Quyển 4: Xin chào , bạn học Chương 1: Nội dung

Đây là cuốn truyện thanh xuân vườn trường , tình yêu học trò cho đến trưởng thành .

Nam chính là Cố Ngôn , nhà giàu học giỏi , thành tích luôn đứng đầu , là hotboy trường .

Nữ chính Thẩm Như nhưng sau này đổi thành Dương Như , là nữ thần học đường ,cô và nam chính cũng được xem là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau .

Người thức tỉnh hiện tại là ba không cùng huyết thống của nữ chính - Cố Ngôn , anh phát hiện ra đây là cuốn truyện và mẹ của nữ chính vẫn còn qua lại với người yêu cũ cũng là cha của nữ chính - cuối cùng hai người quay lại với nhau , đáng lẽ sẽ không có gì đáng trách nếu như mà mẹ nữ chính không lén lút qua lại với người yêu cũ mà không ly hôn với anh và anh là người đổ vỏ cho cái bầu của mẹ nữ chính .Sau khi cha mẹ nữ chính quay lại thì lại không buông tha anh , họ thay nhau phá hoại sự nghiệp và danh dự của anh làm anh uất ức mà chết đi .

Mà nữ chính thì sau khi nhận lại cha của mình thì không nhắc tới anh một lời . Điều này làm anh đau đớn , anh đã thương nữ chính vậy mà . Anh nhất định sẽ trả thù , không phải nữ chính thích nam chính sao , không phải mẹ nữ chính thích thú với tài sản của nhà nam chính sao , vậy thì anh sẽ lấy nó .

____________________________

" Cháu có thể đừng nói cho ai biết về việc này không , chú xin cháu " Thẩm Lạc nói với Cố Ngôn khi mà hắn lỡ phát hiện bí mật của anh .

Mà sao làm hắn biết được thì chúng ta quay ngược lại trước một chút .

Khoảng một tiếng trước , Cố Ngôn và Thẩm Như cùng đi học về với nhau , Cố Ngôn ghé qua nhà của Thẩm Như , tại vì dù sao hai người cũng là bạn từ nhỏ .

"Hai đứa về rồi , Cố Ngôn hôm nay cũng ở lại ăn cơm với chú " Thẩm Lạc đứng trong bếp nói với Cố Ngôn , anh mỉm cười dịu dàng hỏi làm cho Cố Ngôn thấy hơi mất tự nhiên .

" Dạ vâng ạ "

" Mẹ đâu rồi ba " Thẩm Như hỏi Thẩm Lạc

" Mẹ con nói hôm nay phải tăng ca nên về trễ , mẹ kêu ăn cơm trước đi không cần chờ " anh trả lời Thẩm Như nhưng trong lòng lại nghĩ : " Chắc chắn là đi gặp chồng cũ , còn nói là tăng ca , nực cười "

Bàn cơm hôm nay vẫn là những lời hỏi thăm của anh và sự làm nũng của nữ chính , bàn cơm trông thật ấm áp .

Sau khi ăn cơm xong , anh để nam nữ chính ở lại học bài và anh đi tắm rửa , Thẩm Lạc đang suy nghĩ cần phải làm gì để trả thù gia đình nữ chính mà không biết rằng cửa nhà tắm vẫn còn chưa khóa hẳn mà để mở làm cho Cố Ngôn muốn đi vệ sinh nên đẩy cửa bước vào và thấy được Thẩm Lạc đang rửa chỗ bí mật của anh .

Cố Ngôn đứng sững người khi mà nhìn thấy một lỗ l*и ở trên cơ thể của một người đàn ông . Lỗ l*и hồng hào , non nớt làm cho Cố Ngôn nuốt nước miếng .

Thẩm Lạc đang suy nghĩ thì không để ý gì cho đến khi nhìn thấy Cố Ngôn đứng trước mặt mình , anh kiểu hoảng hốt khép chân lại , anh luống cuống cộng thêm sàn nhà trơn làm cho anh bị trượt chân , Cố Ngôn thấy vậy thì định kéo anh lại để đỡ anh nhưng mà sàn nhà tắm trơn trượt nên hai người té xuống .Thẩm Lạc nằm trọn trong lòng Cố Ngôn , l*и bên dưới đè lên dươиɠ ѵậŧ của Cố Ngôn , bàn tay của Cố Ngôn thì để ở mông của Thẩm Lạc , cặp mông của anh căng tròn , hồng hào , mềm mại làm cho Cố Ngôn có xúc động muốn xoa bóp nó .

" Xin lỗi cháu , cháu không sao chứ " Thẩm Lạc ngước mặt lên nhìn Cố Ngôn , lúc này Thẩm Lạc phải công nhận là nam chính thực sự cao lớn và đẹp trai .

" Cháu không sao "

" Cháu có thể bỏ tay khỏi mông chú không , chú phải đứng dậy "

" Dạ vâng … vâng " Cố Ngôn lúng túng và tay chân thì luống cuống không biết phải làm sao .

Lúc mà Thẩm Lạc đứng dậy thì Cố Ngôn càng nhìn trọn được lỗ l*и bên dưới , ánh mắt của hắn làm anh xấu hổ , anh vội vàng bước ra khỏi chỗ khác .

" Cháu thật sự không sao chứ "

" Cháu thật sự không sao " Cố Ngôn lồm cồm bò dậy .Sau câu nói đó thì cả hai im lặng không nói gì , sau một khoảng lặng thì Cố Ngôn mới nói .

" Chú là người song tính sao "

" Cháu thấy rồi sao , cháu có ghê tởm chú không " vừa nói vừa ngước đôi mắt hơi tủi thân lên mình nam chính

" Không có , cháu không có ghê tởm chú , cháu ….. cháu …" Cố Ngôn nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Lạc thì luống cuống giải thích.

" Chú biết rồi , chú tin cháu " anh nhìn thấy biểu hiện của hắn thì phì cười .

" Cháu có thể đừng nói cho ai biết về việc này không , chú xin cháu "

" Vâng ạ , cháu sẽ không nói cho ai biết đâu ạ "

" Cảm ơn cháu , cháu có thể ra ngoài trước để chú mặc quần áo vô trước không "

" Vâng ạ , để cháu ra trước " chân của Cố Ngôn như có bôi mỡ , hắn phóng nhanh ra ngoài làm cho Thẩm Lạc bật cười .

Anh nhếch mép nghĩ thầm , không nghĩ tới ông trời cũng giúp anh . Anh còn đang định làm sao để giả vờ làm lộ bí mật với nam chính đây nhưng mà giờ thì không cần nữa rồi .

Về phía Cố Ngôn lúc này thì cứ không thể nào tập trung được , hắn cứ nghĩ tới chỗ đó của Thẩm Lạc , lúc này hắn không thể nào tập trung cho việc khác nên hắn vô lấy cặp và viện lý do để về sớm .

Lúc anh ra khỏi nhà tắm thì Cố Ngôn đã đi về , anh chỉ cười cười với con gái của mình và dặn con bé đi ngủ sớm và anh đi về phòng của mình mà ngủ .Thẩm Lạc tin rằng hôm nay mẹ của nữ chính cũng sẽ không về nên anh cứ thoải mái đi ngủ .

Tối hôm đó ,Cố Ngôn gặp mộng xuân , trong mơ hắn đang khi dễ Thẩm Lạc làm anh khóc nức nở , bên dưới thì lại phun nước khi mà bị hắn đυ. ȶᏂασ , trong mơ anh quyến rũ đến nỗi làm hắn say mê .

Sáng thức dậy , hắn thấy quần mình ướt nhẹp , bên dưới dươиɠ ѵậŧ vẫn còn cương cứng . Hắn âm thầm ảo não , không biết bản thân mình bị sao mà lại có thể nằm mơ như vậy , dù sao Thẩm Lạc cũng là cha của bạn , là người chú mà hắn kính trọng nhưng dù tâm trí có nói vậy nhưng hắn vẫn không thể nào quên được hình ảnh trong mơ.

Hắn dặn lòng mình là phải cố biểu hiện bình thường , không nên có hành động gì quá đáng .

__________________

Chiều hôm nay khi Cố Ngôn và Thẩm Như cùng nhau đi về thì nhìn thấy mẹ của nữ chính đang đứng nói chuyện với người đàn ông nào đó , người đó mặc một bộ vest đắt tiền mà Thẩm Lạc không thể mua được . Thẩm Như định lên tiếng kêu mẹ thì hai người bước lên xe và rời đi .

" Chắc là đồng nghiệp của mẹ tớ " Thẩm Như không suy nghĩ sâu xa nhưng Cố Ngôn thì lại hơi híp mắt lại , trong đầu suy nghĩ " Mối quan hệ này không đơn giản tại ánh mắt mẹ của Thẩm Như nhìn người đàn ông đó rất tình " nhưng hắn không nói ra mà còn cười khá vui vẻ nữa .

Lúc này hai người đã tới trước nhà của Thẩm Như .

Thẩm Như mở cửa bước vào thì thấy Thẩm Lạc đang nấu ăn trong bếp , hương thơm tỏa ra khắp nhà .

Thẩm Lạc nhìn hai người cười niềm nở : " Hai đứa về rồi , rửa tay đi rồi ăn cơm luôn này "

" Vâng ạ "

Anh quay ngược vào bếp và bưng đồ ăn ra.

Lúc này trên bàn cơm ,

" Mẹ không về ăn cơm với chúng ta hả ba "

" Mẹ nói mẹ đang có dự án mới nên phải tăng ca ,mẹ kêu cha con chúng ta ăn trước đi "

" Nãy trên đường con có thấy mẹ á , nhưng con chưa kịp kêu thì mẹ đã đi rồi "

" Chắc mẹ bận ấy mà , con ăn cơm đi "

" Vâng ạ "

" Cháu cũng ăn nhiều vào " Thẩm Lạc nói rồi gắp đồ ăn cho Cố Ngôn

" Con cảm ơn " Cố Ngôn nhìn Thẩm Lạc đang cười dịu dàng trước mặt mà thở dài trong lòng .

Sau khi ăn cơm xong thì Cố Ngôn và Thẩm Như đi làm bài tập dù sao hai người cũng được xem là học bá của trường .

___________________

" Cháu học xong rồi à " Thẩm Lạc hỏi Cố Ngôn khi thấy hắn bước ra khỏi phòng .

" Cháu đi uống nước ạ " Cố Ngôn thấy Thẩm Lạc đang ngồi trên ghế , hai chân anh đang ngâm trong đồ mát xa chân . Hai chân thon dài , trắng nõn làm cho hắn không thể rời mắt .

" Chú đang ngâm chân hả chú "

" Ừ , chân hơi đau , mấy nay chú đi hơi nhiều "

" Cháu biết xoa bóp này để cháu xoa bóp cho chú "

" Thôi , vậy thì kỳ lắm "

" Cháu chỉ muốn cảm ơn chú vì đã nấu ăn cho cháu này "

" Cháu là bạn của con gái chú mà "

" Vậy thì để cháu giúp chú xoa bóp "

" Vậy phiền cháu quá "

Cố Ngôn quỳ xuống đối diện với Thẩm Lạc , hắn nhìn chằm chằm vào đôi bàn chân trắng nõn của anh , hắn dịu dàng nắm lấy nó và bắt đầu xoa bóp .

" Ưm … cháu xoa bóp thoải mái ghê ….ưm "

Hắn xoa bóp thật sự rất phê , làm cho đôi chân đau nhức của anh đỡ hơn và anh không kiềm được tiếng rêи ɾỉ thoải mái , tiếng rêи ɾỉ hơi nức nở làm cho hai tai của Cố Ngôn đỏ lên .

Hắn thật sự bị tiếng rêи ɾỉ của anh làm cho hoảng loạn , hắn định nhìn lên kêu anh đừng rêи ɾỉ như vậy thì hắn lại nhìn thấy mép thịt l*и của anh lộ ra , lúc này hắn mới thấy anh mặc một chiếc quần ngắn sát háng và ống quần còn hơi bự , hơn nữa anh còn không mặc qυầи ɭóŧ làm cho hắn thấy được mép thịt và lấp ló là lỗ l*и đang hé mở , lỗ l*и theo nhịp thở của Thẩm Lạc mà nhấp nháy làm cho nó càng thêm dâʍ đãиɠ .Bên dưới của Cố Ngôn không không chế được mà hơi cương lên .

Cố Ngôn vội vàng bỏ chân xuống và đứng lên : " Cháu có tí việc , cháu xin phép về trước "

" Cháu về nhà an toàn " anh làm như lơ đãng mà lộ ra hai núʍ ѵú của mình , hai núʍ ѵú hơi mập mạp lẳиɠ ɭơ như nụ hoa anh đào làm cho hắn nuốt nước miếng .

" Cháu … cháu xin phép .." nói rồi Cố Ngôn bước đi như bay để lại sau lưng là Thẩm Lạc đang nở nụ cười đắc thắng