Chương 26

Đường Tổ Trữ thật cũng càng ngày càng có vị đàn ông .

Như con thỏ nhỏ, tại đây với một đám người đồng tính, chủ yếu là tập thể trong công ty, nếu không bị quấy rầy, thật đúng là quá khó khăn .

Nhưng vô tình Đường Tổ Trữ, dường như vẫn không phát hiện ra công ty chính là đại bản doanh để g-a-y tập trung, đối đáp mỗi người vẫn anh em đến lại anh em đi, hoàn toàn không phát hiện bản thân bị mượn cớ bị sờ bị ôm bị kéo bị cọ, mức độ cứ thế tăng lên.

Lâm Kiệt cũng là sơ suất quá, nghĩ rằng mọi người đều kính sợ gã, chỉ cần gã một câu nói A Trữ là bạn trai của gã, sẽ không ai dám giở trò với A Trữ.

Mà Lâm Kiệt chưa từng nói cho Đường Tổ Trữ về đặc điểm của công ty, hơn nữa Đường Tổ Trữ lại là một tên nhóc hiền lành, đồng nghiệp đối với hắn đương nhiên cũng không có khoảng cách, chỉ có thân thiết trở lên. . . Mà bắt đầu có đồng nghiệp thật sự thích thượng Đường Tổ Trữ.

Thế nhưng, ngoại trừ khi ở công Lâm Kiệt theo A Trữ đi khắp nơi nơi đương nhiên là vì công việc, nhưng hai người này tan tầm đều về nhà cùng nhau, ai sẽ có cơ hội mời Đường Tổ Trữ đi chơi được chứ? Nếu bị lão Đại biết, chỉ có chết nhanh hơn thôi.

Vì thế còn có người mượn danh cùng ăn cơm, uống cà phê, vận động từ từ các hoạt động đoàn thể mời Đường Tổ Trữ ra ngoài.

Đường Tổ Trữ không nghi ngờ người ta, Lâm Kiệt giày dạn kinh nghiệm tính toán khắp nơi đương nhiên nghĩ đám cấp dưới không đủ can đảm chạm vào người của gã, cũng không hoài nghi đến động cơ của mấy người đó.

Lâm Kiệt đã quên, đồng nghiệp cũng là người, sẽ cố chấp, sẽ chịu 囧囧, hiện nay lại có một con thỏ trắng nhỏ cứ thế nhào vào tầm mắt nhiều người, tựa như một khúc xương mang thịt thảy ra trước mặt đàn cẩu đói, ai mà ngăn được nước miếng rớt tại chỗ?

Cuối tuần này, công ty có nhiều đồng nghiệp rất muốn đi Dã Điếm thả sức vui vẻ, kêu gọi tầm ba mươi người đi, người có bạn trai, kẻ không bạn trai, tất cả đều cũng nhau gào lớn. Tôm Nhỏ với bạn trai Lô Sâm bị đẩy đi mời lão Đại cùng thư kí đi Dã Điếm.

Tôm Nhỏ gọi điện thoại nội tuyến đến Lâm Kiệt, Lâm Kiệt lại đi hỏi Đường Tổ Trữ cách vách văn phòng sau khi tan ca có muốn đi quán rượu chơi không.

Có đi, Đường Tổ Trữ không giấu nổi vui vẻ, cuối cùng cũng có người đẹp để ngắm, lập tức đồng ý.

Mọi người cùng đi ăn cơm, rất khó có cơ hội kiểu này nhiều như vậy, đồng nghiệp ngồi cùng nhau, cũng không biết ai bắt đầu kêu rượu uống, ba mươi mấy nam nhân vừa cười vừa bảo, tinh thần tăng rất cao. Sau khi ăn xong phải đi Dã Điếm.

Dã Điếm tối hai ngày cuối tuần và chủ nhật, sẽ gỡ bỏ ghế sofa giữa phòng khách, trở thành một sàn nhảy thật lớn, tối thứ sáu, thứ bảy lượng khách đến quán tăng lên mấy lần, rất nhiều người vì tìm đối tượng mà đến, cũng có người vì muốn thoát khỏi vẻ ngụy trang ngày thường, nên đến đây để hưởng thụ giây phút được là chính bản thân

Đường Tổ Trữ bước vào không lâu liền phát hiện sự bất thường. Tại sao vẫn không thấy người đẹp? Không nói gì đến mỹ nữ, ngay cả nửa bóng dáng phụ nữ lướt qua cũng không có!

Nhưng nhìn thấy nam nhân đang khiêu vũ, lại khiến cơ thể Đường Tổ Trữ bừng nóng một trận, thân thể chuyển động theo tiếng nhạc đinh tai nhức óc, ba DJ đồng thời phối hợp âm nhạc mạnh mẽ, tiết tấu cộng hưởng khiến người khác chấn động không ngớt. Tất cả đàn ông trong Dã Điếm dường như điên loạn.

Âm nhạc mà DJ đang chơi đều là những bài hắn đã biết, nhưng cách phối nhạc này hắn chưa bao giờ nghe thấy. Hắn biết âm nhạc này chính là ma lực, bởi vì ngay hắn cũng muốn đứng lên nhảy, giải phóng 囧囧.

"Tử Lâm Kiệt!" Đường Tổ Trữ hô thật to trước tiếng nhạc, "DJ nơi này thật đáng nể!"

"Đúng vậy!" Lâm Kiệt cũng hô đáp lại, "Tới nơi này, cho dù vũ đạo rất ngu ngốc, cũng sẽ nhảy!"

Nhóm ba mươi mấy người đàn ông mặc âu phục, theo tiết tấu, hòa vào đám đông, tất cả đều bắt đầu điên cuồng mà khiêu vũ.

Tôm Nhỏ chen chúc qua, rống to gọi bọn họ: "Bọn em mở ba bình Whisky ở quầy bar, muốn uống phải đi tìm bartender có tay nghề!"

"OK!" Lâm Kiệt hét lên đáp lại.

DJ nơi này quả thật rất lợi hại, năm DJ thay nhau xuất trận, làm cho khách của quán rượu liên tục nhảy trong bốn lăm phút, mới ngừng lại lấy mười lăm phút nghỉ giải lao, đám đông cổ vũ.

Nhân viên của DextonRD hầu như đều tiến lại quầy bar.

"Oa! Mệt chết, so với chạy bộ ở công ty còn mệt hơn." Cung Chí Thăng nói.

"Vô nghĩa." Tiểu Ngũ cười đáp: "Năm DJ có tên gọi là Bàn tay quỷ dị xuyên não mạnh mẽ a, nhà khác chỉ cần mời được một người trong số họ đến là xác định có thể kiếm tiền lâu dài, ông chủ của Dã Điếm lại mời được tận năm người! Phối hợp cùng một chỗ, cho dù cậu không muốn kí©h thí©ɧ tiềm năng của cơ thể cũng không được."

"Oa!" Đường Tổ Trữ nghe mà sửng sốt.

Thời gian nghỉ ngơi cũng là thời điểm 5 DJ nghỉ giải lao, bọn họ cũng đến quầy bar cùng nhân viên Dexton đứng chung một chỗ, trong đó một người còn chào hỏi Lâm Kiệt.

"A Kiệt, hôm nay đến chơi a?" DJ này cũng là một người rất đẹp, rất ưa nhìn, da trắng gầy, thấp hơn một chút so với Đường Tổ Trữ, tóc dài đen nhánh mềm mại chải chuốt theo nếp, một cánh tay ôm chặt lấy tay Lâm Kiệt như móc câu không buông, có vẻ vô cùng thân thiết với Lâm Kiệt.

"Ừ, chúng ta và đồng nghiệp công ty cùng nhau đến." Lâm Kiệt dùng cằm hất nhẹ chỉ sang đồng nghiệp đang đứng ở quầy bar, cũng không có bỏ tay DJ ra.

Đường Tổ Trữ vốn muốn tỏ ra sùng bái DJ này một phen, nhưng cứ nhìn đến cái móc câu ở tay Lâm Kiệt, kính trọng liền bay hết, mặt tái đi.

Tử Lâm Kiệt cảnh cáo hắn không được ngắm chị em, còn bản thân Tử Lâm Kiệt lại tán trai đẹp? Rất không công bằng ! ! !

Tử Lâm Kiệt! Anh còn không mau buông ra? Còn không mau bỏ tay DJ ra! Đường Tổ Trữ trong lòng kêu gào.

Đường Tổ Trữ như muốn gϊếŧ người bằng ánh mắt, một lúc liếc DJ, lúc khác liếc Lâm Kiệt.

Nhưng hai người kia cho dù bắt gặp ánh mắt của hắn, cũng giống như không có việc gì tiếp tục ngồi tán gẫu.

DJ kia tên Koji, nghe tên như người Nhật Bản.

Mặc kệ người kia tên họ là gì, tóm lại đã khiến Đường Tổ Trữ tức đến giậm chân. Vì cảm thấy được ánh mắt của Đường Tổ Trữ, Koji lại càng không kiêng nể gì hướng lên trên người Lâm Kiệt, còn giúp Lâm Kiệt lau mồ hôi.

Đường Tổ Trữ tức đến điên người. Tử Lâm Kiệt cũng không phản kháng! Coi bạn trai của gã không tồn tại sao? Giận!

Ánh mắt Đường Tổ Trữ gϊếŧ tới gϊếŧ lui đủ lâu đi, thế nhưng Tử Lâm Kiệt cũng không để ý đến hắn, tức giận đến tổn thương con tim. Liền ào vào nhóm đồng nghiệp, tìm đồng nghiệp cùng cụng ly, một ly whisky rồi lại một chén của quán, Lâm Kiệt vẫn không đến bên cạnh hắn, Đường Tổ Trữ càng liều mạng uống.

Sau mười lăm phút, nhóm DJ trở về bàn DJ tiếp tục chơi một bản nhạc khác. Nhưng DJ Koji kia vẫn còn tiếp tục quấn lấy Lâm Kiệt, còn chui nhanh vào lòng Lâm Kiệt.

Có mấy đồng sự thấy bộ dạng lão Đại cùng Koji thân mật, lại đối với Đường Tổ Trữ đang bị tác dụng của rượu chầm chậm phát huy khiến ngây ngất mà thì thầm: "Tại sao cậu không đi kéo lão Đại về? Chẳng phải cậu là bạn trai anh ấy sao?"

"Nếu anh ta với tôi đúng là quan hệ bạn trai, chính anh ta phải qua đây!" Đường Tổ Trữ giận dỗi nói.

"Vậy chúng ta cùng ra đi!"

"Được!"

Có bốn người thích Đường Tổ Trữ nhưng lại không biết đối phương cũng thích Đường Tổ Trữ liền nhân cơ hội này, vây Đường Tổ Trữ ở giữa, bắt đầu trình diễn các vũ điệu nóng bỏng, đối Đường Tổ Trữ vừa sờ vừa ôm lại cọ xát lại nhéo, Đường Tổ Trữ cũng lại sờ lại ôm đáp trả.

Nói A Trữ của chúng ta trở nên khác thường cũng không phải, nếu không vì tức giận, lại uống rượu, tự khiến bản thân say, say lại càng không biết mình đang làm gì, giả như hiện tại hắn đang tỉnh táo, hắn sẽ không để cho đàn ông lạ lại gần Lâm Kiệt hết sờ rồi ôm.

Dù tay bắt đầu bị níu chặt, Lâm Kiệt kỳ thực vẫn biết phản ứng của Đường Tổ Trữ. Nhưng gã không thể ngăn cản được bộ mặt của Koji, bởi vì Koji của Dã Điếm vốn có tiếng, tiếng đồn lan xa: chỉ cần bị Koji quấn lấy, tốt nhất đừng khiến tên đó đỏ mắt, nếu không chỉ còn cách chờ chia tay với người trong lòng. Chỉ cần kìm nén vượt qua buổi tối sinh tử đó, Koji lần sau sẽ không tìm đến ngươi.

Lâm Kiệt xem qua Koji muốn làm cho gã chia tay người yêu, cho nên gã cầu nguyện A Trữ không cần nổi bão tại chỗ với Koji mà nói gì, càng khiến Koji lấy cớ làm gì đó với A Trữ của gã, vì thế đành ngồi yên để Koji quấn lấy, chỉ cầu vượt qua bình yên, chờ Koji quay về bàn DJ, gã lập tức sẽ đem A Trữ đi khỏi đây.

Mặc dù bị quấn quít, nhưng sự chú ý cửa gã chưa bao giờ rời A Trữ

Kết quả thì A Trữ kia đang làm gì? Tuy ở quán rượu, say rượu còn chưa kịp, sao lại để đám tiểu tử ở công ty chạm vào hắn ôm lấy người hắn?

Sự tức giận của Lâm Kiệt càng lúc càng lớn. Rốt cục Triệu Hoài Hi còn đưa cánh tay của Đường Tổ Trữ vòng qua cổ mình, Lâm Kiệt lao đến giận dữ, dùng lực đẩy Koji trong lòng ra, gạt một đống người qua, đẩy mạnh A Trữ đến trước người, ra sức ngăn cản Triệu Hoài Hi, đem A Trữ gắt gao ôm vào trong ngực. Đằng đằng sát khí cảnh cáo bốn tay kĩ sư công trình trước mắt: "Các người coi ta đã chết hả? Còn dám đem ngón tay của các người chạm vào người A Trữ một lần, các người sẽ bị đuổi việc !"

Đường Tổ Trữ ý thức được người ôm hắn chính là Tử Lâm Kiệt, bắt đầu không nghe theo mà giãy dụa: "Buông! Tử Lâm Kiệt! Anh cùng người khác cấu kết a! Tôi mặc kệ! Anh cũng đừng xen vào chuyện của tôi!"

Lâm Kiệt không nói đến câu thứ hai, khiêng Đường Tổ Trữ lên bả vai rồi bước đi, còn dùng toàn lực đánh xuống mông của A Trữ: "Cậu im lặng chút cho tôi!"

Mông bị đánh đến đau đớn, A Trữ lại bị khiêng đến đầu óc choáng váng, say rượu làm hắn càng không có sức giãy dụa.

Koji cười lạnh với Lâm Kiệt.

"Anh không sợ tôi sẽ làm cho hai người phải chia tay sao?" Xem ra Koji vô cùng tin tưởng vào khả năng chia rẽ tình nhân của bản thân.

"Tôi chưa bao giờ sợ, chỉ là mặc kệ cậu. Làm người mà không thấy tốt đẹp, nhất định gieo gió gặt bão. Cậu chỉ muốn chơi đùa thì cứ thỏa sức mà đùa đi, cậu không để người khác hạnh phúc, hạnh phúc cũng tuyệt đối sẽ không đến bên cậu!"

Lâm Kiệt phẫn nộ lạnh lùng dẫn Đường Tổ Trữ đã uống say về nhà!