Nhu chăm chú vào làm việc, Lạc chăm chú vào việc diễn xuất trong từng bức ảnh, thời gian trôi qua thật nhanh, cuối cùng đã đến xế chiều, mặt trời buông xuống để nhường lại màu đen cho con người nghỉ ngơi. Sau một ngày, làm việc hết công suất, Nhu vươn vai một cái soạn đồ cho vào túi rồi đứng dậy ra về, chị qỉan lí vỗ vào vai Nhu
-” Đi ăn tối cùng nhau chứ???”
Nhu quên mất những lời nói của Cao Nam Phong và cứ vậy nhận lời chị ấy
-” Ok chị, em biết có một quán ăn mới mở ngon lắm, mình đến đó ăn nhé”
-” Ok, chị xuống lấy xe trước nhé”
Nhu gật đầu cười tươi, chị quản lí lục chìa khóa trong túi rồi đi xuống bãi xe oto, cô vừa đứng vừa đeo tai nghe, cô nghe bản nhạc mà cô thích.Từ xa xa có một chiếc oto đi tới dừng lại chô cỗ, cửa oto mở ra Cao Nam Phong thò mặt ra
-” Lên xe đi “
Nhu quay mặt đi chỗ khác mà không nói gì cả, Nam Phong thấy vậy mở cửa đi đến bên Nhu nắm tay cô kéo lên xe. Nhu giằng tay ra hét lớn
-” Anh làm cái gì vậy???”
-” Đưa cô đi gặp mẹ tôi chứ sao”
Nhu ngớ người ra, giờ cô mới nhớ lời Nam Phong nói
-” Nhưng tôi lỡ quên mà hẹn đi ăn với chị quản lí rồi”
Đôi mắt Nam Phong có một chút buồn nhưng vì tối nên Nhu không thấy được
-” Lời nói của tôi đối với cô chỉ như vậy thôi sao, vậy tôi sẽ đi ăn cùng hai người”
Phong rút điện thoại của mình ra gọi
-” Alo mẹ à!!! Hôm nay cô ấy lỡ có việc bận nên bữa ăn chuyển sang hôm khác nhé. Yêu Mẹ!”
Cậu ta tắt điện thoại đi, đúng lúc đó xe của chị quản lí đi tới, chị đi xuống chào Phong
-” Anh Nam Phong à!!! Anh đến đây tìm ai thế???”
-” Đương nhiên không phải là cô rồi, Nhu bảo với tôi là hai người đi ăn tối cùng nhau, giờ đi thôi”
Chưa cho chị quản lí nói gì Nam Phong đã lôi Nhu vào xe và phóng đi, chị quản lí lủi thủi lên xe đuổi theo.
Ba người họ đến một nhà hàng hết sữ sang trọng, cả ba ngồi xuống và gọi món. Trong lúc chờ chị quản lí bắt chuyện với Nam Phong
-” Anh biết chọn chỗ ghê, đây là nhà hàng nổi tiếng về rượu và đồ ăn ngon. Anh đến đây bao giờ chưa????”
Dường như Nam Phong không thèm để ý tới chị nói gì mà quay ra nói chuyện với Nhu
-” Hôm nay lỡ hẹn rồi đấy, ngày mai nhớ đừng có phá hỏng mọi chuyện, cô mà làm mọi chuyện như hôm nay là không xong với tôi đâu. Còn nữa tôi đã chọn ngày kết hôn rồi, cô cũng chuẩn bị đi. Cuối tháng chúng ta sẽ kết hôn”
Nhu trợn tròn mắt
-” Anh nói gì chứ??? Tôi nói lấy anh bao giờ thế hả???”
Chị quản lí ngồi đấy thấy mình dư thừa nên đứng dậy
-” Tôi xin phép về” Quay sang Nhu ” Chị về trước nhé”
Nhu đứng lên níu
-” Ơ đồ ăn gọi rồi mà chị, chị ở lại ăn xong rồi về”
Chị cười gượng
-” Thôi. để dịp khác, giờ chị mới nhớ ra là quên chưa làm một việc nên giờ chị phải đi làm đây”
Nhu gật gật cái đầu
-“Vậy thôi để lần sau vậy”
-” Đỡ kì đà cản mũi” – Nam Phong nói
Nhu đập mạnh vào vai cậu ta nói nhỏ
-” Anh nói cái gì vậy???”
-” Thôi chị đi đây”
Chị ấy đi về, để lại Nhu và Nam Phong ở lại. Cả bữa ăn cậu ta cứ lèm bà lèm bèm còn Nhu thì không nói gì……. Sau đó cậu ta chở Nhu đi chơi đến 10h cậu ta chở Nhu về. Chiếc xe oto dừng lại trước cửa cổng. Nhu đi xuống xe định vào
-” Chờ đã ” Nam Phong đến bên cô và trao cho cô nụ hôn hờ….. Ngay lúc này đây, Mễ Lạc đang ngồi trong một chiếc oto gần đó nhìn hai người họ. Tim của cậu đah thắt lại, nhìn người mình yêu đang bên một người con trai khác mà không làm gì được, cậu không muốn nghĩ gì cả, trong đầu cậu chỉ là hình ảnh của hai người. Tim cậu như có một con dao vô tình chọc thủng mà không vá lại được. Cậu lặng lẽ lùi xe và bỏ đi với một tâm trạng không hề ổn.
Tiêu Nhu đẩy Nam Phong ra
-” Anh làm cái gì vậy???”
Cậu ta cười nhếch mép
-” Thì tôi chỉ thử vậy thôi”
Nhu khóc và hét lên
-” Hóa ra anh chỉ coi tôi như một món hàng như vậy thôi sao??? Anh nghĩ mình là ai mà có cái quyền làm tổn thương tôi??? Anh nghĩ mình giàu có nên làm cái gì cũng được sao??”
Cô nghẹn họng đi vào, Nam Phong đứng đơ người ra rồi cười một cái lái xe về. Tiêu Nhu vào phòng ngồi xuống lau nước mắt
-” Đồ điên, đồ khùng, tại sao anh ta có thể làm như vậy chứ!!!”
Vừa dứt lời điện thoại cô đổ báo có tin nhắn
” Xin Lỗi – Nam Phong “
Cô lẩm bẩm
-” Anh ta mà biết xin lỗi cơ à?? Ngạc nhiên ghê”