Chương 3

Xung quanh trường học có rất nhiều người nên có rất nhiều hàng quán bán rong, cũng có không ít người qua đường đi qua đi lại, bán xiên que nướng, bán chả giò với bánh bao chiên, còn có hàng bán kem que với nước có ga.

Tiểu A Lương cũng rất muốn ăn, nhưng tiền tiêu vặt của cô bé lại không đủ, quan trọng nhất chính là, vì để tránh bị những người khác chỉ chỉ trỏ trỏ không cần thiết nên ngày nào sau khi tan học cô cũng vội vội vàng vàng chạy thật nhanh, đến cả thời gian đứng đấy lâu thêm một lúc để ngửi mùi thơm cũng không có.

Thị trấn này khá nhỏ nên hầu như nhà nào cũng biết mặt nhau, hơn nữa nơi này cũng chưa được phát triển lắm, đến cả đường đi cũng chưa được trải xi măng toàn bộ. Tiểu A Lương mới vừa chuyển đến đây với bố được một tháng, hai bố con bọn họ có vẻ ngoài xuất chúng tinh xảo, còn có cô con gái nhỏ luôn bị mèo hoang vây quanh trở thành đề tài câu chuyện mới nhất trong thị trấn này.

Mấy hôm trước bố có cãi nhau với ông Hoàng Đại Tiên chuyên bói toán cho người ta ở ngã tư đường mấy câu, sau đó ông cụ kia đã đi nói với những người khác là hai bố con bọn họ quá kỳ quái rất đen đủi.

Vì thế Tiểu A Lương ở nhà trẻ đã bị cô lập, lúc trước có một cậu nhóc chạy tới giựt bím tóc nhỏ của Tiểu A Lương rồi sau đó bị bầy mèo nhìn thấy, cậu nhóc kia bị cào cho mấy vết thương. Vì thế nên không có ai dám bắt nạt cô, nhưng đồng thời cũng không có bạn nhỏ nào chịu nói chuyện với cô.

Nhưng sau này sách giáo khoa của Tiểu A Lương luôn bị vẽ bậy lung tung một đống thứ, trong ngăn kéo cũng thường xuyên xuất hiện rất nhiều rác rưởi, ví dụ như giấy đóng gói đồ ăn vặt, hay là mấy thứ như đồ ăn thừa.

Mấy người lớn kia cùng với các bạn nhỏ đều nói cô là con của mèo yêu, hoặc là bên cạnh cô bé có hồn ma, hoặc không thì là kỳ quặc đen đủi.

Cho nên thời gian tan học mỗi ngày cô đều bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, Tiểu A Lương chỉ có thể giống như bây giờ, ôm cặp sách trên lưng vào lòng, sau đó cúi thấp đầu rẽ trái quẹo phải, trực tiếp chui vào trong con hẻm nhỏ ít người qua lại.

Mà hai mươi mấy bé mèo chạy theo sau cô bé như có khí thế của thiên quân vạn mã, còn có bé nào đó có cơ thể mạnh mẽ vẫn không quên lén trộm đi hai miếng giăm bông từ một cửa hàng nhỏ.

“Đi đi! Cút đi! Con mèo chết tiệt!”

“Trời ơi, lòng của tôi!”



Lạch cạch leng keng ——

Vì thế trong con ngõ nhỏ chật hẹp vang lên mấy tiếng hét kinh ngạc và tiếng mắng chửi, còn có đủ thể loại tiếng nồi niêu chén đũa va vào nhau vang lên.

“Phù......”

Tiểu A Lương ra khỏi con hẻm nhỏ, lại thuần thục chui vào trong lùm cây bên cạnh, sau đó trốn vào trong một ống xi măng bị bỏ đi rất lớn.

Chưa tới một phút sau, từng con từng con mèo hoang một theo sau cô bé lao vào theo giống như những viên đạn.

Đương nhiên đại ca mèo li hoa là con đầu tiên, nó không chút khách khí chiếm cứ vị trí trung tâm trong lòng Tiểu A Lương, sau đó nó nhanh chóng thò lại gần ngửi lấy ngửi để.

“Meo...... Ngheo....... Gừ gừ gừ gừ gừ gừ gừ.......”

【 A, chính là mùi hương này ~~ 】

Mèo li hoa hưởng thụ híp mắt lại, trong cổ họng phát ra tiếng ngáy vang rung trời.

Ngay sau đó, trên đùi Tiểu A Lương có ba con mèo chen chật ních, sau đó bên cạnh cô bé lại có một đám vây chặt một vòng, trên đầu cũng có một bé mèo con vừa mới cai sữa.

“Gừ gừ gừ gừ gừ gừ......”



“Meo meo ngheo ngheo meo meo gừ gừ meo meo......”

“Gừ gừ meo meo meo......”

Đủ kiểu tiếng ngáy vang lên trong khắp ống xi măng. Nơi này cũng được coi như là căn cứ bí mật của Tiểu A Lương và bầy meo meo.

Tới được nơi an toàn, cuối cùng Tiểu A Lương cũng được thả lỏng, cô bé bất giác mím môi cười, trên má lập tức xuất hiện hai cái lúm đồng tiền ngọt ngào.

Bầy mèo to mèo nhỏ vây xung quanh cô bé, mấy chục chiếc măng cụt mềm mụp dẫm lên bả vai, cánh tay và trên đùi cô bé, thậm chí cả bé mèo sữa đang nằm bò trên đỉnh đầu cũng học theo giống y đúc.

Từng chiếc mũi nhỏ màu hồng khẽ giật giật, mắt mèo tròn xoe thoải mái đến mức khẽ nheo lại, khuôn mặt mèo với bộ lông xù bông vô thức để lộ ra dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ, thậm chí còn để lộ ra đầu lưỡi nhòn nhọn màu đỏ tươi.

Tiểu A Lương gãi cằm cho một con, xoa đầu cho một con khác, sau đó lại bóp bóp miếng măng cụt mập mạp của một con mèo màu quất béo. Giọng nói mềm mại đáng yêu của trẻ nhỏ vang lên xen lẫn với tiếng ngáy của bầy mèo trong ống xi măng lớn.

“Oa, hôm nay Hoa Lê rửa mặt sạch quá, ngoan quá đi ngoan quá đi nè.”

“Oa, đệm thịt lót của Tiểu Bạch hồng quá, bóp bóp nè.”

“Ủa, Đại Quất sao em lại béo rồi, bụng em to quá, em lại mang thai sao?”

Nói rồi, Tiểu A Lương hơi hưng phấn nhấc chân sau của Đại Quất lên, thò lại gần mở to hai mắt nhìn cái bụng tròn vo phình to của nó. Nhưng ngay sau đó, bỗng nhiên cả người Tiểu A Lương cứng đờ lại hai giây, tiếp đó cô lại lặng lẽ thả hai chân sau của nó xuống.