Chương 5: Cùng Ăn Chiều

Cô nhanh chóng trả lời anh: “Dạ được, anh hỏi em là đúng người rồi, sắp tới đợt khuyến mãi lớn nè, anh muốn mua gì vậy?”

“Ừm, mua hơi nhiều. mà sắp hết giờ nghỉ trưa rồi. Hay chiều em chịu khó ở lại chỉ anh xíu rồi anh chở về.”

“Dạ được. Vậy chiều gặp. Em làm đã, Bye anh” Cô vui vẻ tắt khung trò chuyện rồi lại vùi đầu vào làm việc.

Chậc, bữa nay đề cao tăng thu giảm chi, trà sữa miễn phí sao lại không kiếm được.

Cốc cốc anh gõ vào vách gỗ bàn làm việc của cô:

“Em xong việc chưa?”

“Dạ xong, để em lưu lại.” Cô nhanh chóng tắt máy rồi với lấy điện thoại.

“Ừm anh hơi đói, chắc trưa ăn ít quá. Hay mình ra quán nước chỗ bãi đậu xe nha.”

“Dạ cũng được.” Cô thầm nghĩ thanh niên nghiêm túc có khác, việc này nói mấy câu là xong mà anh cũng tìm chỗ tìm đồ ăn đồ uống. Cô vậy có tính lả chiếm hời không nhỉ. Thôi kệ, dù sao cô cũng hơi đói. Cùng lắm xíu của ai người nấy trả.

Sau khi gọi nước và hai tô hủ tiếu sạp kế bên, cô vừa định nói thì anh ngăn lại.

“Không vội, ăn trước đi.”

Trong khi ăn cô vẫn không nhịn được tò mò:

“Anh muốn mua gì vậy?”

“Mua đồ khô để dự trữ trong nhà, anh làm việc buổi tối nữa nên hay ăn khuya.” Cô bé à, ngoài tiền lương anh còn có thu nhập ngoài nữa, là cổ phiếu tiềm năng đấy.

“Wow, lợi hại. Em chỉ làm việc ở công ty mà rã rời đây haha.”

“Ừm tranh thủ lúc độc thân, kiếm thêm một chút sau này còn lo cho gia đình nhỏ chứ.” Cô bé à anh là độc thân đấy.

“À dạ” Cô cũng không biết tiếp lời thế nào nên cúi đầu ăn. Việc anh độc thân cả công ty đều biết mà, cô lạ gì, từ lúc mới vào thực tập đã nghe các chị giới thiệu.

Chỉ là cô thấy anh là kiểu người khó gần, mỗi lần cô chào anh thì anh cũng chỉ gật đầu chào lại, cười rất miễn cưỡng, cô nói chuyện gần khu vực anh làm việc cũng chưa bao giờ thấy anh tham gia. Sáng anh đi làm, hết giờ thì đi về, ít tham gia các bữa ăn uống. Cô nghĩ nếu anh không có việc nhờ cô chắc hai người không bao giờ nói chuyện mất.

Kết quả sau khi ăn uống anh giành trả tiền, nói là trả tiền công. Nhưng cô có công cán gì đâu, mới nói anh nên tải app mua sắm hoàn tiền về thì anh đồng ý, nói tối nay về tải, mai lên công ty có app thì cô nói sẽ dễ hiểu hơn.

Cô cũng đi xe nên không cần anh chở về nhưng anh vẫn chạy theo:

“Em chạy đường này mấy tháng nay rồi anh yên tâm”

“Không được, để anh chạy bên cạnh đi, dù sao cũng phiền em khiến về trễ như vậy.” Hic cô thấy cũng đâu trễ lắm, mấy ngày tăng ca cô còn về trễ hơn. May mà anh chỉ theo cô đến đầu đường, thấy cô rẽ vào nhà thì anh cũng chạy hướng khác.

Tối đến cô thấy hơi ngại nên chủ động nhắn tin cho anh, gửi anh đường link vài group săn mã giảm giá.