Trong đình nhỏ nằm giữa đảo, Lý Xế và Đường Long ngồi đối diện người phía bắc người nam, sau khi giải thích rõ mục đích đên đây Lý Xế không nói gì thêm, cũng không tranh thủ cũng không nhượng bộ, ngồi im lặng uống trà, ngắm phong cảnh ngoài đình giống như Đường Long.
Thiện giả bất lai, lai giả bất thiện (*người tốt không đến, người đến không có ý tốt), Đường Long cố ý áp chế nhuệ khí của vị đế vương trên thương trường, có được sự kiêu ngạo khí phách, nếu nói thắng làm vua thua làm giặc, ông cũng chưa từng nhận thua với người khác, nhìn Lý Xế ở trước mặt đang đùa giỡn với lưỡi đao, chỉ tự làm mất mặt.
"Đường tiên sinh, một buổi sáng cậu câu được mấy con cá?" Một tay cầm viên ngọc tròn đỏ thẳm, vừa giơ kính viễn vọng nhìn quanh bốn phía, đột nhiên Từ Phức Vân quay đầu nói với Đường Long, một chút khách khí cũng không có, chớ nói chi là tôn kính, "Lúc học ở Mỹ tôi cũng đã từng học cách sống dã ngoại, đợi tí nữa tôi nướng mấy con cá đó cho ông, nhất định ăn rất ngon."
Từ Phức Vân rõ ràng lộ vẻ người bạn nhỏ đi chơi xa, cũng không biết tinh thần thoải mái vui vẻ này của cô ở đâu ra.
"Tiểu thư, dựa vào ánh mắt của cô sao lại nhìn trúng cậu ấy vậy?" Đường Long vuốt vuốt chùm râu bạc hỏi.
"Ờ..." Cô đưa kính viễn vọng nhắm trúng Lý Xế, "Bởi vì đẹp trai nha, ma nữ xứng ma nam."
Nghe cô ở bên kia phát ngôn bừa bãi, Lý Xế tức giận đến hộc máu, hình tượng sáng suốt uy vũ của mình đã bị hủy trên tay người con gái này, kiểu phụ nữ như vậy anh dám muốn có sao? Nếu muốn có thể diện, dẫn người con gái
này đi ra ngoài, đàn ông cũng đừng nghĩ tới sĩ diện.
"Ha ha ha." Nghiêng mắt rõ ràng nhìn thấy tâm tình hai người hoàn toàn khác nhau, Đường Long lão ngoan đồng này không khỏi nổi lên tâm tư trêu đùa, "Từ tiểu thư, tôi có thằng cháu ngoại không lớn hơn cô mấy tuổi, là một luật sư, ở Mĩ Quốc cũng coi như có chút danh tiếng, thằng nhóc kia lớn lên tuy không thể so với người đối diện này, nếu như ngày nào đó cô ghét bỏ cậu ta, thì không ngại suy xét cháu ngoại của tôi một chút."
"Thật sao?" Cô nhếch miệng cười nói: "Nếu là
một anh chàng đẹp trai, không làm quen thì thật đáng tiếc."
"Cam đoan là một người đẹp trai." Đường Long không biến sắc quan sát Lý Xế, đáng tiếc đối phương dù sao cũng là hồ ly nổi tiếng trong thương trường, cảm xúc đều được che giấu cẩn thận, dường như một tòa thành vô cùng vững chắc, nhưng Đường Long cũng nhìn ra tuy cố gắng che dấu nhưng Lý Xế vẫn để biểu hiện của Từ Phức Vân trong lòng, nếu không thèm để ý cần gì phải che giấu chứ?
Mặc dù Lý Xế tự nhận rất cẩn thận, ngược lại ông muốn nhìn xem trước mặt lão hồ ly thì tiểu hồ ly này có thể kiên trì bao lâu, chẳng qua Lý Xế cho rằng mình là hồ ly mà thôi, ôm tâm tình xem kịch vui, Đường Long hòa ái cười.
Nhưng đám hồ ly này lại không có ngờ tới, Từ Phức Vân đi nhanh đến phía sau Lý Xế, xoay người ôm cổ của anh, sau đó hôn lên má trái trên khuôn mặt anh, hôn xong cô còn cảm thấy thỏa mãn cảm thán, "Chỉ tiếc A Xế là người đàn ông hoàn mỹ nhất trong lòn tôi, chưa từng có ai, có thể thay thế được."
Đường Long ngẩn người, sau đó phát ra tiếng cười thoải mái vui vẻ.
Lý Xế vẫn giữ khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh, mặc cho bàn tay nhỏ bé của cô gái nhỏ nào đó tiếp tục ăn đậu hủ của mình, để cho anh càng hận hơn chính là, cơ thể mềm mại kia mỗi lần đυ.ng phải anh, trong lòng anh cảm thấy sung sướиɠ nhiều hơn.
"Được rồi, nể mặt Từ tiểu thư đáng yêu, Lý tổng, tôi quyết định tiếp nhận đề nghị của cậu." Thật sự nhờ phúc của hai người kia, tâm tình của ông đã lâu không có thoải mái như vậy rồi.
Lý Xế híp mắt nhìn Đường Long, trong lòng cuồng mắng lão già này thật sự bệnh cũng không nhẹ, rõ ràng lúc trước tìm mọi cách làm khó dễ, nhưng bây giờ lại đáp ứng sảng khoái như thế, ngay cả cò kè mặc cả cũng giảm bớt đi, từ đầu đến cuối dường như lão già này chỉ xem buôn bán trở thành trò chơi để đùa giỡn?
Từ Phức Vân lấy tay ra khỏi vai của anh, đi lấy phần văn kiện bên cạnh bàn đưa tới trước mặt Đường Long, đầu óc của cô không có phức tạp như Lý Xế, nhưng năng lực phản ứng lại là hạng nhất, bắt được cơ sẽ lập tức sẽ hành động, "Vậy thì mời Đường tiên sinh kí tên trên hợp đồng này."
Đường Long lấy bút mẩy ký tên, khoản mua bán trăm triệu
này xem như đã định rồi.
"Màn hình Tv Lcd tốt nhất nên phối hợp với kỹ thuật tốt nhất, mới có thể chế tạo ra sản phẩm tốt nhất trên thế giới, không chỉ có lợi cho đôi bên, cũng có thể đem lại hạnh phúc cho người tiêu thụ, trên thực tế là ba phương hướng đều có lợi, thật tốt." Từ Phức Vân cười tủm tỉm thu hồi hợp đồng.
Lý Xế càm ly trà lên uống một ngụm, khóe miệng có chút cong lên, xem ra cô cũng không ngây tơ như mình nghĩ, giống như lời cô nói, cô là ma nữ, không phải tiên nữ, điểm này anh nhất định phải nhớ kỹ, để tránh sau này không cẩn thận bị cô giả heo ăn hổ già là mình.
Ký hết hợp đồng, trong lòng Đường Long buông lỏng rất nhiều, chỉ cần không bại trước chàng trai trẻ ngông cuồng tự đại này, thì sao cũng được, ông cười như một Phật Di Lặc, tìm Từ Phức Vân cùng đi nướng cá ăn, có điều không thể để cho cô tự mình động thủ, nếu không những con cá mình vất vả câu được cũng sẽ bị hủy trong tay của cô.
Bữa tiệc thủy sản lớn này, Lý Xế chẳng những ăn cá nướng, tôm nướng, cua nướng, lúc gần đi Đường Long còn đưa cho hai con cá trích sống, đựng bên trong túi nhựa đầy nước do Từ Phức Vân ôm, cô kiên định muốn cầm về hầm đậu hũ ăn.
Giống như lúc đến, bọn họ ngôi trên chiếc thuyền lá nhỏ, chẳng qua lúc này gió đã bắt đầu thổi, trên mặt hồ sóng cũng lớn hơn, Từ Phức Vân lấy cớ gối đầu lên trên đùi Lý Xế.
Anh có thể đẩy cô ra sao, ngay cả dũng khí để hỏi anh cũng không có, anh không muốn thừa nhận lòng của mình mơ hồ có chút rung động với Từ Phức Vân, với người con gái chưa tròn 20 tuổi này
Hợp đồng thuận lợi ký kết, Lý Xế không cần về công ty, buổi tối cũng không có yến hội quan trong cần tham gia, cho nên xe một đường chạy thẳng, Từ Phức Vân trực tiếp cùng anh về khu chung cư trung tâm thành phố, lần này anh đã hoàn toàn giác ngộ, chính mình sớm đã bị cô bôi đen, chỉ bằng da mặt dày đao thương bất nhập đó của cô, năng lực làm nũng chơi xấu cùng với tinh thần kiên nhẫn, anh không đầu hàng cũng khó.