Ở một kí túc xá có 2 cô gái ở chung phòng với nhau, Đó chính là Mễ Lạc và Tiêu Nhu….
….. Reng reng reng……
Điện thoại Tiêu Nhu kêu lên, cô bừng tỉnh sau một giấc mơ, cô gãi đầu và không dám tin vào giấc mơ của mình.. Tiêu Nhu lại quay sang giường của Mễ Lạc rồi tủm tỉm cười, sau đó cô rời khỏi giường của mình đi vào nhà vệ sinh thì bắg gặp Mễ Lạc đang lau tóc, mái tóc đen láy undercut và có hình xăm ” 1205″ trên đầu, cậu ta cười,một nụ cười khiến bao nhiêu trái tim cô gái tan chảy ra. Mặc dù là con gái nhưng nếu ai không biết mà nhìn vào sẽ bị hút hồn bởi nụ cười này. Tiêu Nhu nhìn chăm chú nụ cười đó, khuôn mặt đó cho đến khi Mễ Lạc phát hiện ra thì cô vội chạy vào phòng đập vào đầu:
-” Nếu điên mày có thể vào bệnh viện tâm thần được rồi đấy”
Mễ Lạc đi vào phòng cười một cái:
-” Có cần tớ gọi 120 giúp cậu không?”
Tiêu Nhu ngại chín mặt chạy đến bàn học của mình,Mễ Lạc bước tới đặt tay lên kệ sách làm cô bé giật mịn quay ra. Mũi hai người chạm sát vào nhau, Tiêu Nhj nhắm mắt lại mặt đỏ lên, đột nhiên Mễ Lạc đấy cầm cô lên:
-” Cậu đỏ mặt cái gì thế?”
Tiêu Nhu bối rối:
-” Ai đỏ mặt chứ, là tớ nóng quá thôi ( tay phẩy phẩy) để tớ đi bật điều hòa”
Miệng nói vậy nhưng khi đẩy Mễ Lạc ra thì lại chạy vào nhà vệ sinh, đứng trước gương cô thở dài:
-” Du Tiêu Nhu! Thời gian này trong đầu mày nghĩ lịn tinh gì vậy? Đừng nghĩ lunh tung nữa mà”
Từ đâu đó, có một cô gái mặc váy đỏ, tay cầm một túi gì đó đến trước cửa phòng của Tiêu Nh và Mễ Lạc định gõ cửa nhưng lại thôi và treo cái túi đó lên cửa. Thanh Minh phòng bên đúng lúc đó đi ra khỏi phòng, thấy kì lạ liền chạg tới cần tay cô gái đó. Khi cô gái quay ra, Thanh Minh đã cười ồ lên:
-” Hạ Vũ. Để tớ xem nào” cô lấy tay mình sờ vào tóc rồi lôi ra trong ngực Hạ Vũ con gấu bông màu hường.
Hạ Vũ thở dài:
-” Thanh Minh à! tớ không phải biếи ŧɦái. Nếu không cải trang như thế này thì cô kí túc sẽ không cho vào”
Thanh Minh nhìn xuống cái túi:
-” Aiyooo! thân thiết với người ta thế cơ mà. Lại còn mua cả đồ ăn sáng cho người ta nữa. Nào đưa cho tớ”
Minh định chộp lấy túi đồ ăn nhưng Vũ rụt lại:
-” Cậu im lặng chụt được không?”
Thấy tiếng ồn, Tiêu Nhu đi ra, Vũ nở một nụ cười tươi:
-” Tiêu Nhu! Bữa sáng lành mạnh, khỏe mạnh cả đời” – dơ túi đồ ăn ra
Nhu đẩy lại:
-” Tớ không cần”
Vũ lại dúi vào tay:
-” Tớ mua riêng cho cậu thôi.Cầm lấu đi. Mà tí nữa tớ qua đón cậu đi học nhé. Moah moah” rồi chạy đi mất hút
Minh thì tức giận vì khi thấy người mình thích quan tâm cô gái khác nên quay ra lườm Nhu và bỏ đi. Tiêu Nhu nhún vai đóng cửa lại, mặt lại chạm mặt, Tiêu Nhu lại ngại ngùng chạy lại bàn mở túi đồ ăn ra thì tronh có mảnh giấy nhỏ màu đỏ ” Tiêu Nhu!đây là bữa sáng tớ mua cho cậu,cậu nhất định phả ăn cho no đó. Như vậg mới xinh đẹp được” Nhu có vẻ không thích, nhăn mặt vứt mẩu giấy lại túi đồ ăn rồi bỏ sang một bên và soạn sách vở. Vì không muốn chạm mặt với Mễ Lạc nên cô quyết định đi học sớm:
-” Tớ đến lớp trước đây”
Mễ Lạc xoay ghế ra:
-” Ừm. mà mang theo chiều khóa chưa?”
-” à ờ ” vội chạy lại bàn lấy chì khóa( cái tính hay quên nên nhiều lần cô phải đứng chờ Mễ Lạc ngoài cửa để mở cửa..
…. Dưới sân kí túc xá……
Minh đang nhỡ Vũ chụp ảnh hộ
-“Sao? ảnh có đẹp không?”- Minh
– ” Đương nhiên là đẹp rồi, dù hôm nay cậu có trang điểm xấh đến đâu thì chúng ta vẫn có thể photoshop mà”
Minh vẻ mặt giận:
-” Ý gì vậy? câj bảo tớ xấu chứ gì”
-” Đâu có. tớ nào dám”
-” thế cậu chụp cho tớ vài tấm nữa đi. chụp đẹp vào đấy “
Vũ giơ máy lên ngắm thì nhìn thấy Tiêu Nhu, cậu ta chạy lại và gọi bỏ mặt Thanh Minh đang đứng tạo dáng:
-” Tiêu Nhu “
Nhu dừng lại:
-” Lần sau đừng mua đồ ăn cho tớ nữa. Tớ không ăn đâu”
-” Tại sao vậy?có phải cậu không thích nó không? Nói đi,cậu thích ăn gì mai tớ mua cho cậu”
Nhu ngó nhìn Minh rồi nói tiếp:
-” Sau này tớ sẽ nói với cậu sau” rồi bỏ đi
Vũ chạy theo gọi:
-” Cậu đừng đi! Mai cậu muốn ăn bánh Crepe không? tớ mua cho cậu”
Thấy thế, Thanh Minh nói:
-” Hạ Vũ. cậu có chụp ảnh cho tớ hay không?”
-” Chụp gì nữa. mau, cầm lấy, tự chụp đi” đưa cho Minh, mặc kệ cô ý ới gọi khản cổ mà Vũ vẫn lẽo đẽo chạy đến cạnh Tiêu Nhu. Trong phòng kí túc xá, Mẽ Lạc đang nhìn theo Hạ Vũ và Tiêu Nhu qua ban công và chống tay vào cằm như đang đăm chiêu điều gì đó.
Tới giảng đường, chưa thấy người đã thấy tiếng của Thanh Minh và cậu bạn thân Bảo Bảo cuat cậu ta
-“Không phải chứ!chắc chắn là cậu nhìn nhầm rồi” – Minh
-” Thật mà. tớ thề có bóng đèn là tớ đã nhìn thấh Mẽ Lạc trong quán Bar dành cho TGT3 mà”- Bảo
Minh đi đến chỗ của Tiêu Nhu và Hạ Vũ đang ngồi:
-” Này Tiêu Nhu. cậu ở cùng phòng với Mễ Lạc nhất định cậu phải biết cậu ấy có phải như vậy không”
Tiêu Nhu quay ra:
-” Như vậy là như nào? đừng có đoán mò”
Minh không nói gì nữa và đi ra đằng sau Nhu ngồi xuống
-” Tiêu Nhu, cậu ở chunh với cậu ấy có khó chịu không? hay cậu bảo cô hướng dẫn đổi phòng cho mình đi”
-” Đúng rồi đó, ở với cậu ta khác gì ở với con trai đâu” Anna( kẻ lắm chuyện trong lớp, chỗ nào có chuyện là y rằng không thể thiếu mặt
Bảo Bảo đập vai Nhu tiếp lời:
-” Cậu ấy có xem trộm cậu tắn không?” rồi quay ra với Minh phá lên cười mỉa
Nhu tức quay xuống:
-” Đây là chuyệ riêng của người khác các cậu có ý kiến gì? Hơn nữa hôn nhân đồng tính ở nước ngoài là hợp pháp. Các cậu thật là ấu trĩ”
-” Aiyooo. không giống mà. Hơn nữa Tiêu Nhu cũng không thích đùa”- Minh
– Đúng đấy! đùa thôi mà. Đừng nghiêm túc thế chứ!!”- Anna
-” Đùa thì cũng phải có mức độ chứ, lấy chuyện riêng của người khác ra đùa thì tớ thấy nhỏ nhen quá. Với lại tơz ở chung phòng với cậu ấy rất thoải mái”
-” hihi ở cùng một tomboy” – Bảo Bảo
-” Người Xưa có câu ĐỪNG CÓ SUY BỤNH TA RA BỤNG NGƯỜI. Trong lòng xậ xa thì sẽ nghĩ toàn cái xấu mà thôi. Ngày nào cũng phảm đối đồng tính này nọ nhưng mười phần thì đến tám chín phần không dám cônh khai”
Tiêu Nhu nói xong thì quay lên thấy Mễ Lạc, mọi người lại làm như không có xảy ra. Hai bọn họ lại nhìn nhạ cười tủm tỉm, suốt giờ học hết Mễ Lạc quay ra nhìn Tiêu Nhu thì lại đến Tiêu Nhu nhìn Mễ Lạc
…. tan học…..
-” Tiêu Nhu, chiều nay không có tiết đi xem triển lãm nhé”- Vũ
-” Tớ không đi đâu. Tớ phải đến thư viện làm việc rồi”- Nhu
Thanh Minh thấy thế vui mừng chen ngang:
-” Tiêu Nhu bận còn tớ rảnh này Hạ Vũ”
Hạ Vũ không quan tâm:
-” Làm xong đi cũng được mà”
-” Đừng làm phiền tớ nữa”- Nhu cau có
– Đừng như thế mà. Trông cậu cau mày vào chả dễ thương tẹo nào”
-” Muốn dễ thương thì tìm câj ấh kìa” – chỉ tay về phía Minh
Bảo Bảo tâng bốc cho cô bạn thân của mình:
-“Phải đấy. Thanh Minh của chúng ta dễ thương lại còn có khí chất và là còn hoa khôi của trường nữa chứ”
Hạ Vũ mặc kệ:
-” Nhưng con người tớ yếu đuối, tớ chỉ thích người không đáng yêu như cậu thôi Tiêu Nhu à”
Tiêu Nhu chống tay lên cằm tỏ ra dễ thương:
-” Hạ Vũ ca ca à..! tớ cực kì dễ thương đó, tớ không hợp với cậu đâu”
-” Nhìn giống Lâm Chí Linh phiên bản lỗi vậy -.-“- Bảo
Thanh Minh thì vỗ tay ủng hộ Bảo Bảo. Hạ Vũ vẫn chả thèm đếm xỉa:
-” Cậu dễ thương nhất mà”
-” Hạ Vũ. Con người cậu có giới hạn không vậy? Có điều tớ muốn nói cho cậu biết, bất luận cậu thích như thế nào thì tớ sẽ tuyệt đối trái ngược lại với điều đó”
-” Tớ thích con gái thay đổi nhiều như cậu”
Tiêu Nhu cạn lời đứng dậy thì không may vấp vào ghế, đúng lúc đó thì Mễ Lạc cũng ra khỏi chỗ, thế là Tiêu Nhu nằm trong vòng tay của Lạc, mắt chạm mắt, mũi chạm mũi. Tiêu Nhu cười ngại ngùng bỏ đi.
Tối hôm đó tại quán nước Smilink.. Bảo Bảo và Thanh Minh uống tiramisu và selfie, Nhu cũng ngồi ở quán đó uống match đọc sách. Còn một con người nữa đang ngồi góc khuất và dõi theo Nhu. Bỗng nhiên Vũ tới chạy đến bàn của Nhu, đương nhiên khi Minh vẫy tay chào thì cậu ta không thèm chào lại
” Tiêu Nhu à. Tớ tìm cậu cả ngày trời.Tớ vừa học 1 trò ảo thuật mới, để tớ cho cậu xem”