-” Tiêu Nhu! Tỉnh lại đi được không?”- nắm tay của Nhu
-” Buông tớ ra”
-” Nghe tớ nói”
-” Tớ không muốn nghe,bỏ tớ ra”
Từ sau có ai đó chạy lại hất tay của Hạ Vũ ra:
-” Buông cô ấy ra biết chưa?”
Thì ra là Mễ Lạc ( toàn anh hùng cứu mĩ nhân:P)
-” Khốn kiếp.Chuyện của bọn tao liên quan gì tới mày”
-” Cô ấy là người của tao”
Thế là Mễ Lạc kéo Tiêu Nhu lại và…. môi chạm môi, ban đầu Nhu trợn tròn mắt nhưng sau đó thì cô nhắm mắt và chìm vào trong nụ hôn nồng cháy đó luôn… Vũ thấy thế thất vọng bỏ đi. Kể từ giây phút đó, Mễ Lạc và Tiêu Nhu yêu nhau, họ bên nhau không rời nửa bước. Ngày nào cũng thấy cảnh đó Hạ Vũ tức giận nên đã nhắn tin cho Mễ Lạc hẹn cậu ra sân bóng rổ
……… Tại sân bóng…….
-” Muốn đấu với tao không? Lấy bóng phân thắng bại. Ai thua người đó phải rời xa Tiêu Nhu”- Vũ
-” Được thôi. Nếu mày thua, từ nay về sau đừng bao giờ làm phiền Tiêu Nhu nữa”
Và cuộc đấu bắt đầu, lúc đó Tiêu Nhu cũng đến xem nhưng 2 người họ không biết là Nhu đang ở đó. Nhân lúc Lạc không để ý Vũ đã xô cậu ấy ngã trầy tay. Tiêu Nhu vội chạy đến gắt lên:
-” Hạ Vũ! cậu thật bỉ ổi” ( nhìn tay Lạc)” cậu quá đáng rồi đấy”
Không để ý Nhu nói Hạ Vũ chỉ vào mặt Lạc:
-” Mễ Lạc, mày thua rồi” Vhx bỏ đi
-” Đi bệnh viện đi”
Tiêu Nhu kéo Mễ Lạc đi tới bệnh viện, sau khi được dán băng bó vết thương lại thì 2 người trở về kí túc xá:
-” Tay cậu không sao chứ?” – Nhu
-” Vết xước ngoài da, tầm hai ngày là khỏi thôi” nhún mày
-” Tối nay ngủ thì đừng đè vàk nó nhé!”
-” Ngủ rồi sao mà biết được?cậu ngủ cùng đi rồi để ý cho tớ”
Tiêu Nhu e thẹn đỏ mặt….. Hai người trèo lên giường, cô gối đầu vào tay của Lạc ngủ, nhưng cứ ngọ nguậy mãi không ngủ được. Cô quay hẳn vào Mễ Lạc lấy tay sờ cái mũi cao, sờ đôi môi đỏ hồng, Mễ Lạc đột nhiên mở mắt, cô vội quay ra thì Lạc ôm thật chặt lấy cô:
-” Ngoan nào, Ngủ đi”
Cứ thế, cứ thế họ chìm sâu vào giấc ngủ
……. reng reng……
Tiêu Nhu và Mễ Lạc tỉnh giấc ngồi dậy
-” Bị cậu đè cả đêm hình như vết thương còn nghiêm trọng hơn”
-” Thật á? đưa tớ xem nào” với lấy tay Mễ Lạc
-” Cậu nằm tay bên phải mà, ta đau là tay trái”
Mễ Lạc xoa đầu cô
-” Ngốc thế này làm sao lớn được chứ”
-” Cậu lại bỡn cợt tớ rồi”
Mễ Lạc sán lại gần Tiêu Nhu, cô ngửa người ra đằng sau.Thêm một lần nữa cô lùi lại dát với thành giường suýt ngã, thấy thế Lạc kéo lại và trơt về chỗ ngồi của mình. Chữa ngại, Tiêu Nhu đi xuống giường….
Cứ như vậy tình cảm của họ lại càng thêm nồng cháy, trong lớp lúc nào cũng nhìn và nắm tay nhau, họ đi mua sắm, dắt tay nhau trên từng con phố, trải nghiệm về cuộc sống bên ngoài
…… Công Viên…..
Mễ Lạc và cô ngồi ghế đá sau một hồi đi đó đây
-” Tiêu Nhu, tớ hỏi cậu cái này nhé”
-” Ưm ”
-” Sao cậu lại thích tớ?”
-” Thích là thích thôi, yêu nhau cũng cần lí do à”
Mễ Lạc kéo Nhu dựa vào lòng
-” Cảm ơn cậu. Tớ sẽ không bao giờ buông tay cậu ra cho dù có chuyện gì xảy ra”
Trải qua nhiều ngày chơi, sắp đến kì thi nên Tiêu Nhu đến thư viện để mượn sách đọc. Từ sáng Tiêu Nhu cảm thấy mệt mỏi và đau bụng, Mễ Lạc hôm nay có tiết nên đến thư viện sau,thấy cô nhăn nhó Lạc ngồi xuống hỏi
-” Sao thế?”
-” Đau bụng. tớ về trước đây”
Khi Tiêu Nhu đứng lến thì Thanh Minh và Bảo Bảo đang ngồi ở sau selfie bỗng bỏ điện thoại xuống và cười ồ lên. Mễ Lạc nhìn thấy vậy liền lấy áo của mình quấn vào để che đằng sau cho cô. Tiêu Nhu ngơ ngác:
-” Sao thế?”
-” Quần kìa”
Giờ thì cô đã hiểu ra, cô cùng ngại nên đi thật nhanh. Lúc hai người đi ra thì gặp Hạ Vũ, cậu ta không nói gì mà bỏ đi. Mễ Lạc bảo Tiêu Nhu đi về trước và đi đâu đó. Sau khi Nhu về phòng thì một lát sau Lạc cũng về và cầm theo cốc nước đến đưa cho Nhu:
– ” Tớ qua nhà ăn pha chút nước gừng mật ong cho cậu này, uống sẽ dễ chịu hơn đó”
Tiêu Nhu đón lấy cốc nước:
-” Cảm ơn”
-” Lên giường nghỉ ngơi đi, như vậy sẽ thấy dễ chịu hơn “
Sau khi uống hết cốc nước Tiêu Nhu lên giường nằm còn Mễ Lạc thì lên ngồi xoa bụng cho cô đến mức mà ngủ gật rồi mà tay vẫn xoa. Tiêu Nhu nắm tay Lạc lại cho cậu tỉnh
-” Đỡ chưa? Tế hết tay rồi”
Tiêu Nhu gật đầu ra hiệu đỡ rồi và kéo Mễ Lạc xuống ngủ. Sáng dậy, Lạc đi mua đồ ăn còn Nhu ở nhà ngồi lướt lướt facebook thì thấy có video và ảnh của cô và Mễ Lạc đang tình cảm với nhau. Cô khóc, đúng lúc đó Lạc vào, thấy Nhu khóc cậu ta hỏi
-” Sao thế?”
Cô không nói gì mà đứng dậy đứng, đặt điện thoại xuống ra ban công đứng. Lạc cầm điện thoại lên xem, đặt xuống tiến tới cạnh cô và ôm
-” Đừng khóc, có tớ đây rồi”
Tiêu Nhu khóc lên như một đứa trẻ con, Lạc không biết làm gì ngoài việc ôm thật chặt lấy cô vào lòng của mình. Cậu cảm thấy bản thân bất lực khi người con gái mình yêu thương đang khóc trước mặt mình mà không thể làm được gì.
Còn Tiêu Nhi cô cảm thấy rất sốc khi chuyện này xảy ra, nửa vui nửa buồn. Vui vì cô có thể chính thức công khai người mình yêu thương, buồn vì giờ đây sẽ có những ánh mắt kì thị. Khi Tiêu Nhu đã ngừng khóc, Mễ Lạc nói:
-” Xin lỗi khi để cậu bị như này. Nếu cậu sợ gì đó thì cậu có thể chia…..”
Tiêu Nhu cắt ngang:
-” Chúng ta đã hứa với nhau như nào rồi? Cậu nghĩ tớ nhát gan không dám đối mặt với nó sao? Vả lại Sai giới tính chứ tình yêu của hai chúnh ta là đúng cơ mà! Tình yêu đúng thì sao tớ phải từ bỏ nó?”
Mễ Lạc cầm tay cô:
-” Cảm ơn! Cảm ơn cậu rất nhiều”
– ” Sao lại cảm ơn?”
-” Vì cậu đã mặc kệ mọi thứ để yêu tớ”
Đang ngồi thì Mễ Lạc bỗng nghĩ ra gì đó rồi chạy lên trường, tới đó Mễ Lạc vào thì tìm thấy tấm bảng có dán ảnh của cậu với Nhu để ở giữa trường. Lạc cầm lấy và đi tìm Hạ Vũ ở quán BI-A gần trường……