3. Chiến thắng trong trận tennis đánh đôi, hai người là đồng đội nhưng vẫn có thể hẹn nhau lên sân thượng đánh nhau, phỏng chừng chỉ có mỗi Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch.
Sau khi các thành viên khác trong đội biết được, gấp gáp lo lắng muốn chết.
Qua một hồi lâu, Tùy Hầu Ngọc trở lại, cánh môi hơi sưng, khóe miệng có vết máu bầm, mọi người tức giận đến mức sôi nổi hò nhau đi tìm Hầu Mạch tính sổ.
Cho đến khi Hầu Mạch quay trở về lớp, hầu kết có dấu răng, áo sơ mi rớt mất hai cúc trên cùng, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc, liên miệng giải thích: “Trong lúc chơi bóng tôi thực sự không hề cười với nữ sinh nào cả, mắt tôi trời sinh là mắt cười như vậy rồi.”
Thôi, giải tán đi…
4. Phóng viên: Mời dùng bốn chữ miêu tả những gì bạn nghĩ về đối phương.
Hầu Mạch: Yêu thích không buông.
Tùy Hầu Ngọc: Cút con mẹ đi.
Phóng viên: Bình thường có sở thích gì khác?
Hầu Mạch: Sờ cá.
Tùy Hầu Ngọc: Đánh khỉ.
(Cá và Ngọc đồng âm, đều là yu; khỉ và họ Hầu (tước Hầu) của công cũng đồng âm, đều là hou)
☆ Đôi lời của tác giả ☆
Lấy chồng theo chồng, gả Hầu theo Hầu. Câu chuyện tình yêu “ngủ không được” và “ngủ không dậy được”.
“Tôi thích học tập” cợt nhả công x “đa tài đa nghệ” tạc mao thụ
[Song nam thần, song học thần, học sinh thể dục] [Cộng sự đánh đôi tennis] [Trúc mã] [Ràng buộc lẫn nhau theo cách đặc biệt]
Văn yêu đương ngọt sủng hàng ngày.
Gỡ mìn: Thụ mắc chứng hưng cảm, dễ cháy dễ nổ. Công cợt nhả, vừa lẳиɠ ɭơ vừa thiếu đòn. Tính cách mỗi người đều có khuyết điểm riêng, thỉnh thoảng cục súc chửi bậy, mong độc giả bao dung, nếu không chấp nhận được thì vui lòng tìm truyện khác đọc.
Từ khóa: Vai chính: Tùy Hầu Ngọc, Hầu Mạch | Vai phụ: Nhiễm Thuật, Tang Hiến, Tô An Di, Đặng Diệc Hành, Thẩm Quân Cảnh, Từ Dữu Nhất, Ngải Mộng Điềm | Cái khác: tennis đánh đôi, trúc mã.
Một câu tóm tắt: Công lưu manh nhất, thụ xinh đẹp nhất.
Dàn ý: Con đường vươn tới ước mơ của hai thiếu niên chơi quần vợt đôi.