Chương 30: Luyện khí trung kỳ (1)

Vu Yến tức giận nói:

“Ta cũng không phải là Phù Sư như Thẩm đạo hữu, mỗi ngày chỉ cần ở trong phòng sủng hạnh thê thϊếp là được.”

Thẩm Bình xấu hổ, nhưng vẫn chủ động nói:

“Vu đạo hữu, cùng trở về chứ?”

Vu Yến lập tức hiểu được ý của Thẩm Bình, nàng khoát tay áo:

“Đi thôi.”

Gần đây các đường phố bên ngoài phường thị có rất nhiều tu sĩ xa lạ, ra ngoài không còn an toàn như trước kia, mặc dù là nàng cũng phải cảnh giác cẩn thận.

Một đường trở về không có gì ngoài ý muốn.

Đến ngõ Hồng Liễu, Thẩm Bình cảm kích nói:

“Đa tạ đạo hữu hộ tống.”

Nói xong hắn lấy ra một tấm Băng Đông Phù đưa cho Vu Yến.

“Gần đây phù đạo chợt có tiến bộ.”

“Vu đạo hữu nếu thiếu loại bùa này, có thể tìm ta mua.”

Vu Yến cũng không khách khí, Băng Đông Phù vô cùng hữu dụng, nhưng bởi vì chế tác linh văn quá phức tạp, giá cả lại thấp, rất nhiều Phù Sư thích chế tác Hộ Thân Phù, Hoả Diễm Phù hơn.

Hơn nữa lượng tiêu thụ của Băng Đông Phù ít hơn nhiều Hộ Thân Phù, Hoả Diễm Phù, tu sĩ nếu mua đều chỉ dùng trong thời điểm mấu chốt, điều này dẫn đến việc giá cả của Băng Đông Phù vẫn không lên được.

“Phù nghệ của Thẩm đạo hữu lại ngày càng tăng, chúc mừng.”

Hai người nhanh chóng chia tay.

Đi vào nhà, tái tim Thẩm Bình mới thả lỏng.



Cuối cùng cũng an toàn.

“Phu quân!”

Thê thϊếp vây quanh, vẻ mặt lo lắng biến mất, dù sao bây giờ bên ngoài có nhiều tu sĩ xa lạ, các nàng rất sợ Thẩm Bình một đi không trở về.

Mà các nàng một người là phàm nhân, một người là tu sĩ Luyện Khí tầng một, Thẩm Bình nếu ngã xuống, bọn họ sẽ rất khó có thể sinh tồn ở ngõ Hồng Liễu.

Thẩm Bình nắm chặt cổ tay của thê thϊếp, thoáng an ủi một chút, mới gấp gáp tiến vào trong phòng.

Tĩnh tâm.

Thu thần.

Sau đó thật cẩn thận lấy Tiêu Độc Đan cao cấp màu nâu ra, không chút do dự nuốt vào.

Đan dược vào bụng.

Lập tức hóa thành dược lực nồng đậm.

Hắn vội vàng vận chuyển công pháp, linh lực dọc theo kinh mạch tiến hành tuần hoàn, dược lực của Tiêu Độc Đan theo linh lực lan tràn tứ chi bách hài.

Xuỳ!

Gần như ngay lập tức, toàn thân Thẩm Bình đau đớn như chuột rút.

Hắn cắn chặt răng.

Cơn đau này đi qua rất nhanh, nhưng vừa biến mất, lại đến.

Cứ tiếp tục như thế năm sáu lần mới biến mất hoàn toàn.

Oanh.



Theo độc tính ẩn sâu trong cơ thể hoàn toàn được thanh trừ, linh lực áp chế độc tính không ngừng thẩm thấu vào sâu trong thân thể phảng phất được phóng thích, ầm ầm bộc phát.

Sắc mặt Thẩm Bình biến đổi.

Ý niệm cố gắng kiềm chế cỗ linh lực bộc phát này, để cho chúng nó nhập vào kinh mạch.

Ngay vào lúc này.

Kim Mộc song hệ trung phẩm linh căn phát huy tác dụng, giúp tăng nhanh tốc độ vận chuyển linh lực lên gấp mấy lần, khiến linh lực hội tụ đến đan điền kinh mạch không cuồng bạo.

Ước chừng qua hai canh giờ.

Linh lực bộc phát hoàn toàn bị thân thể hấp thu.

Két!

Thẩm Bình chưa định thử đột phá, linh lực đã tự động phá tan kinh mạch tắc nghẽn, làm cho quá trình tuần hoàn gia tăng.

Trong khi đó, khí tức trên người hắn đột nhiên tăng lên.

Luyện Khí tầng bốn cứ như vậy, như nước chảy thành sông mà đột phá.

Cảm nhận được tổng lượng linh lực đề cao trong cơ thể, Thẩm Bình nhịn không được mừng đến phát khóc.

Hắn chịu đủ độc tính của yêu thú tra tấn bao nhiêu năm, hiện giờ rốt cục cũng hoàn toàn tiêu trừ nó, không cần phải mỗi ngày mỗi đêm chịu đựng thống khổ áp chế độc tính!

Ổn định linh lực.

Hắn đứng dậy đi ra gian phòng, nhìn kiều thê mỹ thϊếp, kích động tràn ngập trong lời nói.

“Vân nhi, Dĩnh nhi...”

Hắn ôm thê thϊếp đặt ở trên giường.

Đêm nay đã được định sẵn sẽ không thể nào ngủ được.