Chương 51: Du Long Hí Châu

Sau khi chia tay, Thẩm Bình đi thẳng đến Chân Bảo Các trước.

Còn chưa đến quầy, vị nữ tu tiếp đãi lần trước đã ngọt ngào bước nhanh tới, nhiệt tình nói, "Thẩm đạo hữu, về sau ta sẽ là người phục vụ riêng cho ngài, ta là Mộc Cấm, ngài có nhu cầu gì đều có thể nói với ta.”

Thẩm Bình sửng sốt, không khỏi thầm nghĩ dịch vụ của Chân Bảo Các cũng quá tốt rồi.

"Mộc đạo hữu, đây là hai tấm Hộ Linh Phù cùng ba tấm Kim Quang Phù."

"Ta cũng muốn hỏi một chút, hiện tại giá cả của pháp bào trung phẩm như thế nào?"

Mộc Cấm lập tức tỉ mỉ giới thiệu, "Pháp bào trung phẩm bình thường nhất cần mười hai khối trung phẩm linh thạch, có khả năng tránh bụi, làm nhẹ cơ thể, tốt một chút cần hai mươi khối, tăng thêm chức năng tụ linh, tốt nhất thì trên năm mươi khối, có tỷ lệ kháng phép…”

Thẩm Bình lại hỏi, "Pháp khí thì sao?”

"Giá cả của pháp khí trung phẩm…”

Một lát sau, rời khỏi Chân Bảo Các, trong túi trữ vật của hắn có nhiều hơn ba kiện pháp bào, cùng với một kiện pháp khí phòng ngự Ngọc Văn Linh Bội giá trị tám mươi lăm khối trung phẩm linh thạch, có thể ngăn cản ba kích toàn lực của tu sĩ cao cấp, mặt khác còn có một đôi linh ngoa, gia tăng tốc độ chạy trốn.

Tổng chi phí một trăm chín mươi khối trung phẩm linh thạch.

Khiến Thẩm Bình vô cùng đau đớn, vốn còn muốn mua một món chuyên công kích, nhưng cũng đành bỏ qua ý niệm này trong đầu.

Sau đó, hắn lại đi tới Tú Xuân các.

Trần chưởng quỹ đã biết Thẩm Bình chuyển đến ngõ Vân Hà, hơn nữa còn là vì lý do kia, bởi vậy hắn càng nhiệt tình thêm!



Bán xong phù chú trung cấp, tiền lần nữa tăng lên mười khối trung phẩm linh thạch.

Tiếp theo Thẩm Bình mua chút gạo linh và nguyên liệu nấu ăn, lúc này mới đi vào một cửa hàng.

Trí nhớ chưởng quầy kinh người, vừa nhìn thấy Thẩm Bình, trên mặt đã nở nụ cười tươi rói nói: "Đạo hữu, bí thuật song tu lần trước dùng tốt chứ?”

Thẩm Bình hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn, tu sĩ nhất là những người đã thai nghén ra thần thức, trí nhớ đều là nhìn qua sẽ không quên, hắn ẩn ý nói, "Cũng được.”

Bộ bí thuật tỏa huyết phong tinh kia, quả thật rất tốt.

Chỉ là nhiều lần có chút mệt mỏi.

Chưởng quỹ cười nói, "Lần này đạo hữu đến đây, là muốn bí thuật song tu chân chính?”

Hắn nhìn bốn phía, hạ thấp giọng xuống, "Bí thuật chỗ ta, đều là truyền thừa Ma Đạo, vô luận là trao đổi giữa đạo lữ, hay là làm chuyện khác, hiện quả đều cực kỳ không tệ, đạo hữu nếu mua một quyển..."

Chưởng quỹ vươn tay lật qua lật lại một chút, cười tủm tỉm nói, "Số lượng đạo lữ cho dù đạt tới con số này, cũng có thể sinh long hoạt hổ, hơn nữa ta còn có tặng kèm một quyển minh hoạ sắc nét, đây chính là tác phẩm của họa sư Thiên Âm các đấy.”

Khóe miệng Thẩm Bình giật giật.

Sao hắn lại cảm thấy chưởng quỹ này có một tia bỉ ổi vậy?

Không đúng! Rõ ràng là bỉ ổi!

Chọn một quyển "Du Long Hí Châu"

"Khụ khụ. Giá bao nhiêu?”



“Giá không mắc, năm mươi khối trung phẩm linh thạch!”

Thẩm Bình nhíu nhíu mày, "Đắt quá.”

Chưởng quầy lắc đầu.

"Không thể rẻ hơn một chút sao?"

Chưởng quỹ lại lắc đầu.

"Mua!"

Nghĩ về cuộc sống sau này, Thẩm Bình cắn răng lấy ra năm mươi khối trung phẩm linh thạch.

Chưởng quầy mặt mày hớn hở, tự mình đưa Thẩm Bình ra cửa, nhiệt tình nói, "Đạo hữu, hoan nghênh lần sau lại đây nha, cuốn minh hoạ này của ta mỗi nửa năm sẽ thay đổi một lần!”

Thẩm Bình đi thật xa, cảm khái nói, "Động ma, quả nhiên là động ma, còn muốn ta lần sau lại tới, không có cửa đâu!”

Trên đường trở về ngõ Vân Hà.

Thẩm Bình cảm thấy thoải mái, hôm nay ra ngoài dù tiêu phí rất nhiều, nhưng cảm giác không cần lo lắng kiếp tu đột nhiên nhảy ra tập kích bất cứ lúc nào, quả thật rất tốt.

Nhìn những tu sĩ có khí chất diện mạo đều vô cùng mạnh mẽ đi lại ở ngõ Hồng Liễu, khuôn mặt hắn nhịn không được mà nở nụ cười.

Bây giờ dù nghèo một chút, tu vi thấp một chút, nhưng tương lai lại tràn đầy hy vọng.