Tra A không tiếp được Omega của hắn.
Khốc O đã sớm tự đặt xong vé máy bay, trời đất bao la, có biết bao nhiêu nơi y có thể đến.
Tra A ôm đứa con không đủ tháng của mình trở về từ bệnh viện,
Bánh bao nhỏ ở trên đường vẫn cứ khóc lóc không ngừng,
Tra A cảm thấy đặc biệt khó chịu,
"Con khóc cái gì? Mẹ con cũng đã không cần con nữa rồi."
Bánh bao nhỏ khóc càng thương tâm.
Cứ như vậy một đường gào khóc về đến nhà.
Sau đó có lẽ là khóc đến mệt mỏi, mềm mại mà nằm trong l*иg ngực cha nó ngủ thϊếp đi.
Tra A không tức giận được nữa, cẩn thận đặt nó vào trong nôi.
Một sinh mệnh nhỏ bé yếu ớt như vậy, thật không biết khốc O phải tàn nhẫn đến cỡ nào mới quyết tâm bỏ đi như vậy.
Trong phòng còn lưu lại một chút hương hoa, nhưng tra A biết, người kia đã quyết tâm sẽ không bao giờ trở về liếc mắt nhìn cha con hắn một lần nào nữa.