Chương 7: Nam thần thực sự biết nấu cơm

Chủ đề:

Lê hoa thể? Đào bảo thể? Tri âm thể

(1)? Tới đây! CP

bạn thích thuộc thể loại nào?


Lầu chính:

Vô luận bạn thích CP nào thì tôi cũng mong bạn hãy vui vẻ theo hướng 2B(2), các GN mau tới đây đi!

LZ trước tiên thả con tép, bắt con tôm, muốn nói về 2S thể loại tri âm: một đoạn ái hận tình cừu dài ba năm đằng đẵng, nhưng cuối cùng vẫn không thể ở bên nhau, giày vò lẫn nhau, hai người rồi sẽ đi đến đâu?

1L:

HHHHP~ LZ siêu đỉnh! Please go on~

2L:

Tôi muốn nói về 2S thể loại giật tít: [Giang hồ bát quái] Tin đồn bay khắp giới võng phối về CP quá ái muội mà không thể tu thành chính quả!!

3L:

Ha ha ha ha, thể loại nhai thúc làm tui cười tới đau bụng luôn~ Nhị ca, cầu thông tin﹁_﹁

4L:

Thật đúng là muốn nhị ca tiết lộ thêm một chút XD

56L:

Tôi cũng nói về thể loại tạp chí: Làn sóng CP mới! Xu hướng mới lưu hành trong mùa thu! CP 2S tươi mát đang mạnh mẽ dẫn đầu xu hướng mới! Bạn còn chờ điều gì? Mời thử ngay và luôn!

57L:

56 ca thật xấu, bạn xác định 2S rất tươi mát sao﹁_﹁

78L:

Ha ha ha ha

cái topic này làm người ta cười chết mất….

(3)

——————————————————-

Chính Tô Lý cũng không chú ý tới, rằng gần đây cậu cùng với Hạ Vũ tiếp xúc ngày càng nhiều. Tựa như mỗi ngày đều có chủ đề để tán ngẫu.

Ô che mưa:

Tiểu Ly, tôi nghe Lộ Lộ nói cậu gọi tôi là nam thần?

Tô Lý thấy Ô che mưa gửi tin nhắn tới, trong nháy mắt mặt đỏ bừng, thực sự là quá xấu hổ mà… Cư nhiên dưới tình huống không hề phòng bị gặp câu hỏi trắng trợn như vậy của đại thần…Đây chính là ở trước mặt nam thần bại lộ thân phận fan cuồng.

Sơ Ly:

o(╯□╰)o Không ngờ lại lộ…

Sơ Ly:

Nam thần, tôi là fan cuồng của anh đó~ *cười xấu xa*

Ô che mưa:╮(╯-╰)╭Vậy nên?

Sơ Ly:╮( ̄▽ ̄”)╭ Vậy nên rôi không gọi anh là Ô sama, trực tiếp gọi luôn là nam thần﹁_﹁

Ô che mưa:

*xấu hổ*

Sơ Ly:

Nam thần xấu hổ sao…

Tô Lý phát hiện ra Hạ Vũ không hề lạnh lùng như người ta nói. Trước đây hai người không

quen biết, bị anh từ chối nhiều lần, cậu cho rằng Hạ Vũ là loại người tương đối khó tiếp cận, hiện tại xem ra anh cũng giống như bao người bình thường khác. Anh cũng sẽ nói giỡn, cũng sẽ phạm những lỗi rất 2(4). Có thể là do trước đây tương đối ít tiếng tăm nên mọi người không hiểu rõ được anh, vậy nên mới tạo ra cảm giác xa xôi?

Tô Lý lúc này mới phát giác, từ khi nào cậu cùng nam thần đã trở nên quen thuộc như thế?

Hình như bắt đầu từ mèo con?

“Bạn có một tin nhắn mới, mau kiểm tra và nhận đi~” Tiếng chuông tin nhắn là tiếng ghi âm của Hạ Vũ. Tô Lý ẩn núp trong diễn đàn bằng acc nhỏ cuối cùng cũng nhận được phúc lợi này.

Cậu nhanh tay lấy điện thoại ra, là tin nhắn của Tiểu Huệ.

Sư đệ, ngày mai nhớ tới nha. Buổi sáng 10 giờ, nhà hàng XX. Tui chờ đó~From: Tiểu Huệ.

Đây là tin nhắn báo địa điểm họp mặt ngày mai của Tiểu Huệ.

Mai là sinh nhật Tiểu Huệ, cô đã mời những người bạn trong giới võng phối tới nhà cô họp mặt.

Tô Lý với Tiểu Huệ năm nay mới quen biết, trong một lần nói chuyện phiếm mới phát hiện hai người là đồng học. Nhưng Tiểu Huệ từ năm ngoái đã ra trường đi làm, mà Tô Lý vẫn còn đi học.

Trong giới võng phối, những người sống cùng một địa phương thì không ít, nhưng học chung trường là rất hiếm. Vì vậy quan hệ của hai người cũng trở nên gần gũi hơn, thỉnh thoảng cũng gặp mặt vài lần.

Vậy nên lần này sinh nhật của Tiểu Huệ, Tô Lý đương nhiên cũng được mời.

Trả lời một câu không thành vấn đề, Tô Lý cất lại điện thoại vào trong túi.

Ngày mai là cuối tuần rồi, có thể cùng bạn bè tụ tập mừng sinh nhật thật là tốt.

Tô Lý cất món quà sinh nhật cho Tiểu Huệ vào túi, kiểm tra kĩ càng rồi mới lên giường đi ngủ sớm.

Sáng sớm, sau khi Tô Lý khởi động máy thì vô cùng phiền muộn.

Ngay tôi hôm qua, sau khi tắt máy được 10 phút, có một tin nhắn mới, hôm nay lão sư tổ chức làm thực nghiệm.

Thực nghiệm thực nghiệm thực nghiệm! Sớm không làm muộn không làm, hết lần này tới lần khác chọn hôm nay để làm. Hôm qua không có tiết thì sao không tổ chức a! Tô Lý nghĩ chính mình sắp phát điên rồi!

Cậu tức giận mở điện thoại, nhắn tin cho Tiểu Huệ nói rõ tình huống ngày hôm này.

To Tiểu Huệ:

Ngại quá Tiểu Huệ tỷ, em vừa mới nhận được thông báo hôm nay tổ chức làm thí nghiệm đột xuất…Chắc cả ngày hôm nay đều phải chết dí ở trường rồi, sợ rằng không thể tới được, hoạt động buổi chiều cũng khó mà tham gia TAT

Một lát sau Tiểu Huệ vẫn không trả lời, chắc là chưa nhận được tin.

Cậu nhìn đồng hồ, đã gần tám giờ, đành đi đến phòng thí nghiệm. Tô Lý ném điện thoại vào balo, phóng như bay đến trường.

Quả nhiên, tới buổi trưa chỉ được nghỉ đúng một giờ, buổi chiều lại phải tiếp tục làm thực nghiệm.

Tô Lý ra căn tin số 4 mua một phần cơm, bởi thực nghiệm buổi sáng kết thúc có chút muộn, các căn tin khác đều đông kinh khủng, chen chúc vào đó khẳng định không có gì tốt đẹp, vậy nên chỉ có thể tới căn tin số 4 trong truyền thuyết để mua cơm.

Cậu ngồi bên bàn yên lặng nhìn suất cơm vừa có bọ, vừa có tóc… Thực ra mùi vị cơm trong căn tin số 4 không tệ lắm, chỉ có vệ sinh thì quá khủng khϊếp.

Đáng lẽ ra giờ này cậu phải được đi ăn cỗ mới đúng, kết quả là ngồi trong căn tin truyền thuyết ăn cơm. Tô Lý thở dài, tiếp tục bình tĩnh ăn.

Cậu chợt nhớ ra sáng nay nhắn tin cho Tiểu Huệ nhưng không đợi được tin trả lời của cô, vậy nên mau chóng khởi động máy.

Có hai tin nhắn mới.

Một cái gửi lúc 9h50ph.

Vậy sao, thực nghiệm ở N đại lúc nào cũng BT(5)

như thế. Trước đây tôi cũng ăn đủ rồi. Buổi chiều xong việc sớm thì cứ tới nha.


——– From: Tiểu Huệ.

Một tin khác gửi lúc 11h kém.

Vừa cùng mọi người bàn bạc, buổi chiều sau khi đi hát sẽ trực tiếp tới nhà tôi làm cơm tối, lúc đó sư đệ nhất định phải tới nha XD Có không ít người muốn gặp Sơ Ly sama của chúng ta đó~ Địa chỉ là: Tiểu khu XXXX, nhà số OO tầng 8 ở bên trái.

———- From: Tiểu Huệ.

Thấy tin nhắn thứ hai, trong lòng Tô Lý có chút cảm động. Đây là mọi người vì cậu mà thay đổi lại lịch trình.

Tâm tình trong nháy mắt tốt lên không ít, nhanh chóng ăn xong rồi trở về phòng thí nghiệm.

Xong sớm về sớm.

5h20ph, Tô Lý là người đầu tiên ra khỏi phòng thí nghiệm, nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của những người khác, cậu rất đắc ý.

Tiểu khu XXXX cách trường của cậu hơi xa, chen chúc mất một tiếng đồng hồ trên giao thông công cộng, cuối cùng cậu cũng thuận lợi tới nơi.

Thang máy dừng lại ở tầng tám, Tô Lý trực tiếp tới căn nhà bên trái, nhấn chuông cửa.

Mở cửa chính là Tiểu Huệ.

“Tiểu Huệ tỷ, sinh nhật vui vẻ~” Tô Lý tiến tới tặng cô quà sinh nhật.

“Cảm ơn, sư đệ, sao giờ cậu mới tới a, buổi chiều bị giày vò rất thảm hả, ha ha, mau vào mau vào.” Cô vừa nói vừa vui vẻ kéo cậu vào nhà.

“Các người mau xem ai tới nè~”

Trong phòng khách rất náo nhiệt, một đám mỹ nhân dễ nhìn vừa hát vừa tán ngẫu vừa cắn hạt dưa, ồn ào, vui vẻ tới quên trời đất.

Thấy Tô Lý mới tới, ai cũng nhiệt tình đến chào hỏi.

“Tiểu mỹ nhân này là Sơ Ly sama sao? Không ngờ lại là một sinh viên nha.”

“Oa oa, Sơ Ly sama tới rồi~ Mau tới đây ngồi đi.” Một mỹ nữ ngồi trên sô pha cắn hạt dưa nhiệt tình bắt chuyện với cậu.

“Sơ Ly cũng tới rồi?” Một chàng trai mặc tây

trang đang hát chợt quay đầu lại.

Bị nhiều người nhìn như vậy, lại còn đa phần không quen, Tô Lý có chút ngại ngùng.

“Chào mọi người, tôi là Sơ Ly, ngày hôm nay có chút việc nên tới trễ.” Tô Lý giải thích nguyên nhân cho mọi người.

“Không sao đâu, không sao đâu, tới đây tôi giới thiệu cho cậu, đây là Vitamin, đây là Lộ Lộ, đây là Kiki, đây là Mễ Nhã, đây là Màn Thầu, đây là Cacao…” Tiểu Huệ lần lượt giới thiệu từng người cho cậu.

Nghe tới mấy cái tên này, Tô Lý trợn tròn hai mắt, mấy người Lộ Lộ này chẳng phải là bạn thân của Hạ Vũ trong truyền thuyết sao?

Tô Lý nhìn về phía mỹ nữ mặc sườn xám, cô chính là Lộ Lộ.

“Sơ Ly sama, cậu nhìn tôi làm gì~ Có phải là đang từ tôi để tìm một bóng hình khác hay không?” Lộ Lộ mỉm cười đầy thâm ý.

Trong lòng Tô Lý đổ mồ hôi, “Không không, tỷ ngày hôm nay mặc sườn xám rất hấp dẫn, nên em nhịn không được mà nhìn nhiều một chút.”

“Ha ha, Ô sama, Sơ Ly nhà anh thật đáng yêu~” Lộ Lộ tiếp tục che miệng cười, nếu như cho cô cầm một cái chiết phiến(6), hiểu quả sợ rằng vô cùng tốt.

“Ô, Ô che mưa? Sama!?” Tô Lý đột nhiên có chút mơ hồ. Nhìn xung quanh một chút, Ô sama không có ở đây mà.

Lộ Lộ cùng Tiểu Huệ liếc nhau, song song hướng về phía nhà bếp.

Tô Lý chợt hiểu ra, đây chả lẽ nam thần đang ở trong nhà bếp.

Là ở trong nhà bếp nấu cơm sao?? Không thể nào…

Biểu tình của Tô Lý đã bán đứng nội tâm, Tiểu Huệ đứng lên nói với cậu: “Tôi nói sư đệ a, cậu không thể cứ ngồi chờ cơm như thế được, mau cùng sư tỷ đi làm cơm.” Sau đó tiến vào nhà bếp.

Tô Lý mau chóng bước theo.

Còn chưa vào bên trong đã nghe thấy tiếng xào rau. Tiểu Huệ cùng Tô Lý tới cạnh cửa, bởi cô đứng ở phía trước nên cậu không thể làm gì khác nghiêng người nhìn.

Bên trong có một người mặc áo sơ mi trắng, vạt áo được sơ vin trong quần tây trang, hai ống tay áo xắn cao, cổ áo cũng mở hai cúc. Hai mắt anh chuyên chú nhìn chảo, đôi tay khéo léo xào rau.

Người kia chẳng phải nam thần thì là ai!

Tô Lý có chút choáng váng, ngơ ngác đứng một chỗ quỷ dị nhìn chàng trai đang xào rau bên trong.

“Sư đệ, đừng có đứng đó a, mau đi vào giúp nam thần nhà cậu đi.” Nói xong, Tiểu Huệ khẽ đẩy Tô Lý đang bất động vào trong, mang vẻ mặt gian xảo rời khỏi nhà bếp.

Bị đẩy như thế, Tô Lý rốt cuộc hồi phục tinh thần, xấu hổ vì vừa rồi đã nhìn chằm chằm Hạ Vũ. Mấy lời Tiểu Hiểu vừa nói, khẳng định nam thần cũng nghe được… Thật là quá mất mặt mà QAQ Tô Lý khẩn trương giật giật góc áo.

“Tiểu Ly, cậu tới rồi.” Hạ Vũ thấy người ta vẫn như cũ đứng im một chỗ, đành phải bắt chuyện trước.

“Ô, Ô sama… Anh đang làm cơm à…”

“Ân…” Hạ Vũ quay lại gật đầu với Tô Lý, tiện nói: “Cũng giống như cậu vậy, hôm nay có chút việc bận, ban ngày không thể tham gia tụ hội, vậy nên Tiểu Huệ phạt tôi làm cơm tối cho mấy cô ấy.”

“Hóa ra buổi chiều sama cũng bận việc a…”

“Tiểu Ly giúp tôi lấy gói gia vị cá ở bên cạnh tới đây.” Hạ Vũ vừa nói vừa đưa tay bắc nồi.

“A a được.” Tô Lý nhanh chóng mang gia vị qua.

“Cần tôi hỗ trợ không?”

“Cần chứ, cậu cứ ở chỗ này tán ngẫu với tôi là được.”

“A?” Tô Lý có chút bối rối.

“Ha ha, đùa cậu thôi, cậu mau giúp tôi một tay đi. Tôi đang bận lắm nè.” Hạ Vũ nhìn phản ứng của Tô Lý, nở nụ cười.

Nói là giúp đỡ, kỳ thực về cơ bản Tô Lý chẳng làm cái gì cả.

Cậu chỉ việc ở một bên nhìn Hạ Vũ khéo léo làm ra từng món ăn hấp dẫn lôi cuốn, khiến cậu sùng bái anh tới tột đỉnh. Nam thần quả là nam thần, ngay cả xào rau cũng giỏi như vậy.

“Sama, anh thật lợi hại… Tôi chẳng biết làm mấy thứ này đâu.” Tô Lý nhịn không được tán thưởng Hạ vũ, song lại có chút tự ti.

“Chậm rãi học là được mà, đi thôi, ra ngoài kia ăn.” Hạ Vũ vỗ vỗ vai Tô Lý, rồi bưng hai đĩa rau ra ngoài.

Tô Lý cũng nhanh chóng tới bưng đĩa sườn xào chua ngọt.

Tất cả mọi người đều không phải loại người khó tính, Tô Lý tuy vừa mới quen biết họ nhưng cũng rất nhanh có thể hòa nhập.

Khi ăn, Tô Lý được ngồi bên trái Hạ Vũ, sau khi mọi người vào chỗ, trước hết là Tiểu Huệ nâng chén kính mọi người.

“Cảm tạ mọi người hôm nay đã bớt chút thời gian tới dự sinh nhật tôi, hôm nay tôi rất hạnh phúc. Đặc biệt là còn mời được Ô sama của chúng ta xuống bếp, thực sự là vạn phần vinh hạnh. Ha ha ha ha, tới, trước tôi kính mọi người một ly.” Tiểu Huệ hiển nhiên rất kích động.

Cả nhà đều đứng lên nâng chén một hơi cạn sạch.

“ Vụ mời tôi xuống bếp lẽ nào là cô cố ý mượn cớ sinh nhật để lừa tôi hả?” Hạ vũ nói thẳng ra ý đồ của Tiểu Huệ.

“Ai nha, trăm phương ngàn kế an bài mọi chuyện đều bị anh phát hiện ra rồi, sama thực sự là có hỏa nhãn kim tinh a~”

“Thật sự rất muốn phỏng vấn bạn học Sơ Ly một chút, hôm nay nhìn thấy nam thần nhà cậu, cậu có cảm tưởng gì a~” Lộ Lộ quay sang nháy nháy mắt với Tô Lý.

Cậu không ngờ trọng tâm câu chuyện lại đột nhiên rơi vào mình, “Ách, cái này… Đương nhiên chính là kích động kiểu fan cuồng nhìn thấy thần tượng rồi~ Rốt cục cũng có thể nhìn thấy nam thần sama trong truyền thuyết…” Tô Lý cố ý bắt chước ngữ khí của fan.

“Cậu đó, mau ăn cơm đi.” Một bên Hạ Vũ nhanh tay gắp một miếng sườn chua ngọt đặt vào trong bát cậu.

Vì vậy, bạn học Tô Lý thụ sủng nhược kinh ngoan ngoãn vùi đầu ăn.

“Thực sự là quá nghe lời~” Kiki ngồi đối diện vừa lắc đầu vừa cười.

Thức ăn Hạ Vũ quả thật quá ngon, hầu như món nào cũng hết nhẵn.

Cơm no rượu say, Tô Lý sờ sờ cái bụng căng tròn, quá no rồi~ Thế nhưng ăn thật ngon.

Sinh nhật đương nhiên sẽ có một màn vô cùng trọng yếu – cắt bánh gato.

Lộ Lộ tắt hết đèn trong phòng khách đi, chiếc bánh kem được đặt ở chính giữa, ngón nến lung linh trở thành nguồn sáng duy nhất.

Mấy người họ tạo thành một vòng tròn xung quanh ánh nến, cùng nhau hát khúc ca mừng sinh nhật.

Ánh sáng vàng nhè nhẹ chiếu lên khuôn mặt từng người khi sáng khi tối, Tô Lý len lén nhìn về Hạ Vũ đang hát ở đối diện.

“Phù~” Tiểu Huệ sau khi ước nguyện xong, trong tiếng hoan hô của mọi người mà thổi tắt nến.

Thời khắc điên cuồng nhất của tối nay đã tới. Tiểu Huệ bật người vén một chút kém hướng về phía Hạ Vũ, anh đầy cảnh giác đã tránh được.

Có Tiểu Huệ khơi mào, cả nhà bắt đầu liều mình tham gia Gato đại chiến.

Tô Lý cẩn thận trốn vào góc tường đế tránh bị đánh lén. Phía sau đột nhiên có một cánh tay vươn ra, cậu không kịp phản ứng, cả khuôn mặt đã bị dính kem.

Thôi xong, đã thành mặt hoa rồi TAT

Tô Lý muốn xem tên đầu sỏ là ai, xoay người lại thấy Hạ Vũ đang đứng ở trước mặt cậu cười đắc ý. Khi anh cười rộ lên, đôi mắt cong cong, rất đẹp trai.

Trong nháy mắt, Tô Lý ngay cả báo thù cũng không nghĩ được nữa.

Coi như xong, nếu như làm bẩn quần áo trắng của nam thần, hẳn là chẳng thể giặt sạch được.

*Chú thích:

(1) Đây là các thể loại văn học đương đại của TQ.

(2) 2B: vừa có nghĩa là ngu ngốc, vừa có nghĩa là khả ái. Ở đây dùng nghĩa thứ 2.

(3) Đoạn trên là các bạn fan TQ đang chơi trò “giật tít trên báo mạng điện tử”.

(4) 2 = ngốc.

(5) BT: biếи ŧɦái.

(6) Chiết phiến: quạt sắt. Ý chỉ cô ấy giống Bà La Sát ấy.