Chương 4: Nhiệm vụ làm cho Hải Thần hài lòng

Giao diện ứng dụng mô phỏng đại dương cũng không hề tĩnh lặng: Mặt biển cuộn trào sóng gió dữ dội, bọt sóng vỗ mạnh vào hòn đảo nhỏ. Hòn đảo lúc này tựa như một con thuyền đơn độc lênh đênh giữa đại dương, xung quanh chỉ có biển mênh mông vô tận.

Lý Dao Lâm không khỏi nghi ngờ đây chỉ là hình ảnh dán tường, cho đến khi cô vô tình chạm vào màn hình, giao diện ứng dụng hiện ra một loạt thông tin:

“Đảo nhỏ: Đãng Tử đảo (đang cập nhật)

Đảo chủ: Lý Dao Lâm (chưa kích hoạt)

Diện tích: Đang chờ mở khóa

Tiến độ khai phá: Đang chờ mở khóa

Cấp bậc kinh doanh: 0

Cấp bậc đánh giá: Đang chờ mở khóa

Mức độ hài lòng của Hải Thần: 0”

...

“Ục… ục…”

Cơ thể Lý Dao Lâm phát ra tín hiệu cảnh báo vì khát nước. Cô lấy điện thoại ra khỏi túi quần, nuốt nước bọt và quyết định đi đến khách sạn gần đó để thuê phòng nghỉ và giải quyết bữa trưa.

Lên đảo, tất nhiên là phải lên đảo, nhưng theo lời của ông chủ cửa hàng tiện lợi, có ba mốc thời gian giành cho người đi thuyền lên đảo: buổi sáng 9 giờ, buổi trưa 12 giờ và buổi chiều 4 giờ.

Còn mấy tiếng nữa mới đến 4 giờ chiều, Lý Dao Lâm không thể chịu nổi cái nắng nóng oi bức ở đây. Nếu không lên đảo, cô sẽ phải phơi nắng cùng cá mặn ở bến tàu, biến thành cá khô.

Việc đầu tiên sau khi nhận phòng là bật điều hòa. Điều hòa khách sạn không lạnh lắm nên Lý Dao Lâm đứng cạnh cửa sổ nạp pin điện thoại và gọi món cơm hộp.

Cơm hộp được giao đến khá nhanh. Vừa ăn bún vừa nghịch ứng dụng “Hải Thần Nghỉ Dưỡng”, Lý Dao Lâm hiểu ra lý do cô bị trói buộc với thân phận đảo chủ. Đó là vì cô đã bốc thăm trúng thưởng hòn đảo có tên “Đãng Tử đảo” và trở thành chủ nhân của nó.

Là chủ nhân của hòn đảo, nhiệm vụ của cô là khai phá, kinh doanh Đãng Tử đảo và đạt được mức độ hài lòng của Hải Thần, để mang một kỳ nghỉ vui vẻ đến cho Hải Thần.

Ban đầu, Lý Dao Lâm cho rằng đây chỉ là một trò lừa đảo, nhưng khi nhìn thấy văn bản có đóng dấu chính phủ được đưa đến tận tay, cô mới nhận ra mọi chuyện không đơn giản như cô tưởng.

Văn bản được chuyển đến bởi một luật sư họ Ngô, cùng với văn bản là danh thϊếp của luật sư.

Lý Dao Lâm tra cứu thông tin trên danh thϊếp và thấy rằng đây là một công ty luật hợp pháp và luật sư cũng là người có thật. Tuy nhiên, từ mối liên hệ giữa luật sư này với ứng dụng “Hải Thần Nghỉ Dưỡng”, Lý Dao Lâm nghi ngờ rằng thân phận của vị luật sư Ngô này cũng không đơn giản.