Chương 47: Chương 47

Cậu ta ngồi xuống bàn học của Vân My rồi vẫy vẫy tay kêu cổ cũng ngồi xuống.

-Làm hết tập toán này đi, sau đó giảng cặn kẽ cho tôi.

Cô ấy vẫn chỉ nhìn cậu ta với ý sẽ ko làm gì nếu ko biết ý đồ của cậu ta.

Cậu ta trừng mắt nhìn.

-Còn làm gì thế hả? Tập trug vô chuyên môn đi, đừng cứ chỉ nhìn tôi như thế.

-Gì???

Đến cô ấy còn thấy nực cười với thái độ của cậu ta.

-Cậu ko biết sao? Càng về đêm tôi càng trở nên đẹp trai hơn, giống như các chàng hoàng tử trong các câu chuyện cổ tích vậy.

-Giống hoàng tử ếch sao?

-Cái gì? >””_”””_”_”