Dịch: Anhhuyen88
Biên: LinhMuội***
Giải thích với Hàn Dư Quyên nửa ngày, cuối cùng Sở Ca cũng không bị yêu cầu đi bệnh viện để kiểm tra, hắn được phép trở lại phòng nghỉ ngơi.
Một đêm không ngủ, trạng thái tinh thần của hắn vẫn rất tốt, thậm chí có thể nói là phấn khởi. Có thể là năng lực sinh tồn của Liệp Báo đã khiến cho tinh lực của hắn dồi dào. Hiện tại hắn đã bắt đầu nghĩ đến nhiệm vụ thi đấu lần sau của đấu trường. Đến tận trưa, hắn vẫn còn tìm kiếm đủ loại tin tức bách khoa toàn thư về động vật trên mạng. Hắn cảm thấy sau này mỗi ngày đều cần phải xem một ít thông tin về động vật. Bản thân hắn cũng có chút yêu thích các loại động vật nhỏ vì vậy cũng không có chán ghét đối với việc này.
Giữa trưa Đường Tuyết Giai bỗng nhiên liên hệ với hắn qua phần mềm chat Duy Tâm.
Đường Tuyết Giai: Bạn học Sở, buổi chiều mình cùng Tống Tiểu Ngọc đại diện cho lớp đến thăm bạn, bạn ở bệnh viện hay là ở nhà? (icon mặt cười)
Sở Ca: Không cần, tôi rất tốt, cám ơn ( icon cảm tạ)
Đường tuyết giai: Không có gì đâu, bọn mình chỉ đến thăm một lát, sẽ không quấy rầy bạn, nếu thực sự không tiện, bọn mình sẽ chỉ đưa cho bạn giỏ quà liền rời đi. (icon cười to)
Sở ca: Không cần đâu, tôi sẽ gọi cho chủ nhiệm lớp, nói cho cô/thầy biết là tôi đã khỏe, lúc nào cũng có thể đi học lại (icon phấn đấu)
Đường Tuyết Giai: Bạn học Sở thật sự là thích học tập!
.....
Sở ca nhìn đối thoại trên màn hình điện thoại, nhếch miệng lên.
Muốn xem triển lãm anime? Cô đi mà nằm mơ!
Cho cô tắt đèn! Cho cô nuôi mèo!
Tôi lại muốn học tập cho giỏi như cô nói!
Sau khi kết thúc nói chuyện phiếm một cách qua loa nhưng không mất đi lễ phép, Sở Ca tiếp tục lên mạng. trong lúc đó, chị của hắn là Sở Anh Anh lại gọi điện thoại tới hỏi thăm ân cần.
Sở Anh Anh đang học năm hai đại học, bởi vì Sở Ca mất tích, hôm qua đã vội vàng mua vé xe lửa trở về nhà, nhưng vì vừa mới khai giảng nên Hàn Dư Quyên đã bắt cô trả lại vé.
Cả ngày hôm nay, Sở Ca không đến trường, thành thật thật thật ở trong nhà.
Sau khi trùng sinh, hắn cũng không có ham chơi, vừa có cơ hội liền vào tu hành, nỗ lực tăng lên năng lực Sư Tử của mình, đồng thời hiểu rõ thêm về đấu trường.
Trong đấu trường sinh tồn có rất nhiều đồ vật kỳ diệu, ngoại trừ năng lực sinh tồn còn có đủ loại thuốc có thể tăng lên các phương diện tố chất của thân thể, bao quát IQ, còn có cả thuốc về ngôn ngữ, thuốc về tri thức, sau khi sử dụng có thể trực tiếp nắm giữ nhiều loại ngôn ngữ và trí thức.
Sở Ca đối với Đấu Trường Sinh Tồn càng ngày càng cảm thấy hứng thú.
Một tuần mới đã đến, hắn vẫn thành thật quay lại trường học và đến lớp, trong trường, hắn không có trốn tiết, cũng không trêu chọc hoa khôi, chèn ép học bá như trong tiểu thuyết mà nghiêm túc lên lớp. hắn muốn đền bù tiếc nuối của kiếp trước.
Kiếp trước, thành tích học tập của hắn chỉ dưới tầm trung bình, thi đại học không đậu làm cho cha mẹ đau lòng một thời gian.
Học tập thật vô ích là cái nhìn hiện tại của nhiều người trẻ, nhưng khi chân chính ra xã hội sẽ phát hiện tầm quan trọng của bằng cấp, dĩ nhiên cũng có nhiều loại bằng cấp thấp lại trở nên nổi bật, dù sao trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối.
Sở Ca có lòng tin với việc kiếm tiền sau này, nhưng hắn cũng hi vọng bù đắp lại nuối tiếc của việc thi đại học này, khiến cho cha mẹ có thể vì mình mà hãnh diện.
Khi đi học, hắn phát hiện có một bạn học nữ thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn về phía mình, ánh mắt có chút tức giận. hắn cẩn thận nhớ lại, lập tức vang lên tên của bạn nữ này. Tống Tiểu Ngọc! Là bạn thân của Đường Tuyết Giai. Chính là cô ta mời Đường Tuyết Giai đi xem triển lãm anime. Sở Ca cảm thấy buồn cười trong lòng, bỏ qua ánh mắt của cô ta, nghiêm túc nghe giảng bài.
Tống Tiểu Ngọc dù sao cũng là thiếu nữ, oán khí tới nhanh cũng tiêu nhanh, cô ta cùng đường tuyết giai cũng không tìm sở ca tính sổ, cũng không muốn làm thân với hắn, bọn họ vẫn như cũ thuộc về mối quan hệ bạn học bình thường, rất ít trao đổi.
Thời gian cực nhanh. Hơn nửa tháng trôi qua. Bên trong quán tu hành sơ cấp, một con Ấu Sư đang chạy gấp vòng quanh thao trường, chính là Sở Ca. Toàn thân hắn là mồ hôi, lông tóc vặn lấy nhau thành từng sợi nhọn, nhưng ánh mắt của hắn vẫn luôn kiên định.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã từng rất nhiều lần muốn lười biếng, nhưng vừa nghĩ tới cái chết thảm của những con gián, con rết kìa hắn liền không rét mà run.
Hắn không muốn lại lo lắng hãi hùng!
Chạy rất lâu, hắn tê liệt ngã ra đất, không ngừng thở dốc. hắn lẩm bẩm: “Mở giao diện thuộc tính của tôi”
Vừa nói xong, một màn sáng xuất hiện trước mặt hắn:
Sinh Tồn Giả: Sở Ca Tứ Khởi
Tinh Cấp: 1☆
Lực cắn: 10
Lực chân trước: 31
Lực chân sau: 42
Tốc độ: 123
Thể lực: 35
Bản thể: Sư Tử Châu Phi
Năng lực: Biến Sắc Ngoại Thân, Tốc Độ Liệp Báo.
Trang bị: tạm thời chưa có
Sinh tồn Đoàn: tạm thời chưa có
Điểm Sinh Tồn: 0
Coi như không tệ.
Sở Ca đối với sự trưởng thành của mình vẫn tương đối hài lòng, ví dụ nói về tốc độ, tốc độ của hắn đã là siêu việt hơn tuyệt đại đa số người, chỉ có những nhà vô địch thế giới mới có thể cùng hắn hơn thua.
Nghỉ ngơi trong chốc lát, hắn trực tiếp rời khỏi, trở về thế giới hiện thực.
Hiện tại là 4 giờ chiều, cha mẹ đã ra ngoài thăm họ hàng, chỉ còn lại mỗi hắn trong nhà. Hắn đứng dậy cầm lấy quần áo từ trong tủ, sau đó tới phòng vệ sinh tắm rửa.
Nửa giờ sau, hắn thoải mái ngồi trên ghế salon ngoài phòng khách.
Tố chất thân thể sư tử liên tục được đề cao khiến cơ thể con người của sở ca cũng được tăng cường, lúc trước hắn đã kiểm tra qua trạng thái cơ thể người của hắn khi chạy 100m nhanh nhất là 9,79 giây. Tốc độ này đã đủ cho hắn tham gia thế vận hội. vừa nghĩ tớ những năng lực sinh tồn kia, sở ca liền cảm thấy còn chưa đủ. Kẻ địch của hắn sau này không phải là người bình thường mà là những sinh tồn giả mạnh mẽ.
Hắn chợt nhớ tới Cao phi, sau lần thí luyện sinh tồn trước, tên kia đã đem số điện thoại của mình lảm nhảm vài chục lần, khiến cho sở ca không muốn nhớ cũng phải nhớ được. Hắn vẫn đang cân nhắc có nên liên hệ với cao phi hay không, biết người biết mặt không biết lòng, vạn nhất cao phi tới tìm hắn ngoài đời thật, gây hại tới người nhà của hắn thì hắn nên làm gì? suy nghĩ kỹ thì hắn cũng không có gì đáng giá để cao phi làm như vậy. lưỡng lự một hồi, sở ca liền cầm điện thoại di động lên gọi cho cao phi.
Đại khái chừng 7s, đối phương liền tiếp máy.
“Ai vậy, nếu là chào hàng thì tôi liền mắng người nhé, thân!” Thanh âm tùy tiện của cao phi truyền tới, sở ca nghe được liền không còn gì để nói. Hắn lập tức nói rõ thân phận, cao phi nghe xong lập tức kích động.
“Sở huynh đệ, anh cuối cùng cũng liên hệ với tôi, tôi thật sự là quá cảm động đó, anh là sinh tồn giả đầu tiên liên hệ với tôi đó!”
Thanh âm của Cao Phi có chút hưng phấn, thậm chí có chút run rẩy. sở ca bỗng nhiên có chút hối hận, làm như vậy hắn có phải là có chút quá ngu không? So với những sinh tồn giả khác, hắn còn chưa đủ cảnh giác và trầm ổn!
“Bản thể sinh tồn mà cậu thức tỉnh là gì?” Cao Phi tò mò hỏi.
“ Sư Tử Châu Phi ” sở ca trả lời.
“Ha ha”
“Ừm?”
"Đang khoác lác với anh đây à, người mới, sinh tồn giả có thể thức tỉnh sư tử chính là trăm người khó có một.”
“Được rồi, tôi là một con mèo quýt”
“Mèo quýt? Còn không sai, so với tôi là anh vũ còn tốt, không đúng, tôi bay được, anh không thể, tỷ lệ sống của tôi vẫn cao hơn anh, ha ha ha!”
Sở Ca cười thầm, anh bạn nhỏ, tôi mới là anh của anh, là sư tử mà anh không thể tin được!
Sau đó hắn đem chủ đề kéo tới nhiệm vụ của đấu trường sinh tồn.Tại thế giới hiện thực, hắn có thể cùng với những sinh tồn giả khác trò chuyện về đấu trường sinh tồn, chỉ cần không bị những người khác nghe thấy.
Ngay sau đó, Cao Phi liền phát sầu vì nhiệm vụ thi đấu lần sau. Nếu thất bại bên trong thí luyện sinh tồn, đồng nghĩa với việc hắn thiếu đi tích lũy một lần tái sinh ở đấu trường so với những sinh tồn giả cùng thời kì, cho nên hắn có chút hốt hoảng.