Ví dụ như bố của Hạo Hạo chính là một trường hợp điển hình.
Ngoại hình bình thường, tài năng không có gì nổi bật, không tìm được việc làm, chỉ ăn bám gia đình. Nội tâm trống rỗng, anh ta chỉ có thể tìm cảm giác thành công ở bàn cờ.
Gia đình trước đây coi anh ta như đứa trẻ để cưng chiều nhưng khi đến tuổi ba mươi, gia đình này mới đột nhiên nhận ra có điều không ổn: Tại sao đứa con của mình không tìm được bạn đời?
Khi bước vào thị trường hẹn hò cũng không ai để ý đến.
Đến lúc này người lớn trong nhà mới lo lắng.
Rõ ràng gia đình có vài căn nhà, cho thuê mỗi tháng cũng có vài chục triệu đồng thu nhập, vậy mà con họ lại không ai thèm đoái hoài.
Không muốn thừa nhận rằng con mình đã bị nuôi hỏng, họ chỉ còn biết vừa trách móc rằng phụ nữ trẻ ngày nay quá vật chất, vừa nghĩ cách bỏ số tiền lớn để tìm con dâu.
Diêu Sương Diệc đã lọt vào tầm mắt của họ vào lúc đó.
Nếu xét về các điều kiện khác, Diêu Sương Diệc có học vấn tốt, năng lực mạnh, sau khi tốt nghiệp cũng có một công việc ổn định nên trên thị trường hôn nhân chắc chắn sẽ không bao giờ cân nhắc một người như bố dượng của Hạo Hạo.
Nhưng ngặt nỗi cô ấy lại có một người bố lừa đảo, nợ nần chồng chất mà không chịu trả và một người chồng cũ vô trách nhiệm đã chạy trốn ngay khi phát hiện Hạo Hạo có vấn đề.
Khi bàn chuyện kết hôn, nhà họ Lưu đã tỏ ra chân thành, hứa sẽ chăm sóc tốt cho Hạo Hạo sau khi cưới nên cô ấy mới đồng ý kết hôn.
Sau khi kết hôn, Diêu Sương Diệc cũng không dám lơ là, vẫn cần cù làm việc, gánh vác chi phí điều trị cho Hạo Hạo. Sau giờ làm, cô ấy còn phải lo toan việc nhà, cố gắng hòa thuận với ông bà của nhà họ Lưu.
Nhưng ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
“Khi cô ấy kết hôn lần nữa, tôi đã phản đối.” Mễ Cao thở dài như con người.
Nó gặp Diêu Sương Diệc khi cô ấy còn học đại học. Lúc đó nó ăn xin quanh khuôn viên trường, mà Diêu Sương Diệc thường đến cho nó ăn sau giờ học.
Sau khi tốt nghiệp, nó chuyển đến nơi khác lang thang, ai ngờ Diêu Sương Diệc lại nhận ra và tiếp tục chăm sóc nó.
Cô ấy không thể nhận nuôi nó nhưng luôn cho nó những món ăn ngon.
Khi đó nó chỉ là một tiểu yêu mới sinh, nhờ hấp thu ánh trăng mà sinh ra một chút thần thức và nhờ sự chăm sóc của Diêu Sương Diệc mà nó đã vượt qua được khoảng thời gian nguy hiểm nhất.
Sau này nó đi nhiều nơi, thay đổi nhiều hình dạng nhưng cuối cùng vẫn sống quanh quẩn gần Diêu Sương Diệc — cho đến khi cô ấy bước vào cuộc hôn nhân thứ hai, nó mới tìm cách để được cô ấy nhận nuôi.
Nhưng ai ngờ dù cho là chó yêu có tài giỏi thế nào cũng không thể can thiệp vào việc của con người.
Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Diêu Sương Diệc nhảy vào "vực thẳm", mà điều duy nhất nó có thể làm là theo cô ấy đến khu chung cư này.
Việc nhận nuôi nó cũng dẫn đến lần đầu tiên Diêu Sương Diệc tranh cãi với gia đình mới. Sau đó nó cố gắng tỏ ra ngoan ngoãn và luôn ở bên Hạo Hạo.
Nhưng ai mà biết được, đề phòng đủ mọi thứ rồi cuối cùng vẫn xảy ra chuyện hôm nay.
Con người, chẳng lẽ nhất định phải có một gia đình sao?
Chú chó nhỏ không hiểu nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc nó muốn báo ân.