- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Ly Hôn Thì Sao?
- Chương 15
Ly Hôn Thì Sao?
Chương 15
Nói xong, anh đứng dậy, nhìn xuống cô từ trên cao, “Trước tiên em bình tĩnh lại đã, nghĩ thật kỹ những lời anh nói xem có đúng không.”
Theo thói quen của anh, đây là câu chốt khi anh sắp kết thúc buổi nói chuyện, cũng là thông điệp cuối cùng. Ngụ ý là tốt nhất cô nên làm theo ý của anh, nếu không sẽ phải đối mặt với những chuyện khó khăn hơn nữa.
Hạ Vân Thư cũng đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt anh, “Tôi không phải cấp dưới của anh, cũng chẳng phải đối tác làm ăn của anh, anh đừng đối xử với tôi như thế. Hiện giờ tôi đang rất bình tĩnh, cũng nghĩ kỹ rồi. Quan điểm ly hôn sẽ không thay đổi, hơn nữa tôi sẽ quyết làm đến cùng. Anh có ba tháng suy nghĩ và xử lý những việc linh tinh của chúng ta, ba tháng sau, nếu anh không thể cho tôi câu trả lời thuyết phục, tôi sẽ gửi đơn ly hôn lên tòa án. Người nhà họ Phương mà phải ra tòa vì ly hôn e là xấu hổ lắm đấy.”
Nói xong, cô quay người nói, “Từ hôm nay tôi ngủ bên phòng lũ trẻ.”
Hạ Vân Thư lo hai con sẽ sốt trong đêm, nên trải một tấm thảm dưới nền nằm ngủ.
Tuy rằng bảo mẫu có nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều.
Cô nằm trên tấm thảm trải dưới đất, ngửi mùi sữa thoang thoảng trong phòng và hơi ấm từ lò sưởi dưới sàn gỗ liên tục phả ra. Rốt cuộc cũng nói hết lời muốn nói, cơn bực tức trong lòng tiêu tan nên không cần thuốc ngủ hỗ trợ cô cũng có thể ngủ ngon được.
Một đêm không mộng mị, mở mắt đã là 7 rưỡi sáng. Vì nhà ở vùng ngoại thành nên cô phải lái xe vào thành phố đi làm, hơn nữa còn tới trung tâm thành phố, dù đường có thoáng cũng phải mất một tiếng. Bởi vậy, cô vội vàng bật dậy, đẩy cửa phòng ngủ ra rồi chạy vào phòng thay đồ lấy quần áo. Vừa đúng lúc Phương Châu đang thay quần áo trong phòng, thấy cô đi vào, anh liền nhường đường cho cô.
Cô cũng chẳng thèm nhìn anh, mau chóng lấy một bộ đồ rồi vào phòng vệ sinh.
Rửa mặt chải đầu xong, cô xách túi xuống nhà.
Phương Châu đang ngồi ngay ngắn bên bàn cơm, chậm rãi ăn bữa sáng. Chỗ ngồi bên cạnh anh đặt một bộ bát đĩa cùng ly sữa bò đang bốc hơi nóng. Trên bàn cơm nhà họ Phương, chỗ ngồi của mọi người đều cố định. Hạ Vân Thư là con dâu, tất nhiên sẽ ngồi bên cạnh Phương Châu.
Cô liếc anh một cái rồi vòng qua anh rồi ngồi xuống ghế trống cách anh một ghế, cô kéo bộ bát đĩa sang chỗ mình, cố tình tạo khoảng cách giữa hai người.
Đúng lúc dì giúp việc bê đồ ăn sáng ra, thấy cô như thế thì hơi giật mình. Bà nhìn Hạ Vân Thư lại nhìn Phương Châu nhưng muốn nói gì đó. Nhưng mặt anh vẫn lạnh tanh như ngày thường, còn cô thì cúi đầu không nói, bà đành phải nuốt những lời muốn nói xuống bụng.
Dì giúp việc vừa đi, Phương Châu liền rút một tờ giấy ăn lau miệng rồi nói, “Em không cần làm tới mức đó đâu.”
Hạ Vân Thư không đáp, cầm ly sữa bò lên uống cạn. Uống xong thì ăn vài miếng, rồi nhón một chiếc bánh mì, coi như xong bữa sáng.
Cô đứng dậy, khoác túi lên vai, rồi đi từ phòng bếp ra gara.
Gara khá trống, xe của Hạ Vân Thư đang ở gần nhất.
Cô lái xe Cadillac, đây là của hồi môn nhà mẹ đẻ cho cô lúc kết hôn, tiêu tốn gần 50 vạn tệ. Cô đã nói không cần, nhà họ Phương chẳng thiếu xe mấy chục vạn. Nhưng mẹ cô nhất quyết nói nhà họ Phương là nhà họ Phương, Hạ Vân Thư là Hạ Vân Thư. Cô chẳng biết làm sao đành phải nhận. Sau khi nhận mới vỡ lẽ, lái con xe này lúc tan tầm là thích hợp nhất.
Dù sao xe của nhà họ Phương cũng toàn là xe to, lái xe đi làm thì quá nổi bật.
Cô lên xe, vừa nhét chìa khóa vào ổ, Phương Châu đã leo lên cùng.
Anh coi như không có việc gì, thắt dây an toàn lên người rồi nói, “Đưa anh tới công ty trước đi.”
Hạ Vân Thư nghiêng đầu, gõ gõ cửa sổ xe, ý bảo vẫn còn xe trong gara. Trong gara thường có bảy tám chiếc xe hay dùng, hai xe cho nhân viên trong nhà, một cái thì bà Phương và ông Phương hay dùng khi ra ngoài, đương nhiên ba cái còn lại là của Phương Châu.
Anh không thiếu xe, cũng chẳng thiếu tài xế đưa đón, không cần đi nhờ cái xe nát đã đi năm sáu năm nay của cô.
Hạ Vân Thư bẻ kính chiếu hậu xuống, trong gương phản chiếu đôi mắt vô cùng dịu dàng động lòng người.
Nhưng lúc này đây trong đôi mắt kia chỉ toàn là băng giá.
Cô nói: “Xuống xe!”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Ly Hôn Thì Sao?
- Chương 15