã ẩn ẩn hiện hiện có lòng đen xuất hiện, miệng ông méo xệch, quai hàm bạnh ra. Rồi thân hình ông lắc lư từng đợt, hai chân loạng choạng bước đi, có dấu hiệu rời xa cây cột đồng, tay cũng không còn chạm vào tấm phù nữa. Sự việc quái dị đến mức khiến bác Mộc há hốc hốc mồm, mắt trợn tròn, quên luôn cả việc phải đánh thầy Quân. Vốn cả người tê dại, đau nhức, cơ thể đang dán chặt vào mặt đất, vừa thấy cảnh tượng đó, bằng một động tác rất đẹp mắt, thầy bật dậy, quát lớn:
- Ông Tuấn, ông Tuấn, ông nghe thấy lời cháu nói không? Ông phải cố lên ông Tuấn, ông phải đấu tranh, giành lại quyền kiểm soát cơ thể, chỉ cần ông quyết tâm, nhất định có thể làm được.
Đáng sợ thay, từ nơi ông Tuấn đứng, xuất hiện giọng nói của hai con người khác nhau:
- Mẹ nó, lão già, xương cốt vẫn còn cứng quá nhỉ, thế mà lại dám áp chế ngược lại tao cơ đấy.
- Cút, cút ngay khỏi thể xác tao, hôm nay cho dù Tuấn tao có bán cái mạng già này, cũng không để âm mưu của mày được thành công.
- Khốn kiếp, nằm nguyên đấy cho tao, nếu tao không bị lão điên tộc Lê đánh cho trọng thương, cái ngữ người trần mắt thịt như mày có cơ hội lắm.
- Hừ, tao không cần biết bất kỳ điều gì, cút ra khỏi người tao đồ chó.
- Được lắm, lão già, để tao xem mày còn cứng đầu đến lúc nào.
Một bên là giọng của ông Tuấn, bên còn lại chính là con ngạ quỷ. Ông Tuấn và nó lời qua tiếng lại, đối nhau đôm đốp. Bác Mộc chứng kiến cảnh tượng này mà run như cầy sấy, lạnh toát cả sống lưng. Không chỉ lời nói, đến cả gương mặt cũng bắt đầu vặn vẹo thay đổi, khi thì tức giận, lúc thì vui mừng, sau đó lại sầu khổ, nhìn ông Tuấn bây giờ chẳng khác nào một người bị thần kinh phân liệt cả. Thầy Quân đứng ở trên bờ, nghển cổ quan sát kỹ tình huống, hai bàn tay thầy siết chặt , lo lắng không thôi. Tình trạng kì lạ của ông Tuấn diễn ra thêm được một lúc thì đột nhiên hai cánh tay đang buông thõng nhanh chóng gập lại, ông Tuấn tự đưa tay lên bóp cổ mình, lực siết rất mạnh, đến mức ông ho phát ra thành tiếng, cả khuôn mặt đỏ bừng. Thầy Quân trông thấy thế, không kìm được cơn tức giận, giậm chân xuống đất bình bịch, chửi lớn:
- Không ổn, thứ tà ma ngoại đạo kia, mày muốn làm gì, ta cảnh cáo lại một lần nữa, chỉ cần bất kỳ người nào ở đây có mệnh hệ gì, dù có phải xuống cõi U Minh, ta cũng nhất quyết vặt đầu mày xuống.
Nhưng con ngạ quỷ không thèm quan tâm đến lời đe dọa của thầy Quân, nó vận dụng toàn bộ tu vi, cố gắng áp chế ba hồn bảy vía của ông Tuấn, không để ông đoạt lại cơ thể, chỉ có thể làm thế thì nó mới có cơ hội xé tấm bùa, hủy pháp trận. Mới đầu thân hình của ông Tuấn còn di chuyển qua lại như người say rượu, kể từ khi con ngạ quỷ liều mạng phát lực, thân thể của ông đã có dấu hiệu chậm lại, không còn co giật điên cuồng nữa, đồng thời đôi con ngươi cũng bị nhuộm trắng trở lại. Biết con ngạ quỷ sắp áp chế được linh hồn của ông Tuấn, thầy Quân ở trên bờ lập tức tác pháp, hai thầy của thầy như múa, miệng thầy lầm rầm chú ngữ, đoạn thầy cắt môi bật cả máu, phun vào trong lòng bàn tay, ngón chỏ và ngón giữa khép lại, chỉ thằng về phía ông Tuấn, thầy gầm lên:
- Lấy máu nhà Trần làm dẫn, lấy hồn con dân Đại Việt làm đường, Thủy tổ Lạc Long chứng, thủy mẫu Âu Cơ minh. Vạn Kiếp Tông Bi bí thuật, định thần thuật. Định cho ta.
Lời thầy vừa dứt, một tia sáng màu đỏ chói, xuất phát từ đầu ngón tay của thầy, phóng thẳng vào người ông Tuấn, gặp da thịt không dừng, xuyên thẳng qua cơ thể . Chỉ thấy ông Tuấn bị trúng phép thuật, lại chẳng hề có phản ứng. Cứ đứng nguyên chỗ cũ mà đờ cả người ra, đầu ngửa về phía sau, mặt ngước lên trời. Thầy Quân sau khi tác pháp xong, cả người như vô lực, đổ gục xuống mặt đất.
- 🏠 Home
- Linh Dị
- Việt Nam
- Sát Thần Lệnh
- Chương 177: Nhất Thể Song Hồn.