Chương 42: Tất cả là tại A Bắc! Nó suýt cắn chết con huhu!

Đối với tất cả động vật, ngực là nơi cực kỳ riêng tư, chúng rất hiếm khi để lộ ngực trước mặt động vật khác.

Vừa rồi An Hiệt đột nhiên đến liếʍ ngực nó, thật sự quá bất ngờ, nó mới phản ứng theo bản năng tấn công lại.

Tuy nhiên ngay trước khi cắn cổ An Hiệt, nó đã lấy lại lý trí, không thật sự cắn xuống, nếu không làm sao An Hiệt có thể chạy thoát được, giờ đã là một con chó chết rồi.

An Hiệt chạy như điên về sân nhỏ, giám đốc không có ở đó, chỉ có phu nhân giám đốc đang rửa biệt thự chó của An Hiệt.

Thấy An Hiệt đột nhiên chạy về, phu nhân giám đốc vui mừng đón lấy.

"Ôi, Tiểu Gia nhà ta có phải nhớ nhà không?" Phu nhân giám đốc ngồi xuống ôm lấy An Hiệt.

An Hiệt vùi đầu vào vai bà, hơi thở chưa bình ổn trong cổ họng vẫn còn nghẹn ngào.

Phu nhân giám đốc nhận ra tâm trạng của nó, lo lắng hỏi han chuyện gì đã xảy ra.

"Tất cả là tại A Bắc! Nó suýt cắn chết con huhu!" An Hiệt cảm thấy oan ức vô cùng, đứt quãng mách với phu nhân giám đốc.

"Con, con đối xử với nó tốt như vậy, còn giúp nó dọn chậu cơm, tuy có ăn vụng của nó một cái đùi gà, nhưng đó cũng là con dùng sức lao động đổi mà."

"Con còn chơi bóng nhỏ với nó, còn chủ động giúp nó nói với các nhân viên chăn nuôi là nó muốn tắm rửa."

"Con còn không chê nó hôi, liếʍ lông cho nó, nhưng nó lại muốn cắn chết con, còn đè con xuống đất, giờ cổ con đau, mũi đau, mông cũng đau nữa huhu..."

An Hiệt càng nói càng thấy oan ức, có xu hướng không dừng lại được.

Phu nhân giám đốc biết nó chắc chắn đã bị oan ức nhưng không rõ rốt cuộc oan ức chuyện gì, tuy nhiên nghĩ lại một chút thì biết, đứa trẻ đáng thương có lẽ đã bị A Bắc bắt nạt.

Bà liền nói không nên bắt An Hiệt đi làm cái gì bạn chó, đó là sói mà, Tiểu Gia nhà bà nguy hiểm lắm.

Chuyện này nhanh chóng truyền đến tai giám đốc, ông cũng nghĩ lại mà sợ, vội vàng chạy về sân nhỏ, hai vợ chồng dỗ dành An Hiệt cả buổi trưa mới làm nó vui vẻ trở lại.

Nỗi phiền muộn của chú chó nhỏ đến nhanh đi cũng nhanh, ngày hôm sau An Hiệt đã nhảy nhót tung tăng.

Nó đeo chiếc khăn tam giác mới tinh do phu nhân giám đốc làm, vẫn là màu xanh trắng, nó vui vẻ bán manh khắp sở thú, lại trở thành thiên thần nhỏ được mọi người yêu mến.

Chỉ là mấy ngày liên tiếp, nó cũng chưa quay lại khu Bắc Cực.