Ninh Túc tiện thể xem qua thông tin các thành viên trong nhóm - đa phần là đàn ông trung niên.
Bước vào một nhóm như vậy, Ninh Túc có chút lúng túng nhưng không khí trong nhóm rất hòa hợp, ở một mức độ nào đó cũng chứng tỏ rằng cái nhìn thoáng qua của anh khi trước chỉ là ảo giác.
Ninh Túc yên tâm.
Xuống tàu điện ngầm, anh đi bộ về nhà, mua rau và thịt ở cửa hàng tiện lợi gần khu chung cư về nhà tự nấu ăn.
May mắn thay sức lực của anh tuy lớn nhưng lượng ăn không tăng lên. Nếu không với ví tiền mong manh của mình, có lẽ cuộc sống sẽ khó khăn hơn bây giờ.
Về đến nhà, thấy "Mễ Cao" vẫn đang chơi game, nhảy xuống từ trên ghế sofa: "Tôi vừa bán một món đồ trong game, kiếm được ít tiền, bảo khách quét mã thanh toán của cậu."
"Cậu cầm lấy, coi như tiền ăn của tôi."
Nói đến mối quan hệ cùng sống, "Mễ Cao" giống như bạn cùng phòng ở chung.
"… Được thôi."
Ninh Túc nhìn qua tài khoản WeChat của mình, thấy thêm hai nghìn tệ.
Trong khoảnh khắc này, anh không thể không chấp nhận rằng "Mễ Cao" kiếm tiền giỏi hơn mình.
Nấu ăn, ăn cơm, cho "Mễ Cao" ăn, làm xong mọi việc, cuối cùng Ninh Túc cũng có thời gian để nghỉ ngơi.
Thế nhưng anh vừa ngồi xuống thì thấy trên mạng xã hội của mình có rất nhiều thông báo mới, mở ra xem thì sững sờ.
Công viên Lục Ấm, quả nhiên đã xảy ra chuyện.
Điều kỳ lạ hơn là minh tinh khách mời nổi tiếng của chương trình đột nhiên biến mất không dấu vết.
Nam diễn viên nổi tiếng đột nhiên biến mất khi đang quay chương trình thực tế, tình tiết này nếu đặt trong tiểu thuyết cũng không ai dám viết như vậy.
"Không phải chứ? Lại tung ra chiêu trò quảng bá gì mới à, có phải lại lên chương trình nào không?"
Trên mạng xã hội, khán giả đã quen với đủ kiểu chiêu trò quảng cáo. Rất nhiều những sự việc tưởng chừng giật gân đằng sau lại chỉ để bán sản phẩm hoặc quảng bá chương trình.
Thời gian trôi qua, những người thường xuyên lướt mạng cũng dần học được nhiều mánh lới.
"Tình tiết này tôi hiểu mà, chính là trước tiên quảng cáo rằng khách mời biến mất, sau đó nói tìm được manh mối, cuối cùng để lại một điểm lôi cuốn, bảo rằng đó chỉ là thiết kế nhỏ trong chương trình khiến chúng ta phải xem chương trình để biết."
"Lầu trên à, không thì thử đi ứng tuyển vào tổ chương trình đi, đoán cũng chuẩn quá rồi đó."
"Tôi cảm thấy các bạn đoán mấy tình tiết này còn thú vị hơn cả chương trình, ngừng lại đi, đừng để ý tưởng bị đánh cắp."
Cảnh quay hậu trường của các chương trình thực tế cũng không phải hoàn toàn bí mật. Qua nhiều năm chương trình thực tế phát triển, khán giả ít nhiều cũng được phổ biến về quy trình sản xuất.
Ví dụ như tổ chương trình của "Thử Thách Bí Ẩn", để quay đủ tư liệu, thường chỉ vài khách mời nhưng có đến vài chục nhân viên phụ trách đủ loại công việc.
Để ghi lại mọi cử động của khách mời, bên cạnh họ cũng cần theo dõi bởi nhiều nhân viên quay phim.
Trong bối cảnh như vậy, việc khách mời đột nhiên mất tích vô lý thì ai cũng sẽ không tin.
"Giải tán thôi, không có gì thú vị cả, đi xem cái khác đi."
Trong lòng không tin vào những tin đồn giật gân trên mạng, nhiều người tắt mạng xã hội định làm việc khác.
Tuy nhiên so với đó vẫn có một nhóm khác trong lúc nhàn rỗi lại háo hức "ăn dưa" tiếp.
Và lần "ăn dưa" này, họ thật sự phát hiện ra không ít điều khác thường.