Chương 14: Mộng xuân

Cố Xuyên Ly cảm thấy mình đã mơ một giấc mộng.

Một giấc mộng xuân hoang đường

Trong quần một mảnh dính ướt.

Anh mơ hồ nhớ rõ cái nóng như lửa đốt kia, giống như quanh thân đều phải sôi trào lên, mồ hôi nóng bỏng không ngừng nhỏ xuống, khiến anh nôn nóng mà bắt lấy thứ dưới chân cọ xát, cuối cùng vui vẻ đến cùng mà bắn ra.

Tất cả đều hoang đường như vậy.

Anh xoa xoa huyệt Thái Dương không hề nghĩ nhiều, đứng dậy đi vào phòng tắm.

Bên trong sườn cổ từ lúc ngủ đã tê dần đau ẩn ẩn, anh kéo cổ áo xuống nhìn vô gương. Ở vị trí đằng sau cổ, vậy mà có một dấu nhỏ xinh tinh tế.

Anh giống như sửng sốt, trong đầu phản xạ có điều kiện mà, một ít ký ức vụn vặt bắt đầu thoáng hiện.

Vòng eo mềm mại, khoang miệng nóng ướt, còn có mồi hôi từ cằm ướt nhẹp……

Trong tầm mắt mơ hồ, hé mở môi thở hổn hển nhìn anh, tràn ra một trận nước miệng trong suốt, bị lưỡi anh câu dẫn làm ướt nóng……

Cuối cùng cô cắn cổ anh, cắn thật sâu như muốn khản vào máu thịt của anh, cả người run rẩy cao trào……

Anh nhìn dấu răng kia dần dần nhíu mày.

【Tac giả có chuyện muốn nói: Thực là một chương ngắn, đừng đánh ta! Ba ba phát hiện chuyện cùng nữ ngỗng lăn giường, tất cả đều sẽ ở mất khống chế đi ╮(︶﹏︶)╭ ba ba thực mau liền sẽ luân hãm, tin tưởng ta! Da mặt dày lại tới cầu nhắn lại cầu cất chứa, trân châu không sợ nhiều( da mặt dày hắc hắc! 】