Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sát Thần Chí Tôn

Chương 3536: C3536: Thấp thỏm lo âu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Huyết bồ lão tổ lại không có phản bác, biểu lộ vô cùng ngưng trọng.

Thấy Huyết Bồ lão tổ không có phản bác, Kim Khiếu lão tổ kia cũng không có nói tiếp. Trong tất cả tu sĩ các mạch ma tộc, hai người bọn họ xem như là hai người mạnh mẽ nhất trong các mạch còn lại của ma tộc.

Có thể nói, trừ Thiên ma lão tổ ra, những người khác căn bản không có ai áp chế được bọn họ.

Coi như là Thiên ma nhị tổ, Thiên ma tam tổ, chỉ sợ thực lực nhiều lắm cũng chỉ ngang hàng với bọn họ mà thôi.

- Lão Huyết, ngươi đang nghĩ gì vậy?

Kim Khiếu lão tổ hiếu kỳ hỏi.

- Ài.

Huyết Bồ lão tổ than nhẹ một tiếng:

- Ta hôm nay tâm thần luôn bất địh, trận chiến này quả thực không nên đồng ý. Bất đắc dĩ bị mọi người bức bách cho nên mới đi đầu. Ta biết ngay trong lòng Thiên ma nhất mạch có ý xấu, hiện tại Thiên ma nhất mạch một nhà độc tài, chúng ta chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo bọn họ mà thôi.

- Nghe theo bọn họ sao?

Kim Khiếu lão tổ gấp gáp hỏi, rất hiển nhiên, hắn đang cực lực áp chế cảm xúc của mình.

- Dựa vào cái gì phải nghe theo bọn họ?

Kim Khiếu lão tổ lại hỏi.

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy, chúng ta còn có thể phản kháng được hay sao?

Huyết Bồ lão tổ lạnh nhạt hỏi lại.

- Phản kháng không được, nhưng chúng ta có thể hợp tác a. Ta tin rằng, tất cả các mạch ma tộc hiện tại đều có ý kiến rất lớn. Cự ma nhất mạch, Yêu ma nhất mạch, Mộc ma nhất mạch, Âm ma nhất mạch, có mấy người tâm tình tốt được chứ? Bây giờ người ý kiến nhỏ với Thiên ma nhất mạch một chút đoán chừng cũng là Ảnh ma nhất mạch, còn có Hỏa ma nhất mạch và Dực ma nhất mạch a.

- Ha ha, thì tính sao chứ? Chẳng lẽ ngươi còn có thể phát động phản loạn hay sao?

Huyết Bồ lão tổ cười ha hả.

Kim Khiếu lão tổ vốn trong lòng giận dữ, thấy thái độ không nhanh không chậm của Huyết Bồ lão tổ, hắn cũng cười rộ lên, lầm bầm tự nói:

- Ngươi nói ta gấp cái gì? Hiện tại ta chỉ còn cái mác tư lệnh, chỉ lăn lộn kiếm miếng cơm của bản thân mà thôi. Dường như cũng không có đạo lý nên kích động như vậy a.

Hai lão hồ ly này rõ ràng đang thăm dò lẫn nhau, hơn nữa thăm dò vô cùng quá phận.

Huyết Bồ lão tổ nở nụ cười nghiền ngẫm, nói:

- Lão kim, cho tới bây giờ tâm thần ta vẫn không tập trung. Lần tai ương này dường như còn chưa chấm dứt a.

- Ha ha, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều. Tiểu tử nhân tộc kia rất là lợi hại, nhưng mà cơ hồ tất cả thực lực của hắn đều dựa vào cơ sở đánh lén. Rời khỏi Đông Duyên đảo đánh lén đại quân ma tộc chúng ta? Bọn chúng không có loại thực lực này, cũng không có dũng khí này.

Kim Khiếu lão tổ đối với thực lực của Giang Trần vẫn không cho là đúng.

- Ai nói tai ương máu đổ là nhất định tới từ nhân tộc?

Huyết Bồ lão tổ thản nhiên nói.

Hai mắt Kim Khiếu lão tổ chấn động, ngưng trọng nhìn qua Huyết Bồ lão tổ, tràn ngập thâm ý.

- Lời này của đạo hữu có ý gì?

- Ha ha, lão Kim, chúng ta đều là người hiểu chuyện, đừng có suy đoán ra rồi còn tỏ vẻ hồ đồ.

Huyết Bồ lão tổ lạnh nhạt nói:

- Nếu như ngươi muốn nói lời từ tận trong lòng, vậy đừng giả bộ hồ đồ. Bằng không bây giờ ngươi có thể đi.

Kim Khiếu lão tổ nao nao, lập tức cười rộ lên.

- Được rồi, ngươi đang ám chỉ Thiên ma nhất mạch. Bọn họ dù thế nào cũng không có khả năng ra tay ngược với chúng ta a? Gϊếŧ chúng ta bọn họ có chỗ tốt gì? Chẳng lẽ dựa vào mấy lão tổ Thiên ma nhất mạch bọn họ có thể chinh phục Thần Uyên đại lục sao? Nằm mơ.

Huyết Bồ lão tổ nhìn qua Kim Khiếu lão tổ một hồi lâu mới than nhẹ một tiếng, nỉ non nói:

- Nói như vậy có một chút bí văn ngươi thực sự không biết sao?

Kim Khiếu lão tổ ngây người một lát rồi nói:

- Cái gì?

Trong mắt Huyết Bồ lão tổ hiện lên vẻ sợ hãi, trầm giọng nói:

- Bí văn này ngươi không biết, đoán chừng trong ma tộc cũng không có người nào biết rõ. Nhưng mà trong một lần vô tình ta lại biết rõ.

- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

Kim Khiếu lão tổ thấy Huyết Bồ lão tổ ra vẻ như thật, cũng có chút mơ hồ không rõ.

Hắn có dự cảm việc này dường như không nhỏ.

Nhưng mà bí văn về Thiên ma nhất mạch, còn có gì chứ? Hắn thủy chung cho rằng Thiên ma nhất mạch không có khả năng gϊếŧ bọn hắn, gϊếŧ bọn hắn, Thiên ma nhất mạch càng không có người giúp đỡ a.

Trừ phi đầu óc Thiên ma nhất mạch vô nước, nếu không tuyệt đối sẽ không ra tay với đồng đạo ma tộc khác. Đây cũng là nguyên nhân Kim Khiếu lão tổ dám can đảm chống đối Thiên ma nhất mạch.

Huyết Bồ lão tổ hít sâu một hơi, ngữ khí thần bí nói:

- Lời này ta chỉ nói một lần, ngươi tin hoặc là không tin, đều không nên hỏi lần thứ hai.

- Tốt, ngươi nói đi.

- Thiên ma nhất mạch có Thiên ma ấn ký, trong Thiên ma ấn ký có một môn bí pháp gọi là Thiên ma bí pháp. Có thể hấp thu tất cả huyết mạch các mạch ma tộc, dung hợp tất cả huyết mạch các mạch khác trong ma tộc, hấp thu công lực những tu sĩ khác trong ma tộc. Nhận được thần thông tất cả ác mạch khác trong ma tộc.

- Cái gì?

Kim Khiếu lão tổ thất thanh nói:

- Ý ngươi là Thiên ma nhất mạch có thể hấp thu công lực chúng ta, còn có thể phục chế thần thông của chúng ta hay sao?

- Đúng vậy, kỳ thực chín mạch khác trong ma tộc đều từ Thiên ma nhất mạch tách ra. Chỉ cần Thiên ma nhất mạch nguyện ý, bọn họ lại có thể tập hợp tất cả các mạch trở lại, lúc quan trọng, trải qua từng đời truyền thừa, lại có thể một lần nữa tách ra thành một mạch khác. Là hợp là phân, Thiên ma nhất mạch nắm giữ quyền nói chuyện, nói vậy có lẽ ngươi đã hiểu rồi chứ?

Kim Khiếu lão tổ lúc này vẻ mặt rất khó coi.

- Ngươi nói tai ương đổ máu, chẳng lẽ nói Thiên ma nhất mạch sẽ ra tay với chúng ta? Sẽ hấp thu công lực chúng ta, lấy đi thần thông chúng ta, trở về Thiên ma bổn nguyên của bọn họ?

- Trên lý luận là vậy, hơn nữa công lực chúng ta bị hấp thu qua, thực lực bọn họ sẽ tăng vọt, thực lực chỉnh thể sẽ không tổn thất quá nhiều.

Huyết Bồ lão tổ lạnh lùng nói.

Vẻ mặt Kim Khiếu lão tổ kia ngưng trọng vô cùng:

- Như vậy xem ra ngươi đã cảm ứng được Thiên ma nhất mạch muốn động thủ sao?

- Hẳn là vậy. Nhất là lời nói kia của Thiên ma tam tổ rõ ràng là muốn ổn định chúng ta. Dùng lòng dạ của lão hồ ly kia, chỉ sợ trong lòng đã sớm tính toán chúng ta rồi.

- Vậy làm sao bây giờ?

Kim Khiếu lão tổ giận tím mặt, đứng lên:

- Vậy có lẽ chúng ta nên sớm liên lạc với những mạch khác, đem chuyện này nói toạc ra a.

- Ngươi cảm thấy người khác sẽ tin sao?

Huyết Bồ lão tổ hỏi lại.

- Vậy theo ngươi nói chúng ta chỉ có thể ngồi đây chờ chết sao?

Kim Khiếu lão tổ đứng ngồi không yên hỏi lại.

- Lựa chọn anh minh nhất chính là ngay lúc này lựa chọn rời khỏi, thoát càng xa càng tốt. Tốt nhất là rời khỏi Thần Uyên đại lục, vĩnh viễn rời khỏi vị diện này. Chỉ cần còn ở lại vị diện này, bọn họ có biện pháp tìm được chúng ta. Thần thông của Thiên ma nhất mạch cường hãn tới mức vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta. Nếu như bọn họ lại đem thần thông của mấy mạch khác thu hồi lại, đối với chúng ta mà nói, vĩnh viễn không có ngày an bình.

- Vậy còn do dự cái gì? Hiện tại đi thôi.

Kim Khiếu lão tổ tuy rằng dũng mãnh nhanh nhẹn, nhưng mà cũng biết đối nghịch với một Thiên ma nhất mạch như vậy, đó là tự chịu diệt vong a.

- Đúng, phải đi chứ.

Huyết Bồ lão tổ gật gật đầu, khi đang nói chuyện, thần thức khẽ động, cảm nhận được cách doanh trướng không xa có người đi tới bên này.

- Có người tới, chẳng lẽ là bọn họ?

Kim Khiếu lão tổ cũng cảm ứng được.
« Chương TrướcChương Tiếp »