Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Samoyed Trở Thành Chó Săn Bầu Bạn Của Lang Vương

Chương 37: Sói muốn tắm

« Chương TrướcChương Tiếp »
An Hiệt nhìn Yến Bắc, nhíu mày nói: "Tuy nhiên với động vật to như anh thì có vẻ sẽ phức tạp hơn một chút."

Nó nhớ trước đây khi hổ và sư tử đi tắm, người ta đều nhốt chúng vào l*иg sắt, rồi kéo thẳng vào phòng tắm, sau đó dùng hệ thống tắm tự động trong phòng để tắm cho chúng. Các nhà tạo mẫu không cần tiếp xúc trực tiếp với những con thú dữ to lớn đó, tránh xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.

Yến Bắc im lặng một lúc rồi nói: "Vậy làm sao nói cho nhân viên chăn nuôi biết là tôi muốn tắm?"

"Chuyện này đơn giản mà, em có thể giúp anh." An Hiệt ngẩng đầu lên, có vẻ hơi kiêu ngạo.

Yến Bắc liếc nhìn nó, không mấy tin tưởng.

Không phải nó coi thường An Hiệt, mà là giữa động vật và con người có rào cản ngôn ngữ, đa phần thời gian con người không thể hiểu chính xác hành vi và ngôn ngữ của động vật.

An Hiệt lại cười tự tin, nói: "Anh đừng không tin, một lát nữa anh cứ đứng bên cạnh xem là được."

Nó thề thốt, nếu không phải chân ngắn, thật muốn vỗ ngực bảo đảm.

Yến Bắc nghĩ cũng được thôi, muốn xem thử con chó nhỏ được mọi người yêu thích này giao tiếp với con người như thế nào.

Vì vậy, nó cũng đi theo An Hiệt đến trước cửa sổ sát đất của chuồng sói.

Nhìn ra ngoài từ đây là một hành lang không rộng lắm, chính giữa có một quầy phục vụ, lúc này đang có vài nhân viên chăn nuôi ngồi cùng nhau vừa ăn trưa vừa trò chuyện.

An Hiệt chạy đến trước cửa sổ sát đất, giơ chân vịn vào cửa sổ, lớn tiếng gọi mấy nhân viên chăn nuôi đó.

"Anh Tiểu Mã, chị Tuế Tuế, chú Thất, dì Lưu..."

Do đến khu Bắc Cực nhiều lần nhất nên An Hiệt nhớ rõ tên từng nhân viên chăn nuôi ở khu Bắc Cực.

Nó gọi tên từng người, nhưng trong tai người khác, tất cả đều chỉ là tiếng "Gâu gâu" giống nhau, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng "Ngao ô" ngắn giống tiếng sói.

Chuồng sói tuyết cách quầy phục vụ gần nhất, nên các nhân viên chăn nuôi rất nhanh đều nghe thấy tiếng kêu của An Hiệt.

Anh Tiểu Mã và chị Tuế Tuế trẻ tuổi nhất, thấy vậy liền cầm hộp cơm đi tới, đứng bên ngoài chuồng sói tuyết.

Đồng thời họ cũng thấy Yến Bắc đang ngồi xổm lười biếng một bên, đều rất vui mừng.

Có vẻ như việc đưa An Hiệt vào làm bạn thật sự có tác dụng, chỉ trong nửa ngày, Yến Bắc không chỉ ăn uống mà giờ còn đi theo An Hiệt ra ngoài hoạt động.

Mấy ngày trước khi Yến Bắc vẫn luôn trốn trong hang đá, họ đều rất lo lắng.
« Chương TrướcChương Tiếp »