- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Sai Ở Giới Tính, Đúng Ở Tình Yêu
- Chương 7-1: Thủ đoạn
Sai Ở Giới Tính, Đúng Ở Tình Yêu
Chương 7-1: Thủ đoạn
…. Ngày họp lớp……
Mọi người đang hát hò uống bia thì dưng Bảo Bảo dẫn đâu một anh chàng tóc xám giới thiệu cho Tiêu Nhu để Thanh Minh có cơ hội được gần Hạ Vũ..
-” Tiêu Nhu à! đây là hot boy lớp cũ của tớ đấy” – Bảo
-” Chào cậu, rất vui được làm quen” – Bạn của Bảo
-” Ưm” Nhu cười
Tuệ Tử chạy lại:
-” Mọi người đang làm gì thế? chơi bài đi”
Mọi người chơi bài rất vui chỉ có riêng Tiêu Nhu là khó chịu vì cậu bạn tóc xám của Bảo Bảo cứ vừa chơi vừa khoác vai cô, hôm nay, Mễ Lạc đến muộn. Khi cậu vào thấy ” Tóc Xám ” cứ khoác vai Nhu thì thấy tức – hay nói cách khác là GHEN, hai người nhìn nhau, không thể thấy người mình yêu như thế được nữa cậu lôi Tiêu Nhu ra ngoài, Hạ Vũ hóng hớt chạy theo
-” Cậu có thể tránh xa con khỉ tóc bạc đó một chút, cẩn thận hắn một chút”
-” Không liên quan đến cậu”
-” Tớ nói rồi, tớ với Phương Kì không có gì cả, được chứ?”
-” Cũng không liên quan đến tớ nữa rồi, cậu bỏ tay tớ ra đi”
Hạ Vũ chạy tới:
-” Mày làm gì vậh, cút ra khỏi đây”
-” Ít để ý đến chuyện của người khác đi”
-” Mày nghĩ mày là ai? Với lại Tiêu Nhu nhận hoa của tao rồi, cô ấy chính thức là bạn gái của tao rồi” Kéo tay Tiêu Nhu trở lại trong, dắt xồng xộc vào hô lớn:
-” Mọi người nghe đây. Từ nay trở đu Du Tiêu Nhu chính thức là bạn gái tớ”
-” Hạ Vũ, cậu đừng nói nhảm nữa, không chúng ta sẽ không là bạn đâu”
-” Không phải lúc nãy trước mặt Mễ Lạc cậu nhận lời tớ rồi ư?”
-” Tớ nói nhận lời lúc nào chứ”
-” À! thì ra cậu lợi dụng tớ để trêu tức Mễ Lạc chứ gì” – cười
Mễ Lạc vào:
-” Mày để cao bản thân mày quá rồi đấy”
-” Hơ. Các cậu còn chưa biết đúng không? Phương Kì- bạn gái của Mễ Lạc về nước rồi” quay sang Lạc ” Thế mày định làm cái trò bắt cá hai tay à”
-” Phải hay không cũng không đến lượt mày sủa nhặng ở đây. Im mồm lại, không là ô nhiễm bầu không khí ở đây đấy”
Nói xong Lạc lôi Nhi về, xuống lấy xe thì hai người thấy Phương Kì, Mễ Lạc không quan tâm mà cứ lôi Tiêu Nhu đi tiếp
-” Hai người đứng lại cho tôi” Phương Kì hét lên, chạy lại
-” Du Tiêu Nhu, cô làm ơn từ sau đừng xen vào giưac tôi với cậu ấy nữa”
-” Tôi đa chia tay với cậu ấy rồi”
Mễ Lạc phản bác lại:
-” Tớ chưa đồng ý, chưa có chia tay chia chân gì hết”
-” Vậy còn tớ? tớ cũng hưa đồng ý chia tay cơ mà??” – Phương Kì
-” Phương Kì, cậi cứ như thế này thì được gì? giờ người tớ yêu là Tiêu Nhu, chỉ duy nhất có cậu ấy. Cậu mới đang là người làm phiền đấy”
Phương Kì khoác tay Mễ Lạc
-” Mễ Lạc! sao cậu lại nói với tớ như thế với người ngoài cơ chứ? Cậi quên rồi sao? Lúc mới bên cạnh tớ, cậu đã tặng tớ biết bao nhiêu là nội y sεメy không?”
-” Cậi cũng nói lúc đó là LẦN ĐẦU YÊU”
-” Cô nghe rồi chứ, tôi là LẦN ĐẦU YÊU, nói không chừng ngày nào đó cok cũng là LẦN ĐẦU YÊU tiếp theo. Cô đã nghĩ chứ? người đơn giản như cok không giữ nổi Mễ Lạc đâu. Tôi khuyên cô từ bỏ sớm đi” quay sang Mễ Lạc ” Hôm nay có tớ thì không có cô ta, có cô ta thì không có tớ, cậu chọn đi”
Mễ Lạc không nói gì, hất tay của Phương Kì lôi Tiêu Nhu bỏ đi mặc cho Phương Kì gào gọi. Giờ đây, Tiêu Nhu lại được Mễ Lạc đèo như cái ngày đầu tiên cô được ngồi trên moto của Lạc, vẫn cái cảm giác như ngày hôm đó, cô siết chặt tay lại ôm lấy Lạc dựa vào lưng. Cô vẫn nở nử cười như ngày hôm đó, mũi đỏ lên vì lạnh nhưng niềm vui đã lấn áp đi cái lạnh này. Hai người dừng lại ở cầu_ nơi họ trao nụ hôn đầu
-” Tiêu Nhu, đừng bao giờ rời xa tớ nữa được không???”
-” Chỉ sợ cậu rời bỏ tớ thôi”
-” Nếu cậu không rời bỏ tớ thì tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu”
-” Nếu sau này tớ biến mất khỏ….”
Mễ Lạc che miệng Nhu lại
-” Sau khi đỗ đại học, cậu sẽ làm họa sĩ còn tớ thì làm người mẫu rồi chúng ta sẽ lấy nhau và có những đứa con hiếu thảo, cứ thế cho tới lúc già, mộ của chúng ta sẽ nằm sát nhau không bao giờ chia lìa cả”
Mễ Lạc cúi xuống, hai người trao nụ hôn cho nhau. Nụ hôn nồng cháy, dường như hai người đang hạnh phúc nhất thế giới này. Họ ngắm sao., đến quán ăn đêm quen thuộc rồi về kí túc. Gần về tới kí túc xá thì Phương Kì nhắn tin cho Mễ Lạc nhưng cậu đã nói dối với Nhu là mẹ cậu không được khỏe nên phải về. Phương Kì đã cố tình đâm vào cây để gài bẫy Mễ Lạc.
…. Đến chỗ đâm……
Phương Kì ra hiệu cho Lahc vào xe rồi đặt máy ghi âm.
-” Cậu có sao không????”
-” Chân tớ trẹo rồi, đau lắm”
-” Cậu đưa chân tớ xem”
Phương Kì đặt chân lên đùi Mễ Lạc, cậu sờ chân
-” Đau ở đâu chứ???”
-” Lúc nãy ở chỗ bãi xe hết sức gọi cậu nhưng cậu không thèm ngoảnh lại,cũng không để ý, tớ không cẩn thận nên bị trẹo chân rồi. Chân tớ đau không kịp phanh xe nên đã đâm vào cây”
-” Vậy để tớ đưa cậu đến bệnh viện”
– Không sao đâu, cậu nắn bóp cho tớ một chút đựic rồi”
Mễ Lạc bóp chân cho Phương Kì mặc dù bóp rất nhẹ nhưng Phương Kì cứ kêu làm cho cậu khó chịu
-” Đau! nhẹ thôi”
-” Như thế này đã được chưa” – nhẹ hơn
………………………………………………………………………………………………
-” Mỏi tay chưa? cậu đổi kiểu tay thử xem
……………………………………..
-” Đau! a…… nhơ thôi…… ơ…. ơ…….ơ
-” Phương Kì. Cậu có thể bình thường chút được không??”
-” Cậu không vui à? thế đưa tớ đến bệnh viện đi”
Mễ Lạc gật đầu:
-” Tớ lấy xe máy đưa cậu đi. Xe của cậu cứ để đây”
Vậy là mục đích của Phương Kì đã đạt được….
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Sai Ở Giới Tính, Đúng Ở Tình Yêu
- Chương 7-1: Thủ đoạn