Chương 52

Tôi ôm Tạ Sơ không chịu buông tay, cho đến khi cậu ấy bình tĩnh trở lại, tôi cảm giác cậu ấy khẽ giật, cho là cậu ấy lại muốn vùng ra, hai tay lại siết thật chặt.

Tạ Sơ khẽ tằng hắng: “Để em mặc quần áo tử tế trước.”

Cậu ấy mới mặc quần được một nửa, nằm lừng chững giữa đùi. Tôi vội vàng lỏng tay ra, xuống giường rót nước cho cậu ấy.

Tạ Sơ uống nước xong, cậu ấy không nhìn tôi nữa, chỉ là sau khi mặc xong quần áo, cậu ấy nói một câu xin lỗi, rồi muốn lập tức rời đi.

Tôi đè bả vai cậu ấy, kéo Tạ Sơ vừa đứng dậy lên lại giường tôi, còn thuận tay bật đèn đầu giường, căn phòng mờ tối trở nên sáng rực.

Tôi nhẹ nhàng sờ mặt Tạ Sơ, sờ má phải và khóe miệng sưng lên của cậu ấy. Có lẽ Tạ Sơ bị đau, lông mi cậu ấy run lên, đáy mắt dấy lên cảm xúc không tên. Tôi nghe thấy cậu ấy nói: “Em đau.”

Lời này khiến trái tim tôi thắt lại, tôi hít sâu, quỳ gối lên giường. Tôi tách hai chân ra quỳ ngang eo Tạ Sơ, đầu gối đè lên giường phát ra mấy tiếng cọt kẹt nhỏ.

Nhìn xuống, tôi nâng mặt cậu ấy lên, trong ánh sáng mềm mại, tôi dần dần lại gần. Nụ hôn này mới mẻ như lần đầu tiên, hai làn da chạm vào nhau, đôi môi lướt qua chỗ đau cũng như mang dòng điện, khiến đôi môi tôi tê dại.

Tôi thở dài, lầm bầm: “Tiểu Sơ, anh muốn em.”

Cậu ấy đang đáp lại tôi, Tạ Sơ ôm lấy eo tôi, áp lên ngực tôi. Nhịp tim đập thình thịch như lây từ cậu ấy sang đến tôi, mặt đỏ tim đập, tôi há miệng, nghênh đón nụ hôn đáp lại vừa kịch liệt vừa nhiệt tình của cậu ấy.

Quên đi tất cả đúng sai phải trái, tôi ôm chặt cậu ấy, mυ"ŧ lấy môi cậu ấy như không có ngày mai, xâm chiếm tất cả hơi thở của cậu ấy, tất cả đều là của tôi!

Trong cơn mơ hồ, suy nghĩ xằng bậy cứ đột nhiên hiện lên, mãnh liệt quấn quýt, ham muốn càng nặng thêm. Tôi đẩy Tạ Sơ xuống giường, muốn cởϊ qυầи áo của cậu ấy, lại chạm được nhiệt độ dần cao lên thì đành miễn cưỡng dừng tay lại.

Phía dưới không ngừng đòi hỏi, thân hình mê hoặc, hoạt sắc sinh hương. Nhưng lại vì bị ốm nên chỉ đành dừng lại.

Tôi thở hổn hển, đẩy Tạ Sơ đang vô thức vươn người lên theo bản năng về giường: “Em còn đang ốm.”

Nhưng Tạ Sơ lại hơi tủi thân, cậu ấy mơ màng che hai mắt, đôi môi mềm mại ướŧ áŧ mυ"ŧ lấy cổ tôi, tay cũng mò vào quần áo xoa nắn ngực tôi.

Có trời mới biết tôi cần bao nhiêu nghị lực mới chống cự được nó, nhưng Tạ Sơ dán lên, cũng không biết rốt cuộc cậu ấy có tỉnh táo không, cậu ấy vội vàng tháo cúc quần của tôi ra, cũng không biết cậu ấy làm gì mà nâng được cả người tôi lên, đè chặt tôi xuống giường.

Như một lữ khách đi cả đường dài, cậu ấy khát vọng lại nhanh chóng vùi mặt vào quần tôi, lôi kéo một chút đã khiến thân dưới tôi sạch trơn.

Tôi níu chặt Tạ Sơ, còn muốn giãy dụa một chút, tôi thật sự không muốn làm với cậu ấy, ít nhất bây giờ không muốn.

Nhưng dương v*t tiến vào khoang miệng cực nóng, lại bị quấn chặt phun ra nuốt vào, tôi chỉ có thể căng bụng, nằm lên giường, dùng hai tay che mặt, cúi đầu rêи ɾỉ.

Đêm nay vốn đã bắn một lần, lần thứ hai này kéo dài hơi lâu. Tôi nghe Tạ Sơ ghé vào quần tôi ngậm lấy phát ra âm thanh ướŧ áŧ thì vô cùng xấu hổ, muốn khép hai chân lại cũng bị Tạ Sơ giữ chặt.

Bắp đùi chạm vào bả vai rắn chắc của cậu ấy, tôi ngẩn người nhớ tới lần đầu gặp nhau, Tạ Sơ vẫn còn là thiếu niên, thắt lưng mảnh mai mềm mại.

Tạ Sơ ngừng lại, cậu ấy nâng người lên, ghé đến trước mặt tôi: “Anh đang nghĩ gì?”

Cùng lúc đó, tay cậu ấy vẫn đặt ở chỗ kia, khi siết khi thả, xoa bóp lên xuống.

Tôi ngẩn ngơ nhìn đôi môi đỏ bừng của cậu ấy, theo bản năng đáp lại: “Muốn em.”

Tạ Sơ ngẩn người, rất nhanh, vành tai mang màu hồng nhạt của cậu ấy trở nên đỏ bừng. Như tức giận, tay cậu ấy đột nhiên siết mạnh. Tôi bị đau, cũng không hé răng mà chỉ khẽ cau mày.

Như trốn tránh, Tạ Sơ tách chân tôi ra, cậu ấy tiếp tục ngậm lấy dương v*t của tôi, cũng không biết được bao lâu, tôi bắn ra. Đi đôi với cao trào, Tạ Sơ nắm lấy đùi phải của tôi đẩy lên trước ngực tôi, khi tôi còn chưa kịp hoàn hồn, ngón tay dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã chen vào phía sau cơ thể tôi.

Đêm hôm qua vốn đã bị cưỡng chế mở rộng, nó còn chưa khép chặt lại như trước. Tạ Sơ đỏ mặt thở hổn hển, ngón tay vừa rút ra, dương v*t nóng bỏng đã chen vào thay thế.

Tôi đau đớn muốn phản kháng lại bị thân thể cực nóng của cậu ấy ngăn chặn, tôi chỉ có thể ngậm miệng nhịn lại tiếng rêи ɾỉ sợ bị phát hiện, mở rộng hai chân, để Tạ Sơ tự do di chuyển, lúc chen lúc đẩy, từng chút từng chút, đến lúc cậu ấy hoàn toàn tiến vào thân thể tôi.

Phía sau vừa nóng vừa tê, nhiệt độ nơi đó của Tạ Sơ rất cao, cũng không biết có phải vì sốt không.

Đầu óc hỗn loạn, tôi nhịn đau, hai chân ôm lấy phần hông ướt mồ hôi của cậu ấy, khẽ nói: “Nóng… nóng quá.”