Chương 3: Mục tiêu tạm định

Tiêu Quân Trạch nhìn mái hiên ngoài cửa sổ, nước mưa nhỏ giọt thành dòng, gió mát cuốn đi thời tiết nóng nực, rơi vào trầm tư.

Chấp nhận hiện thực?

Hay t·ự s·át xuyên về?

Ngộ nhỡ tự sát xong ch·ết luôn, không xuyên về được thì sao?

Nói thật, Tiêu Quân Trạch không bài xích cuộc sống phú quý nhàn tản ở cổ đại cho lắm, nhặt lại một cái mạng coi như may mắn rồi.

Nhưng, y biết rõ một điều, bất kể là thật sự xuyên sách hay đi tới Nam Tề trong lịch sử, thời gian của y, không nhiều lắm.

Hoàng thúc của thân thể này là Tây Xương Hầu Tiêu Loan, đã nắm giữ triều chính, không tới một năm nữa sẽ gi·ết ch·ết huynh trưởng y, sau đó tàn sát toàn bộ con nối dòng của Tiêu gia, y có thể đào vong, là vì bí mật thân thể bại lộ, không được coi là uy h·iếp, có thể dùng để biểu hiện sự nhân từ của Tây Xương Hầu, giữ lại huyết mạch cuối cùng cho hoàng tộc.

Thời đại này, Giang Nam không có thế gia đại tộc nào dám mạo hiểm che giấu cho y.

Cho dù mai danh ẩn tích ở nông thôn, một khi bị phát hiện, toàn bộ thôn dân đều gặp họa.

Càng không có ai ủng hộ một đứa trẻ tám tuổi như y nổi dậy phản kháng cây đại thu ăn sâu bén rễ, đã mượn sức hầu hết các đại tộc như Tiêu Loan, về phần vị huynh trưởng kế vị chưa đầy một năm bị gi·ết của y, càng vô dụng hơn, từ lúc kế vị đến nay trầm mê trong tửu sắc hậu cung, đại sự triều chính trực tiếp ném cho Tiêu Loan, kế vị mười ngày có hơn đã tiêu phí mấy trăm vạn tiền hưởng lạc.

Hơn nữa, cho dù y lên làm hoàng đế con rối cũng không có ai ủng hộ y ——hoàng đế Nam triều thay đổi quá nhiều, triều đại Nam Tề này duy trì được 20 năm nhưng đổi những tám vị hoàng đế, đến phiên Tiêu Loan mới là vị thứ năm, phía sau còn 6 năm sẽ đổi ba vị nữa, vậy nên các thế gia đại tộc từ lâu không còn mảy may kính sợ hoàng quyền.

Như vậy, loại trừ mọi khả năng sai sót, lựa chọn của y chỉ còn lại một, tiến Bắc.

Ngụy quốc phương Bắc tại vị là Hiếu Văn Đế, lịch sử viết về Nam Bắc triều chỉ vài tờ giấy mỏng, song lại dùng suốt hai trang để ghi chép lại cải cách Hán hóa của người này, là hắn Hán hóa hoàn toàn chính quyền huyết thống Tiên Bi. Trong chính sách bao gồm: khiến các tộc Tiên Bi đổi sang họ của dân tộc Hán, xuôi Nam chinh chiến với danh nghĩa dời đô từ Đại Đồng Sơn Tây đến Lạc Dương, làm trên dưới cả nước đổi sang mặc Hán phục, lấy Hán ngữ làm quốc ngữ, mở rộng Nho học….

Quan trọng nhất là, hắn ngưỡng mộ văn hóa Trung Nguyên, bản thân đi đầu đổ họ cũng thôi, ngay cả các thần tử đến nhờ cậy cũng cực kỳ hoan nghênh, mấy năm trước có thần tử Nam triều tới, hắn tự mình tiếp kiến, nói với thần tử Bắc Nguỵ rằng “thần tử Giang Nam rất tốt.”. Đáng tiếc thần tử Ngụy quốc hắn chẳng những không thích Nam triều, còn lập tức chỉ trích “Thần tử Giang Nam tốt, nhưng hoàng đế phế, mỗi năm đổi một chủ; Giang Bắc không có thần tử tốt, song trăm năm mới đổi một chủ.”

Lời này tuy khiến Hiếu Văn Đế nghẹn nửa ngày nói không nên lời, nhưng xong việc hắn vẫn là thiếu niên trước đó không hề thay đổi, tiếp tục thâm nhập thi hành cải cách.

Tiêu Quân Trạch nghĩ, cho dù mình không vào được dưới trướng của Hiếu Văn Đế, song muốn mai danh ẩn tích cũng dễ hơn rất nhiều, ít nhất không có nỗi lo an toàn tánh mạng, chờ thêm bảy năm nữa Tiêu Loan ch·ết, Tiêu Diễn soán vị, gϊếŧ sạch con cháu của Tiêu Loan là y có thể trở lại, đến lúc đó y sẽ có một đời an ổn.

Tiêu Quân Trạch tạm thời định ra mục tiêu nhỏ, rời khỏi thị phi, sống tạm, những chuyện khác, chờ về sau lại nói.