Chương 32: Đáp lại ôn nhu

Trong phòng, nhiệt độ không ngừng tăng lên, không khí tràn ngập một loại hương vị hoang da^ʍ.

Chiếc giường

lay động, hai nam nhân trên giường giao triền kịch liệt. Mỗi lần bị xâm nhập, cơ bụng thấm ướt mồ hôi của nam nhân sẽ căng cứng, uốn cong thành một đường vòng cung vô cùng xinh đẹp. Hai chân đặt trên vai thiếu niên, bắp đùi non mịn loang lổ dấu răng.

Luật động càng ngày càng kịch liệt khiến cho nét mặt ẩn nhẫn mà mỏi mệt của nam nhân thoạt nhìn

càng thêm

yếu ớt, mái tóc đen mượt thấp ướt cũng trở nên rối loạn.

Đôi mắt nhiễm ướt trở nên mơ hồ, mang theo một loại cảm giác thương tâm tuyệt vọng.



trong tay đứa con đạt tới cao trào, hắn liền hoàn toàn mất đi ý muốn giãy dụa, cũng không còn cự tuyệt.

Cho dù hai tay đã được cởi bỏ dây trói, hắn cũng không muốn chống cự. Chỉ là vô lực

nắm lấy

ga giường, yên lặng thừa nhận sự xâm phạm khiến hắn cực độ nam kham.

Bởi vì người xâm phạm chính là con ruột của hắn.

“Ba……” Chấn Niệm thủy chung dùng ánh mắt tràn đầy mê say chăm chú nhìn

nam nhân, nhè nhẹ biểu lộ du͙© vọиɠ cùng một loại áp lực tình cảm:“Ta yêu ngươi……”

“……” Nghe thấy lời bày tỏ của thiếu niên, nam nhân cứng đờ, như trước yên

lặng không đáp.

Hắn cũng không xem lời nói của y là thật, bởi vì hắn biết, đối phương đã lẫn lộn giữa tình thân và tình yêu……

“…… Ngươi không tin ta……” Thiếu niên hai mắt sắc lạnh, hơi hơi đỏ lên, biểu tình tựa như chú cún con bị chủ nhân khiển trách.

Tức giận, còn có ẩn ẩn thương tâm.

“……” Nam nhân nhíu mi, vẫn không nói gì.

“Ngươi không tin ta……” Thiếu niên tiếp tục lên án, thanh âm có điểm ủy khuất, hung khí dưới hạ thân lại vẫn chôn sâu

trong cơ thể nam nhân, chính là đình chỉ luật động.

“Ngươi ngoạn đủ chưa? Đủ rồi

thì đi ra ngoài.” Ánh mắt lạnh như băng

cùng ngữ khí

đạm mạc khiến

nam nhân

giống như biến thành một người khác.

“Ngoạn?” Thiếu niên sửng sốt, môi run run, lại vẫn như cũ không thể bình

ổn

hơi thở, hơn nửa ngày mới miễn cưỡng cười lạnh nói

:“Vậy để ta cho ngươi

biết thứ gì mới gọi là “ngoạn”.”

Nói xong, ánh mắt đã

hóa thành

màu đỏ.

Nam nhân còn

chưa có

phản ứng, đối phương

đã

rút tính khí ra,

cơ thể bị đổi thành tư thế khuất nhục,

úp sấp

quỳ trên giường, lại lần nữa bị y từ phía sau hung hăng tiến nhập.

Cực kì thô bạo.

“…… Ô!” Động tác cố ý tàn nhẫn khiến nam nhân đau đớn thét lớn một tiếng, theo bản năng muốn chạy trốn, thân thể đã sớm vô lực lại chỉ có thể miễn cưỡng

ngã xuống

giường, tùy đối phương vi sở dục vi.

Nheo

nheo mắt, thiếu niên khom người, một phen chế trụ cằm nam nhân, bắt đầu liếʍ cắn cổ hắn, nam nhân nhất thời né tránh, động tác càng thêm bừa bãi, rốt cuộc không còn ôn nhu giống như lúc trước.

Mỗi một

lần tiến nhập

đều tàn bạo đâm tới

nơi sâu nhất của nam nhân.

“A!…… Không……” Cuối cùng không chịu nổi, nam nhân thấp giọng nghẹn ngào hô, thân thể run run vô lực lay động, nơi giao hợp bắt đầu chảy máu, theo đùi non uốn lượn rơi xuống ga giường.

Ngay tại thời điểm nam nhân buông xuôi, để đứa con tùy ý xâm phạm thì di động lại rung chuông, một lúc lâu sau vẫn cố chấp không muốn dừng lại.

Mà ở đầu bên kia, trên đường đổi

máy bay,

vị bác sĩ đã không

còn nét

tươi cười, hai mắt nheo lại, lóe ra

ánh sáng nguy hiểm.

Hảo a, dám không tiếp điện thoại của ta……

Lá gan càng ngày càng lớn, xem ra chính mình đối hắn tựa hồ rất ôn nhu.

Aizz, ai bảo mình lại

luôn mềm lòng như vậy.

Nhất thời,

vị bác sĩ

lại mỉm cười, nhưng cũng không có

ý tốt gì,

điều

đầu tiên nghĩ tới

sau khi về nước chính là muốn

động

điểm tay chân với căn bệnh của kẻ kia,

tốt nhất làm cho thiếu niên di chứng gì đó, để nam nhân phải qùy xuống khóc lóc cầu xin y …..

Hẳn là

rất

thú vị a.

Bất quá, nếu vị bác sĩ biết nhờ phúc cứu chữa của y, Chấn Niệm mới có thể làm chuyện khiến y cực kì khó chịu, không biết

y sẽ cảm thấy như thế nào.

Dù sao, tân dược

đối với cơ thể sau khi phẫu thuật quả thật có tác dụng hồi phục thần kỳ a