Chương 8: Nằm vùng 2

Cúc huyệt một trận lạnh lẽo, thuốc mỡ đυ.ng tới miệng vết thương mang đến trận trận đau đớn, ngón tay thon dài thâm nhập, lạnh lẽo chất lỏng tùy theo rót nhập.

"Kiên nhẫn một chút, sẽ thực thoải mái." Hắc Vũ thấp giọng ở bên lỗ tai hắn nỉ non, "Thoa một chút thuốc sẽ làm ngươi cảm thấy tốt hơn một chút."

Xuân dược được bôi lên đích xác bắt đầu làm hắn cả người nóng bức, thở dốc liên tục. Ngón tay ở trong cơ thể qua lại di động, gợi lên du͙© vọиɠ ở sâu trong cơ thể, hắn khó nhịn run rẩy, khát vọng lấp đầy hư không trong cơ thể......Chỗ cửa cúc huyệt dị vật lạnh lẽo đυ.ng tới, xúc cảm vặn vẹo cho hắn biết đó là sinh vật sống, hắn khuất nhục sợ hãi nhắm mắt.

Chất lỏng lạnh lẽo khi nãy được rót vào hấp dẫn con rắn kia, nó chủ động len lỏi chui vào cúc huyệt, hắn vô phương ức chế kêu thảm thiết, run rẩy giãy giụa, liều mạng muốn đem con rắn kia làm cho đi ra ngoài.

Thành ruột co rút lại xô đẩy kí©h thí©ɧ đến con rắn kia, ngược lại khiến nó kịch liệt động đậy, hắn bị tra tấn vặn eo run rẩy, đuôi rắn gắt gao quấn lên đùi hắn, đầu rắn va chạm ở trong cơ thể hắn ......

"A!!!...... Ngô ách......" Hắn bỗng nhiên hút khí rêи ɾỉ, mồ hôi lẫn với máu tươi theo động tác của hắn nhỏ giọt xuống......

Hắc Vũ và mấy người khác cùng nhau ngồi ở bên cạnh thưởng thức diễn xuất cuồng loạn của hắn, thẳng đến hắn sức lực dùng hết, hôn mê bất tỉnh.

"Đem hắn lau chùi sạch sẽ sau đó đưa đến chỗ ta." Hắc Vũ ra lệnh cho một tên nô ɭệ đang đứng một bên.

"Hắn đêm nay không được rồi, ngươi còn tìm hắn? Để ta kêu đứa khác phục vụ ngươi."

"Ta muốn giúp hắn mang lên chuyên chúc khuyên tai, để tránh sau này có người tùy tiện lộng thương hắn, sẽ làm hỏng đồ chơi của ta." Hắc Vũ mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng ở đáy mắt không ngừng bắn ra.

*****

Hắn từ sau khi thanh tỉnh liền bắt đầu nôn mửa không ngừng.

"Còn nôn?" Hắc Vũ lắc đầu, "Bất quá chỉ là một con rắn trung bình mà thôi đã nôn thành như vậy, đổi thành mãng xà hoặc chó, ngươi sẽ không đem dạ dày cũng nôn ra sao?"

"...... Khụ......" Hắn lại là một trận buồn nôn.

"Đều đã giúp ngươi tẩy sạch sẽ, ngươi còn như thế để ý làm gì?" Hắc Vũ lấy ra chậu rửa mặt, cưỡng bách hắn uống lên mấy ngụm nước, rồi mới đem hắn đặt lên giường.

"...... Chủ nhân...... Ta hôm nay không được......" Hắn cầu xin, sắc mặt tái nhợt như cũ.

"Từ hôm nay trở đi, ngươi là nô ɭệ chuyên chúc của ta, nhưng mà ngươi cần thiết phải xỏ một cái lỗ...... Ngươi muốn xỏ ở nơi nào?" Hắc Vũ ngăn chặn hắn, không cho hắn tránh né.

"Ta......"

"Lỗ tai hoặc đầu ti, chọn một cái." Hắc Vũ nhìn ra hắn hôm nay bị dọa thảm như vậy cũng không miễn cưỡng hắn.

"Lỗ, lỗ tai......"

"Như vậy à...... Đáng tiếc đầu ti đáng yêu của ngươi." Hắc Vũ lộ ra tươi cười, một tay kiềm chế đôi tay hắn, cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú phải của hắn, một tay kia đùa bỡn vυ" trái.

"A......" Thân thể bị dạy dỗ đầy đủ mẫn cảm run rẩy, hắn suy yếu rêи ɾỉ.

"Ta hôm nay sẽ không trói ngươi, nhưng ngươi nhớ rõ phải ngoan một chút." Hắc Vũ buông ra tay hắn, bắt đầu lớn mật âu yếm hắn.

Hắn chấn động, đôi tay nắm chặt khăn trải giường bên cạnh. Là tâm hắn đã biến thành yếu ớt, hay là bị dạy dỗ thật sự ảnh hưởng đến hắn? Vì sao nghe giọng nói bình tĩnh của Hắc Vũ, hắn sẽ ủy khuất muốn rớt nước mắt...... Ngay cả hắn rất phản cảm đồng tính luyến ái, cũng không có cảm thấy chán ghét như vậy......

"Vì sao khóc? Hôm nay ngươi chịu khổ, ta sẽ đối với ngươi ôn nhu một chút." Hắc Vũ liếʍ đi nước mắt của hắn, trong bóng đêm thấy không rõ biểu tình lẫn nhau, nhưng hắn lại nhịn không được nâng tay ôm lấy cần cổ Hắc Vũ.

"...... Rắn ...... Ta rất sợ rắn ......" Hắn nghẹn ngào.

"Ta biết, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn, ta sẽ không bao giờ đối với ngươi như vậy ...... Hôm nay là ngoại lệ, ngoan nào ......" Hắc Vũ tách ra hai chân hắn, vuốt ve phân thân hắn, vừa lòng nghe thấy tiếng hít khí của hắn.

Hắc Vũ một tay dính thuốc mỡ ở trên vết thương hắn lượn lờ nhẹ bôi, môi lưỡi ướŧ áŧ từ xương quai xanh từ từ trượt xuống, tinh tế liếʍ cắn liếʍ mυ"ŧ hai vυ", thẳng đến phân thân của hắn chảy ra chất lỏng, mới tiếp tục đi dạo xuống.

"Ân......"

Thân mật đối đãi như thế là lần đầu tiên Hắc Vũ làm như vậy, hắn cảm giác phần eo run rẩy nhũn ra, trong bất an thế nhưng có chứa chút chờ mong......

Hắc Vũ môi lưỡi khıêυ khí©h ở bụng nhỏ hắn lưu lại dấu hôn, đột nhiên không hề báo động trước chuyển qua liếʍ mυ"ŧ lên phân thân của hắn.

"A!" Phân thân hắn càng cương cứng đứng thẳng dậy, hắn hoảng loạn lại hổ thẹn thở dốc.

Hắc Vũ phối hợp kỹ xảo ngón tay vuốt ve, liếʍ mυ"ŧ liếʍ hôn phân thân mẫn cảm của hắn. Hắn khó nhịn rêи ɾỉ, đôi tay nắm chặt khăn trải giường.

"A!!!..., a ân...... Ha, ô ân......"

"Không được...... Chủ nhân...... Tha cho ta......" Hắn muốn bắn, nhưng không có can đảm bắn ở trong miệng Hắc Vũ.

Hắc Vũ dùng đầu lưỡi ở lỗ chuông khuấy đảo, một tay xoa bóp hai viên tròn trịa, thành công làm hắn run rẩy, rêи ɾỉ liên tục.

"A!!!... A!!!..., ha a...... Ô ân......" Không thể nhịn được nữa, bỗng nhiên bắn ra du͙© vọиɠ, hắn xụi lơ xuống dưới, há mồm thở dốc.

Hắc Vũ khẽ nhếch môi bị phong bế, trườn lên hôn môi hắn, cưỡng bách hắn mở miệng, chia sẻ hương vị của hắn ......

"Ô!!... ân......" Phân thân cùng hai viên tròn trịa vẫn cứ bị Hắc Vũ nắm trong tay, hắn rêи ɾỉ, tiếp nhận môi lưỡi và hương vị của hắn từ miệng Hắc Vũ truyền qua.

"Ngoan, lật qua." Hắc Vũ giọng nói có chút nhẹ nhàng như dụ dỗ.

Hắn thuận theo xoay người, để Hắc Vũ đem gối lót đến bụng nhỏ, mông nhô cao tận lực mở lớn hai chân. Cái mông hắn bị vặn bung ra, hắn cảm thấy thẹn thấp giọng rêи ɾỉ, đem mặt chôn vào khăn trải giường.

Hắc Vũ khẽ vuốt cúc huyệt bị sưng đỏ, miệng vết thương có chứa tơ máu, "Tề đại nhân cùng mấy người đó có đùa bỡn ngươi sao?"

"Ân......"

"Chơi ngươi như thế nào?" Đầu ngón tay ý tứ ý tứ nhẹ nhàng cắm vào, lại chậm rãi rời khỏi.

"Dùng...... Dùng ngón tay cùng...... sεメ toy ......cả phân thân."

"Thực thô bạo, đem ngươi làm bị thương đến thế này?" Ngón tay tham nhập xoay tròn, khıêυ khí©h thân thể mẫn cảm dị thường của hắn.

"Ân...... Chủ nhân......" Hắn khó chịu cầu xin.

"Ta sẽ yêu thương ngươi."

Ngón tay rời đi, hắn cho rằng sẽ bị trực tiếp xỏ xuyên qua, khẩn trương chờ đợi, nhẫn nại đau đớn kế tiếp.

"A!!...A!!!... "

Dán lên cúc huyệt không phải phân thân của Hắc Vũ, mà là môi lưỡi, hắn kêu sợ hãi, cúc huyệt đã bị cái lưỡi linh hoạt xỏ xuyên qua.

Cảm giác giống như con rắn đang chuyển động, lại càng thêm khıêυ khí©h kịch liệt. Hắn nức nở rêи ɾỉ, muốn bò ra lại không thể động đậy, chỉ có thể tiếp thu.

"A!!!...... Chủ nhân..."

Thâm nhập quá sâu, hắn thét chói tai, thân thể run rẩy không thể dùng sức, chỉ có thể nghẹn ngào rêи ɾỉ. Vết nứt nẻ nơi cúc huyệt có chút đau đớn, nhưng đã bị kɧoáı ©ảʍ che lấp, kí©h thí©ɧ kịch liệt, thân thể run rẩy kịch liệt giống như tàn đuốc trong gió, bụng nhỏ phía dưới gối bị chất lỏng chảy ra dính ướt một mảnh lớn.

Cúc huyệt mãnh liệt co rút lại, đầu lưỡi xâm nhập gợi lên khıêυ khí©h, tình cảm quá mãnh liệt, giang hôn không bao lâu liền kí©h thí©ɧ đến hắn đạt tới cao trào.

"Lại bắn? Ngươi hôm nay đặc biệt mẫn cảm nha." Hắc Vũ cười, nhân lúc ý thức hắn mơ hồ đem một lượng lớn thuốc mỡ bôi trên cúc huyệt ướŧ áŧ khẽ nhếch của hắn, ngón tay xâm nhập dọc theo vách tường run rẩy tìm được một điểm mẫn cảm nhất, dùng sức nhấn xoa.

"A!!!........." Bụng nhỏ kịch liệt co rút lại, hắn nhắm chặt hai mắt, run run nhẫn nại một cổ kɧoáı ©ảʍ dâng trào lên.

Nhưng Hắc Vũ không muốn như vậy liền buông tha hắn, ngón tay linh hoạt nhẹ nhàng vòng quanh điểm đó, lại đè lên chậm rãi ma xát, quá nhiều kɧoáı ©ảʍ làm hắn vô phương phát ra tiếng, thân thể căng thẳng run rẩy, phân thân giữa hai chân lại lần nữa ngóc đầu đứng thẳng, không bao lâu liền lại bắn ra cao trào.

"Hô, hô hô......"

Hắn kịch liệt thở dốc, thiếu chút nữa là bị ngạt thở.

Hắc Vũ thả chậm tốc độ chiếm hữu hắn, hưởng thụ theo tiếng thở dốc của hắn cúc huyệt co rút thật mạnh bóp chặt ngón tay Hắc Vũ.

"Ô ân......" Hắn đã không còn sức lực, nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt tuấn mỹ ửng hồng, ghé vào trên giường, chịu đựng bị chiếm hữu.

Ngón tay trong cơ thể theo quy luật đưa đẩy thẳng tiến, tốc độ vừa phải làm hắn có thể chậm rãi thể nghiệm kɧoáı ©ảʍ khác thường, ôn hòa chinh phục mỗi một tấc trong thân thể hắn.

"Ân...... A a......" Thở dốc rêи ɾỉ, hắn không tự chủ được nhẹ nhàng vặn eo.

"Muốn nhanh một chút?" Hắc Vũ cố ý không ngừng động đậy ngón tay, tay còn lại vuốt ve phân thân hắn, kí©h thí©ɧ làm cả người hắn hư nhuyễn run rẩy.

"Chủ nhân...... Cho ta......" Hắn mơ hồ cầu xin, chỉ nghĩ muốn lấp đầy cảm giác hư không trong cơ thể.

"Được." Hắc Vũ mạnh mẽ dùng phân thân thẳng tiến, một tay ôm lấy eo hắn, làm cho hắn hơi hơi nâng người lên, một tay xoa bóp đầṳ ѵú hắn, đồng thời điên cuồng đoạt lấy hắn.

"A!!...... Ha a!!!......"

"A!! ân...... Ô......"

Phân thân giữa hai chân hắn không ngừng phun ra thể dịch, hắn mất khống chế đầu nhấn vào gối......

Hắc Vũ thao túng thân hình không còn sức lực nào của hắn, sửa đổi tư thế của hai người, lần lượt xỏ xuyên qua hắn, lần lượt buộc hắn không ngừng lên cao trào, lần lượt ở trên người hắn lưu lại dấu hôn......

"A!!!...... A a a!!!!......" Ấm áp chất lỏng chảy đầy giữa hai chân, quá nhiều cao trào làm hắn mất khống chế, Hắc Vũ lại vẫn không buông tha cho hắn, cuồng nhiệt mang đến cho hắn càng nhiều kɧoáı ©ảʍ.

"Nhớ kỹ ta......" Hắc Vũ ở bên tai hắn lẩm bẩm, đồng thời vành tai đau xót, hắn đã đeo lên khuyên tai đặc trưng cho chuyên chúc nô ɭệ chỉ riêng Hắc Vũ.

Ý thức mơ hồ, hắn nỗ lực muốn nhìn rõ ràng diện mạo của Hắc Vũ, lại ngất đi......

********

Ba tháng sau

"Chúc mừng cậu, bởi vì biểu hiện ưu tú của cậu, chúng ta thuận lợi phá được án tập đoàn buôn bán dân cư sắc tình lớn nhất quốc tế......"

Dưới câu khích lệ hắn lại không có nghe vào tai chữ nào. Nhiệm vụ nằm vùng kết thúc, hắn lại không có cảm giác thành tựu. Tai trái vẫn còn mang hoa tai mà Hắc Vũ đeo cho hắn, rõ ràng là tượng trưng cho sự khuất nhục, hắn lại luyến tiếc gỡ xuống. Hiện tại nghĩ đến, Hắc Vũ vẫn luôn đều đang bảo hộ hắn......

Cùng so sánh với các nô ɭệ khác, hắn trừ bỏ lần đó bị bọn họ tra tấn thương tích đầy mình, những thời điểm khác, tuy rằng Hắc Vũ sẽ làm hắn thống khổ không chịu nổi, nhưng cũng không làm hắn bị thương, cũng không giống những nô ɭệ khác thường xuyên bị bọn họ châm chích đầy mình, bị đào khoét thành động, bị các loại thủ đoạn tàn khốc tra tấn......sau đó chơi chán rồi thì bị bán cho người khác.

Hắn không hiểu rõ tính tình của Hắc Vũ, thường thường ôn nhu hôn hắn, đồng thời lại tàn nhẫn dùng các loại đạo cụ tra tấn hắn; luôn luôn là ôn nhu vuốt ve hắn, rồi lại dùng ngôn ngữ nhục nhã hắn......

Các nô ɭệ đều ra làm nhân chứng, những đoạn ghi âm của các cuộc mua bán, những đoạn ghi hình của các cuộc tra tấn, cuối cùng bọn họ đều bị đưa lên toà, trong đó có mấy người đã ngược đãi dạy dỗ qua hắn, nhưng chỉ thiếu Hắc Vũ.

Lúc cảnh sát công chiếm, Hắc Vũ không có trốn, ngược lại ở nơi nhốt nô ɭệ cứu hắn ra, cho hắn mặc quần áo, làm cho hắn khi cùng cảnh sát hội hợp không đến nỗi quá mức khó coi ...... Nhưng mà sao đó Hắc Vũ biến mất, trong danh sách tử vong không có, danh sách bị bắt cũng không có......

Cảm giác rất kỳ lạ, hắn hẳn là nên để ý chính là Hắc Vũ có hay không bị đền tội, nhưng ngược lại hắn lại đối với Hắc Vũ quan tâm nhớ mong.

Lần nhiệm vụ nằm vùng này để lại cho hắn hai cái di chứng...... một cái là tâm tính trở nên thất thường, bởi vì hắn quên không được Hắc Vũ, quên không được cái nam nhân cả diện mạo cũng không rõ ràng lắm; một cái là thân thể hắn, khiến hắn khó chịu, thân thể mẫn cảm thường thường ở trong khát vọng bị chinh phục......

Vì thế, hắn từ việc, tuy rằng cấp trên không đồng ý nhưng hắn vẫn là quyết định từ bỏ công việc. Trước kia hắn không thèm để ý tới nằm vùng là phải trả giá sự tự tôn hay là sinh mệnh, nhưng hắn hiện tại không thể xác định...... Những trận dạy dỗ khắc cốt ghi tâm đã thâm nhập trong cơ thể, hắn không xác định được chính mình còn có thể chịu đựng được bao lâu......

Trôi qua mấy tháng giống như cái xác không hồn, nhiệm vụ lần đó được đến tiền thưởng kếch xù cùng tiền lương đủ cả đời hắn không lo ăn không lo mặc, nhưng hắn tìm không thấy mục tiêu của cuộc đời hắn.

Mỗi khi nằm ở trên giường, đôi tay không dám đặt ở trên thân thể, nhưng thói quen thân thể mỗi ngày phát tiết, vô luận hắn nhẫn nại như thế nào, nhiều nhất ba ngày không phát ra, liền sẽ tự động tự phát sốt ......

Hắn thở dài, đi vào phòng tắm kéo xuống bức màn, thuần thục dùng dụng cụ tự mua để rửa sạch trong cơ thể, tự giễu thân thể chính mình, nhìn ngay cả giặt tràng súc ruột cũng sẽ hưng phấn. Xem ra nhiệm vụ lần đó đã dẫn đến tâm lý biến chứng?

*******

Bệnh viện S, phòng khám bác sĩ Lê khoa tâm lý.

Hắn nỗ lực lắm mới thuyết phục bản thân đi gặp bác sĩ tâm lý, hắn muốn mình trở lại như xưa khi còn học đại học, hoạt bát vui vẻ, tràn đầy hy vọng, hắn muốn mình trở lại là một đấng nam nhi ngay thẳng không phải cong, hắn sợ người đời nhìn hắn bằng cặp mắt kỳ thị cười nhạo.

Sau khi bác sĩ Lê nghe hắn tâm sự, nói: "Với thân phận là một bác sĩ tâm lý, tôi sẽ cố hết sức giúp anh. Còn về ý kiến của riêng tôi, tôi nghĩ, đời người có bao nhiêu năm, tại sao anh phải sống trong đau khổ dằn vặt dưới ánh mắt của người khác mà không phải sống vui vẻ cho chính mình. Anh hiểu ý tôi nói không?"

Rời khỏi phòng khám, hắn cảm thấy tâm tình đã được thoải mái, lời nói của bác sĩ quanh quẩn trong đầu hắn 'sống vui vẻ cho chính mình' , đồng tính thì sao?, chịu bị ngược thì sao?, là thụ thì sao?, hắn vẫn là hắn, phải vì bản thân mình mà sống vui vẻ.

Hắn kiếm được một công việc khác để làm, cuộc sống trôi qua bình thường như bao người.

*****

Leng keng!... Chuông cửa vang lên.

Trong phòng tắm, gậy mát xa trong tay hắn vẫn tiếp tục rung.

Leng keng!... Chuông cửa lại vang lên.

Hắn thở ra một hơi, rút gậy mát xa ra, phủ lên áo tắm dài, đi ra ngoài mở cửa. Ngoài cửa là một người đàn ông không quen biết, ăn mặc nhẹ nhàng thoải mái ......

"Sao ngươi từ việc? Hại ta bỏ ra thật nhiều công sức mới tra được ngươi ở nơi này." Người đàn ông mở miệng ra toàn là oán giận.

"...... Ta có quen biết ngươi sao?" Hắn nghi hoặc hỏi.

Người đàn ông đó khóe miệng giơ lên khẽ cười, thế nhưng đi nhanh tiến lên ôm lấy hắn.

"Ngươi......" Hắn còn không có phản ứng lại, đã bị ôm lấy đi vào nhà, cửa cũng đóng lại.

"Thật là tuyệt tình a, mệt cho ta còn mang ngươi lên làm chuyên chúc tiêu chí......" Âm thanh mê hoặc bên tai hắn vang lên, hắn hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống trên mặt đất.

"Hắc... Hắc Vũ......"

"Đã quên tự giới thiệu, ta là thành viên của tổ chức nằm vùng của Liên Hiệp Quốc người Singapo, hiện tại là dân thất nghiệp lang thang, Hắc Vũ là ngoại hiệu, tên thật gọi là Long Hòa."

"Nằm vùng?" Hắn há hốc mồm.

Bọn họ hai người...... Đều là ...... cảnh sát nằm vùng?!

Hắc Vũ ôm lấy hắn vuốt ve mặt hắn nói: "Ta không biết ngươi cũng là cảnh sát nằm vùng, còn tưởng rằng ngươi cũng giống như những người bị hại, hại ta tìm tư liệu khu người bị hại, tìm hơn một tháng, mới nghĩ đến ngươi có thể hay không vừa vặn cũng là cảnh sát nằm vùng." Hắc Vũ oán giận, ôm hắn động tác lại rất ôn nhu, "Ta muốn một lần nữa theo đuổi ngươi, thấy ngươi không đem hoa tai lấy xuống có nghĩa là ngươi không phải thật sự chán ghét ta."

"......Ta... Ta không muốn......làm nô ɭệ......"

"Đương nhiên là quan hệ bình đẳng."

"Ngươi hại ta......làm cho thân thể ta trở nên kì lạ ......" Hắn cúi đầu nhẹ giọng oán giận, mặc cho Hắc Vũ ôm chặt hắn.

"Ta sẽ phụ trách."

Đúng, hắn(HV) sẽ phụ trách, bởi vì...... Có lẽ bọn họ đều yêu cái loại cảm giác tàn ngược khiến người trầm luân mà không thể tự kềm chế...... Nhưng quan trọng nhất chính là, hắn(HV) mê luyến người trước mắt.

Hắc Vũ cười cười dùng kiểu ôm công chúa mà ôm hắn đi vào phòng.