Chương 7: Đan sư tới bái phỏng (2)

Bên trong bình ngọc tinh xảo là Ngưng Khí Đan, loại đan dược này tuy cấp thấp, nhưng giá bán cũng không rẻ, hai khỏa hạ phẩm linh thạch một viên, bên trong bình ngọc đặt ba viên, giá trị sáu khỏa hạ phẩm linh thạch.

Chỉ đến cửa bái phỏng lễ, đã ra tay hào phóng như vậy?

Không thể nghi ngờ, Hà Khâm trước mắt có lẽ chính là luyện đan sư.

"Tại hạ đúng là Đan Sư, nhưng chỉ có thể luyện chế đan dược cấp thấp."

Hà Khâm cười nói, trong giọng nói cũng mang theo một tia kiêu ngạo.

Tu tiên bách nghệ, đan khí phù chú.

Địa vị của Đan Sư cao hơn Khí Sư, Phù Sư và Trận Pháp Sư.

Dù sao đối với tu sĩ mà nói, đan dược là tài nguyên quan trọng, nó có thể giúp tu sĩ nhanh chóng tăng pháp lực của cảnh giới.

Mà pháp khí, phù chú, trận pháp chỉ là thủ đoạn phụ trợ dùng để tăng cường sức chiến đấu của tu sĩ.

“Thất kính thất kính!”

"Mời Hà đạo hữu vào cửa nói chuyện."

Thẩm Bình lịch sự nói.

Hà Khâm tiến vào cửa với dáng vẻ tự nhiên.

"Đây là người trong nhà.”

Thẩm Bình giới thiệu Vương Vân một chút.



Biết được Vương Vân không có linh căn, Hà Khâm cũng không nhìn nữa, một phàm nhân cho dù dung mạo khuynh thành, cũng không thu hút được sự chú ý của tu sĩ, không thể tu hành trường sinh, trăm năm sau chỉ là một bô xương khô mà thôi.

Rót một tách trà xanh.

Hai người bắt đầu trò chuyện, chỉ chốc lát sau Hà Khâm đã đứng dậy cáo từ.

Mà Thẩm Bình tiễn hắn ra khỏi cửa, cũng đưa ra một tấm Hộ Thân Phù, sở dĩ hắn đưa phù chú trung phẩm, chủ yếu là để thể hiện thực lực của mình, về sau lỡ như đối phương thăng cấp lên Đan Sư trung phẩm, hắn cũng tiện đến nhờ vả đối phương luyện chế đan dược.

“Vân nhi, công pháp luyện thế nào rồi?”

Đóng cửa lại, Thẩm Bình hỏi một câu.

Vương Vân trả lời.

"Đã luyện ra nội khí rồi.”

“Không tệ, tiến triển rất nhanh, đợi đến khi Vân nhi đột phá nhất lưu, chúng ta sẽ có thể tiếp tục cố gắng, tranh thủ sinh thêm vài hài tử!”

Thẩm Bình trêu ghẹo nói.

Hai gò má Vương Vân ngượng ngùng.

"Thϊếp thân nghe phu quân, sẽ cố gắng tu luyện nhiều hơn, sớm ngày đột phá nhất lưu.”

Hà Khâm bái phỏng chỉ là một sự kiện nhỏ.

Thẩm Bình nhanh chóng khôi phục cuộc sống tu hành của mình.

Mười ngày nữa trôi qua.



Hắn chế tác Hộ Thân Phù càng ngày càng thuần thục, hiệu suất tăng nhanh, vẻn vẹn chỉ dùng hai mươi ngày, đã dùng hết sáu mươi phần tài liệu chế phù.

“Ba mươi sáu tấm Hộ Thân Phù!”

“Thê tử quả nhiên là phúc lành của ta!”

Tâm tình của hắn rất không tệ.

Vốn dựa theo tỷ lệ thành công lúc trước, vật liệu mua có thể chế tạo ra hai bốn, hai lăm tấm Hộ Thân Phù đã coi như không tệ rồi, bây giờ còn thành công nhiều hơn mười tấm, có nghĩa là thu nhập lại tăng thêm.

Không do dự, bữa trưa hôm đó cơm nước xong xuôi, Thẩm Bình liền ra ngoài đi tới phường thị lần nữa.

Tú Xuân Các.

Vẫn là cửa hàng trước kia, tên có vẻ thanh tú, có lẽ chủ nhân đằng sau cửa hàng này là một vị nữ tu cường đại.

Chưởng quầy họ Trần, nhìn thấy Thẩm Bình, trên mặt lộ ra nụ cười chuẩn mực.

Thẩm Bình không dài dòng, trực tiếp lấy ra mười lăm tấm Hộ Thân Phù, đưa cho chưởng quầy.

Mặc dù hắn chế tác ra ba mươi sáu tấm Hộ Thân Phù, nhưng đối phương biết hắn mua bao nhiêu phần tài liệu, tính toán đơn giản là có thể biết tỷ lệ thành công của hắn, tỷ lệ thành công cao như vậy khó tránh khỏi sẽ sinh ra một chút tâm tư nhỏ, bất kể là mượn sức hay là gì khác, Thẩm Bình cũng không muốn thêm phiền toái.

Mà mười lăm tấm cũng không tính là quá mức nổi bật.

"Thẩm đạo hữu, vẫn như cũ, đây là chín mươi khối hạ phẩm linh thạch, ngươi có nhu cầu gì, đều có thể mua tại đây."

Trần chưởng quỹ tươi cười khả ái, đồng thời trong lòng cũng đánh giá cao tên Luyện Khí cấp thấp Thẩm Bình này, có thể liên tục chế tác ra Hộ Thân Phù, đối phương hẳn là Phù Sư trung phẩm.

"Ta cần Hoả Diễm Phù, Địa Hãm Phù, Khinh Thân Phù…toàn bộ vật liệu!”