Chương 23: Chụt~

Editor: Piscuits

Mơ mơ màng màng, Tống Khê Đình cảm thấy hai chân mình bị mở ra, sau đó có khăn lông ấm đang tỉ mỉ chậm rãi lau chùi giữa hai chân anh, anh mỏi mệt mở hờ mắt, nhìn thấy Arthur ngồi xổm ở bên giường, động tác cẩn thận từng li từng tí một.

"Anh không mệt hả ?"

Anh mở miệng, âm thanh có chút khàn, Tống Khê Đình ho khan hai tiếng, nhích eo muốn thay đổi vị trí, lại bị Arthur siết bắp đùi, nhấn giữ không được nhúc nhích.

"Anh không mệt, em ngủ đi." Arthur dùng góc viền khăn lau miệng huyệt ửng hồng của anh, đôi mắt đăm đăm, hiển nhiên là bộ dáng không được ăn no, "Anh sợ làm em tỉnh giấc nên không ôm em đi tắm, trên người có cảm thấy khó chịu không?"

"Có đau không a?" Tựa hồ là có chút áy náy, hắn liếc mắt dò xét Tống Khê Đình, liền cúi đầu, ý do vị tẫn nói: "Lần sau, lần sau sẽ làm tốt hơn, vợ ơi, lần sau sẽ không làm em đau."

Tống Khê Đình nhìn cái đuôi bị anh làm cho ướt nhẹp, lông bù xù dính hết vào nhau kia của hắn, mặt có chút hồng, đưa tay nhẹ nhàng gảy tai của hắn một chút, nói: "Anh cũng biết tôi đau sao?"

Giọng điệu anh rất ôn hoà, không được tính là trách cứ chứ đừng nói là oán trách, nhưng mà con sói nào đó lại trở nên luống cuống tay chân, hắn lại có chút muốn biến về dạng chó dỗ anh, đuôi hắn cũng không biết phải để ở đâu, hắn chần chờ muốn nhét đuôi vào trong tay Tống Khê Đình, đưa cho anh sờ một cái bớt nóng giận.

Hắn thấy hoa huyệt ửng hồng của anh hơi hé mở, cái miệng nhỏ bị hắn làm trong thời gian ngắn không có cách nào khép lại được, lúng ta lúng túng nói: "Để anh thổi hai cái, thổi một chút liền hết đau."

Tống Khê Đình bật cười, ánh mắt con sói này lại bắt đầu không đúng, giống như hận không thể nuốt anh vào trong bụng, lần đầu tiên làm của bọn họ giống như vô sự tự thông, hắn dựa vào liếʍ mà làm cho anh sướиɠ, bây giờ Tống Khê Đình suy nghĩ một chút cũng có thể cảm nhận được tư vị cao trào mất khống chế hồi nãy, chính anh cũng có chút sợ sệt.

Anh biệt nữu mà khép chân lại, kéo cái chăn bên cạnh miễn cưỡng che người một chút, "Tôi muốn đi tắm."

Arthur không nhúc nhích, oan ức nhìn anh nói: "Em không cho anh xem sao?"

Tống Khê Đình thực sự bị hắn trêu ghẹo, thấp giọng lầm bầm một câu, "Có cái gì đẹp mà nhìn..."

Lời này của anh nói rất nhỏ, tưởng rằng hắn không nghe thấy, nhưng mà anh quên tai sói rất thính, hắn không chỉ nghe được mà còn lập tức đáp lại, "Xinh đẹp, nơi nào cũng đẹp, vợ thơm và... da^ʍ nữa."

Hắn ùng ục nuốt nước miếng, Tống Khê Đình lại bị câu trả lời của hắn làm cho kinh sợ, trong khoảng thời gian ngắn giận mà không có chỗ phát tiết, bình thường anh rất cưng chiều Arthur giờ khắc này cũng không nhịn được nhéo lỗ tai hắn, "Nói hưu nói vượn cái gì!"

Arthur hoảng hồn, từ không diễn ý nói: "Không da^ʍ, không phải... Mặt không da^ʍ, chỉ là chỗ đó da^ʍ, sẽ ngậm anh thật chặt, còn có thể hút..."

Tống Khê Đình thẳng thắn bịch kín cái miệng của hắn.

Anh lườm hắn một cái, nói: "Anh còn nói hưu nói vượn như vậy... Anh học được ở đâu vậy? Anh ở với tôi nửa năm, tôi nhớ là có cho anh xem lung ta lung tung cái gì đâu, anh..."

Tống Khê Đình nhất thời nghẹn lời, những lời này chính anh cũng không nói ra được.

Arthur bị anh che miệng, đôi mắt chớp chớp, kỳ thực hắn còn rất nhiều lời muốn nói, hắn cũng không cảm thấy đây là lời nói thô tục gì, thời điểm sói đi tìm phối ngẫu, hành vi còn quá phận hơn nhiều, hắn còn muốn mỗi ngày Tống Khê Đình sẽ dạng hai chân ra cho hắn hôn hoa huyệt, liếʍ cúc huyệt của anh, đối với hắn mà nói mùi vị giống cái bị kí©h thí©ɧ làm hắn thích hơn lúc ve vãn nhiều, hắn khát vọng về sau hắn cùng Tống Khê Đình càng làm ra những hành động thân mật hơn hơn.

Nửa ngày sau, hắn kéo tay Tống Khê Đình xuống, nhìn chằm chằm lỗ tai đỏ chót của Tống Khê Đình, hỏi: "Vậy anh có thể gọi em là vợ không?"

Tống Khê Đình bất đắc dĩ, không muốn trả lời hắn, chỉ là lập lại: "Tôi muốn đi tắm."

Lần này Arthur không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn đi chuẩn bị nước cho anh tắm, thời điểm thân hình cao lớn của hắn ngồi chồm hỗm xuống lại tạo thành một cục nhỏ, nhìn có chút đáng thương cũng có chút đáng yêu, Tống Khê Đình đỡ tủ đầu giường, chậm rãi xuống giường, chỉ cảm thấy eo mỏi chân run, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Mới làm hai lần đã thảm thành như vầy, Tống Khê Đình không khỏi cảm thấy lo lắng về cuộc sống sau này của mình.

Thân thể ngâm trong nước ấm, anh thả lỏng, thở dài một hơi, mái tóc dài bị nước xối ướt được hất qua một bên vai, lại nhìn thấy khối da non trắng bạch sau gáy, Arthur đang đứng ở bên cạnh trông nom anh, lại giống như không yên lòng "Có đau không ? Em mới bị anh làm chảy máu."

Tống Khê Đình lắc đầu một cái, "Chỉ là một chút, đừng lo lắng."

Arthur hạ mắt, trầm thấp mà đáp một tiếng.

"Lại đây, tôi rửa đuôi cho anh." Tống Khê Đình ngoắc ngoắc tay về phía hắn, mắt thấy con sói này giống như không có ý định xử lý đuôi của mình, lại vừa nghĩ trên đuôi hắn dính cái gì, Tống Khê Đình bắt đầu ngại ngùng trước.

Arthur nghe vậy lập tức thẳng lưng, ngồi ngay ngắn ở trên mép bồn tắm, tùy ý đem đuôi cho Tống Khê Đình siết trong tay, nước ấm xối lên đuôi hắn, động tác anh nhẹ nhàng chậm chạp ôn nhu xoa nắn, lại ngửi thấy chút mùi thơm hình như anh thoa sữa tắm lên, Tống Khê Đình thay hắn rửa đến tỉ mỉ, mặc dù hắn không nhìn thấy nhưng lại cảm nhận được động tác của anh rất cẩn thận, ngay cả gốc đuôi đều được chăm sóc, tinh thần không khỏi nhộn nhạo, côn ŧᏂịŧ phía trước cũng cương lên.

Hắn luống cuống tay chân che lại.

Tống Khê Đình rửa sạch sẽ cái đuôi xù của hắn, cuối cùng dùng khăn mặt lau đuôi cho hắn, khăn thấm hơn nửa lượng nước, lại đổi một cái khăn khác chậm rãi lau chùi, Arthur chỉ cảm thấy ngón tay Tống Khê Đình như đang cắt tỉa lông trên đuôi hắn, hắn "Bá ——" một tiếng rồi đứng lên, lắp bắp nói: "Để anh, anh tự lau."

Tống Khê Đình nhìn hạ bộ hắn một chút, hơi nhướng mày, "Được, anh tự lau đi."

Trong giọng nói của anh mang theo ý cười khó phát hiện.

Vì thế anh thấy con sói kia đang cầm đuôi đứng ở trước gương, dùng máy sấy tóc tự mình sấy đuôi, lông đuôi mới đó ướt nhẹp giờ đã được sấy đến bông xù tung xoã, Tống Khê Đình mím khóe môi cười, đại khái là anh cảm thấy chọc hắn vậy đủ rồi, liền nhấc cằm về phía hắn, ra hiệu hắn đến bên cạnh mình.

Arthur không biết anh có ý gì, liền nghe theo ngồi xổm ở bên cạnh bồn tắm.

Ngón tay Tống Khê Đình nâng cầm hắn, hôn một cái ở trên môi hắn.

"Chụt~ "

Arthur kích động, bật thốt lên: "Vợ ơi!"

Tống Khê Đình không phản bác, xem như là chấp nhận.