“Ha?” Tống Kỳ An nhướng mày, hắn cũng không tiếp tục nói thêm gì, trực tiếp kéo cao áo che lấp khuôn mặt Du Tương Nhi làm phần thân dưới của cô trực tiếp bại lộ trong không khí.
Hô hấp Tống Kỷ An đột nhiên trầm xuống.
Dáng người Du Tương Nhi vô cùng tốt, trên người không một chút thịt thừa, ngực lớn như vậy mà vòng eo lại tinh tế tới mức chỉ cần một đôi tay đã có thể bóp chặt, trông cô vô cùng lả lướt hấp dẫn.
Hai tay hắn xoa đôi vυ" của cô, thịt trên đó vừa mềm lại vừa ấm, xúc cảm thật sự không tồi làm hắn không tự chủ được tăng lực đạo bàn tay.
Mà Du Tương Nhi bị áo che mắt chỉ cảm giác được phần thân dưới của mình bị bại lộ trong không khí làm cô cực kỳ không được tự nhiên. Cô không khỏi tưởng tượng đến gương mặt anh tuấn quý khí của người đàn ông, tưởng tượng mắt hắn đang nhìn chăm chú bộ ngực mình, cơ thể không khỏi càng thêm khô nóng vài phần.
Chợt.
Tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông lúc này đã mất đi sự nho nhã ban đầu. Phảng phất hắn như một con sói đói phát hiện ra đồ ăn ngon, tiếng hít thở đều mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt khiến Du Tương Nhi rùng mình.
Rồi đột nhiên con sói đói vồ lên nhưng cô lại không thấy được.
Đầṳ ѵú bị bàn tay thô ráp xoa bóp đè nén, lòng bàn tay hắn vô cùng mạnh bạo nhéo lấy đầṳ ѵú làm thân thể cô run rẩy.
Nhưng thực nhanh.
Bạch bạch.
Tiếng bàn tay tát vào đầṳ ѵú vừa đau đớn nhưng càng nhiều thêm phần hưng phấn sung sướиɠ. Đầṳ ѵú phồng lên làm Du Tương Nhi liều mạng cắn môi, cố gắng đè nén ham muốn tìиɧ ɖu͙© sắp bùng nổ.
Ngực phải, ngực trái đột nhiên truyền tới cảm giác ướŧ áŧ nɧu͙© ɖu͙©, hẳn là đầu lưỡi người đàn ông đang liếʍ đôi nhũ hoa của cô. Hàm răng đó khẽ cắn từ sườn ngực rồi dần leo tới đầṳ ѵú nhòn nhọn.
Du Tương Nhi không phải người phụ nữ cái gì cũng không hiểu, cô cũng đã có một đứa con, đương nhiên cô biết đàn ông liếʍ ngực mình như vậy là đang lên cơn động dục.
Thời điểm tiếng rêи ɾỉ nghèn nghẹn vang lên, đồng thời cũng xuất hiện tiếng cười nhạt của người đàn ông. Tức khắc Du Tương Nhi muốn chui xuống hố, nhưng cùng lúc đó, cô ưỡn ngực lên cao hơn, mạnh miệng nói: “Kĩ thuật của anh có thể đi tìm phú bà được rồi, chắc em rể cũng không thiếu lần như vậy đâu nhỉ…”
Lời còn chưa nói xong, người đàn ông đột nhiên cười lạnh một tiếng, lực đạo cắn trên đầṳ ѵú mạnh hơn không ít, tức khắc làm Du Tương Nhi không thể nói được nữa, cô lập tức cắn chặt môi.
Hắn giống như sói đói điên cuồng gặm cắn, hàm răng day day đầṳ ѵú làm cô cảm thấy hẳn là nơi đó của mình bị hắn làm cho biến dạng mất rồi.
Không quá lâu, hạ thân bị đầu gối người đàn ông cọ xát…
“Ngô a…” Tiếng rêи ɾỉ rách nát trào ra khỏi miệng Du Tương Nhi.
Mà tiếng hít thở trầm trọng của người đàn ông cũng cùng lúc vang lên.
Phanh phanh phanh…Đột nhiên cửa phòng bị người gõ mạnh, bên ngoài xuất hiện âm thanh người phụ nữ chần chờ dò hỏi: “Kỷ An, anh đang ở trong đấy sao?”
Oanh.
Vừa nghe thấy âm thanh này, thần kinh Du Tương Nhi lập tức căng thẳng. Não cô như trống rỗng, một bàn tay bưng kín miệng, cô thất thần một lúc mới phát hiện ra bên dưới mình chảy nước.
“Ừ, anh đang ở bên trong”, Tống Kỷ An không kiên nhẫn đáp lại, “Đừng có gọi nữa, em muốn cho mọi người biết chồng mình tự an ủi ở nhà mẹ vợ sao?”
Tức khắc âm thanh ngoài cửa yếu đi, Du Nhạc Sanh cắn cắn môi, ngại ngùng nói: “A, em, em có thể giúp anh…”
“Giúp? Em đừng quấy rối, đứa bé rất quan trọng, em cũng không phải không biết trên giường anh không khống chế được bản thân, lần trước còn suýt chút nữa đã làm em xảy thai. Không lẽ em quên rồi?” Tống Kỳ An lãnh đạm hỏi.
Bị áo che kín mặt làm Du Tương Nhi không nhìn được biểu tình trên mặt hắn.
Nhưng cô có thể cảm nhận được hắn đang vô cùng không kiên nhẫn. Một cơn khoái ý sung sướиɠ trào ra làm dâʍ ɖị©ɧ dưới thân chảy ra càng nhiều.