Chương 28: Dùng miệng giúp anh (2)

Anh nghĩ: cái này chắc có thể giúp cô bồi bổ khí huyết , tối hôm qua , cô không ... Trong đầu xuất hiện những hình ảnh hoan ái đêm qua , hành vi phóng đãng không kiềm chế được , mới sáng sớm , những thứ đó dễ làm người ra suy nghĩ bậy bạ , dễ dàng khơi mào lửa dục , anh muốn phân tán sự chú ý của mình , ít nhất không thể lại nghĩ đến những hình ảnh đó nữa .

“ Ăn sáng nhé , anh đi mua . ” Sau khi Tần Tranh rời khỏi , Trì Ý vào toilet rửa ráy một chút, lúc ra ngoài thì mặc chiếc áo thun rộng thùng thình của anh . Cô chỉ mới tới căn phòng này vài lần , nhưng mỗi lần tới đều sẽ có liên quan tới anh , nghĩ lại thấy không thể tin được , từ bạn cùng phòng của bạn trai cho đến chuyện tối hôm qua đã làm.

Nói cô cố ý nɠɵạı ŧìиɧ với Tần Tranh là vì muốn trả thù Tưởng Nhất Minh cũng đúng , đây là ý tưởng ngay từ đầu của cô , nhưng tới bây giờ Trì Ý không rõ cảm giác của mình với anh là như thế nào nữa , tóm lại , chắc chắn không phải là bài xích , nếu không đã không làm với anh , mà lại còn là làm kịch liệt quên trời quên đất .

Trong sọt giấy bên cạnh bàn còn có mấy tờ khăn giấy anh dùng để lau vài thứ tối hôm qua , một đống ướt nhẹp , đến lúc này rồi vẫn chưa khô , thậm chí lúc cô lại gần vẫn có thể nghe thấy hương vị tìиɧ ɖu͙© nồng đậm . Trì Ý có chút nóng mặt hơi lùi lại vài bước , ngồi xuống ghế , ngón tay nhẹ gõ lên bàn vài cái , mặt bàn đột nhiên hơi rung lên , là điện thoại của anh đang kêu .

Cô theo bản năng liếc mắt , dừng lại vài giây , cảm thấy không thể tưởng tượng được cùng chút hoang đường , cô cầm lấy điện thoại anh , lúc sắp chạm đến , động tác dừng lại , tay cô hơi run , cho đến lúc cầm nó trên tay rồi vẫn chưa hết run .

Điện thoại anh không đặt khóa , chạm vào tấm ảnh vừa mới được gửi tới là có thể đi tới màn hình giao diện cuộc trò chuyện giữa Tần Tranh và người nọ . Trên màn hình là hình khoả thân của phụ nữ , đều cùng là một người ...

Cô khẽ a lên một tiếng , cảm thấy vừa buồn cười vừa hoang đường . Dãy số này, loại ảnh này, cùng người phụ nữ này, Trì Ý đều rất quen thuộc, ả Lương Tịnh này ... thật đúng là thích dùng phương thức này để nói chuyện với người khác.

Cô không biết có phải Tần Tranh có loại sở thích kỳ dị này không, yêu cầu phụ nữ gửi tới mấy tấm ảnh như vậy để anh “ thưởng thức ”, nhưng tóm lại , đã nhìn thấy rồi lại cảm thấy có chút châm chọc .

Sau đó lại có tiếng điện thoại vang lên, điện thoại của cô, là Tưởng Nhất Minh.

Đầu tiên là những tấm ảnh của Lương Tịnh, sau là Tưởng Nhất Minh gọi tới, hai người họ thật đúng là trời sinh một cặp. Cuộc gọi được kết nối , chắc hắn đang ở trong nhà vệ sinh , giọng nói trầm thấp , nhỏ nhẹ truyền ra từ loa : “ Tiểu Ý , dậy rồi sao ? ”

“ Ừm , dậy rồi . ”

Điện thoại của Tần Tranh bị cô tuý ý để sang một bên , trả lời Tưởng Nhất Minh cho có lệ , đầu có chút đau, chắc là muốn bị cảm rồi , tối hôm qua lúc cô qua đây dính không ít nước mưa , bây giờ nghĩ lại thấy mình thật ngu xuẩn .

“ Tối hôm qua mưa lớn như vậy , em ở một mình trong phòng có ổn không ? ”

Tối hôm qua ? Chuyện tối hôm qua mà hôm nay mới hỏi , có không tốt cũng không nói cho hắn . Nhưng cô rất tốt , tối hôm qua còn rất sung sướиɠ .

“ Khá tốt . ” Đầu có chút nặng , huyệt thái dương cũng đau , chắc cô bị gì đó kí©h thí©ɧ rồi , không muốn tiếp tục giả ngu nữa .

Cô hỏi Tưởng Nhất Minh “ Tấm ảnh hai chúng ta chụp chung đâu rồi? Sao không có trên bàn nữa ? ” Những lời này làm người đầu bên kia trầm mặc thật lâu, hẳn là có thể hiểu được ý cô .

“ Tiểu Ý , em ... ” Tưởng Nhất Minh hít một hơi thật sâu, có chút không tin được “Em đang ở đâu ? ”

Tầm mắt dừng lại trên bao thuốc của Tần Tranh , cũng là loại tối hôm qua bọn họ cùng hút , Trì Ý lấy ra một điếu , bật lửa đưa lên miệng , một tay cầm điện thoại , cô trả lời Tưởng Nhất Minh , không che không giấu , rất thản nhiên “ Trong phòng của anh . ”

Cuối cùng cô phun ra một ngụm khói, tiếp tục bổ sung : “ Ở cùng với Tần Tranh . ”