Hách Cửu Cửu xuyên qua thời không.
Giây trước vẫn là cao ốc đèn đuốc sáng trưng, giây tiếp theo đã là quảng trường rộng lớn với mênh mông đầu người chen chúc, từ đêm sang ngày, sự biến hóa hoang đường này khiến cô trầm mặt hồi lâu.
Hơn nữa hiện tại cô còn đang bị trói trên một cây cột lớn.
"Hách Cửu Cửu, ngươi còn lời nào muốn nói không?"
Ta có thể nói gì, ta còn không biết đây là tình huống gì được không.
Hách Cửu Cửu ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một khuôn mặt ông lão hình chữ điền ở trên, sắc mặt xanh mét nhìn cô, một tay cầm một thanh kiếm sắc bén, khí thế hung hãn đáng sợ mười phần doạ người.
Cô cau mày, đang định mở miệng nói thì một đoạn ký ức như thủy triều mạnh mẽ xuất hiện trong đầu, cô thế mà đã thực sự xuyên vào cuốn tiểu thuyết mình đã đọc suốt đêm qua?
Đây là một quyển tiểu thuyết tu tiên ngọt sủng, nữ chính Triệu Chiêu là một bán yêu, vì tìm kiếm phụ thân mà vô tình trở thành đệ tử của nam chính Thanh Lan Tiên Tôn, nữ chính tính cách mềm mại dễ bị lừa gạt, trong khi nam chính thì ẩn nhẫn phúc hắc, quả thực chính là tiểu bạch thỏ cùng sói xám.
Nhân vật mà Hách Cửu Cửu xuyên vào chỉ xuất hiện không quá ba chương, sư muội của nam chính, tính cách cay nghiệt khó ở, bởi vì ghen ghét nữ chính cướp đi sự nổi bật của chính mình nên đã hãm hại nữ chính trong buổi thí luyện của tông môn. Tất nhiên kết quả không thành.
Mà hiện tại, chính là buổi phán xử của tông môn, nói cách khác là lúc chuyện xấu đã làm xong.
Hách Cửu Cửu: "..."
Không phải chỉ là cô không muốn tăng ca nên về sớm thôi, đến nỗi phải cho cô xuyên sách sao?
"Hách Cửu Cửu, ngươi tàn nhẫn độc ác mưu hại đồng môn. Trong lúc thí luyện, ngươi không những không bảo vệ tốt các đệ tử mà còn có ý đồ hãm hại đệ tử của Thanh Lan Tiên Tôn. Thật đúng là cả gan làm loạn. Nghĩ đến những cống hiến trước đây của ngươi với tông môn, trải qua bàn bạc cân nhắc, quyết định trừng phạt chín đạo thiên lôi!”
Lão già với khuôn mặt chữ điền đứng trên cao trầm giọng nói, thanh âm ẩn chứa nguyên khí truyền vào tai mỗi người.
Hách Cửu Cửu: "!!!"
"Ta có lời muốn nói!"
Chín đạo thiên lôi, này nếu mà đánh, chắc chắn cả thân thể cô đều bị đánh phế, nữa đời còn lại chỉ có thể sống trên giường, chuyến xuyên không này của cô cũng sẽ quá bi thảm đi.
Thế giới này, tới cũng đã tới rồi, mặc kệ thế nào, trước hết phải sống rồi nói tiếp.
Lão già có khuôn mặt chữ điền sắc mặt nghiêm túc, ánh mắt lạnh lùng mang sát khí nhìn Hách Cửu Cửu: "Ngươi có lời gì muốn nói?"
Sau khi xem ký ức của nguyên chủ, Hách Cửu Cửu cũng biết đây là ai, Đường chủ của Chấp Pháp Đường, cũng là một trong những trưởng lão bậc nhất của tiên môn.