Thẩm Bình nắm cổ tay thê thϊếp, ôn hòa nói:
“Không cần lo lắng, vi phu là Phù Sư trung phẩm, vẫn có thể ở trong ngõ Hồng Liễu, Dĩnh nhi, mỗi ngày tu hành nàng không được giảm xuống, không có linh thạch cứ việc nói với vi phu.
Ngõ Hòe Thủy chính là khu vực ven phường thị, nơi đó hầu như đều là tu sĩ Luyện Khí tầng dưới cùng, quanh năm hỗn loạn, mỗi ngày đều có chuyện gϊếŧ người đoạt tiền.
Nếu hắn chuyển đến nơi đó, có lẽ vẫn có thể ỷ vào phù chú che chở thê thϊếp, nhưng đồng thời cũng sẽ dẫn tới lòng ghen tị, nói không chừng ngày nào đó ra ngoài bán bùa, sẽ bị một đám tu sĩ vây gϊếŧ.
Sau bữa ăn, Thẩm Bình lấy truyền tin phù ra, rót linh lực vào kích hoạt hỏi:
“Trần chưởng quỹ, giá thê nhà ở phường thị bây giờ thế nào?”
Sau một thời gian, truyền tin phù loé lên.
Trần chưởng quỹ trả lời:
“Con hẻm rẻ nhất, tiền thuê nhà mỗi năm là năm khối trung phẩm linh thạch, hôm qua vừa mới tới một nhóm tu sĩ, cơ bản không còn chỗ trống, bây giờ chỗ ở có thể thuê trong phường thị chỉ còn lại một số tiểu viện đơn lập, nhưng giá cả mỗi năm đều trên hai mươi khối trung phẩm linh thạch, hơn nữa còn phải xem hoàn cảnh vị trí!"
Thôi dẹp rồi.
Thẩm Bình hoàn toàn từ bỏ ý niệm trong đầu.
Sau một thời gian, truyền tin phù loé lên.
Trần chưởng quỹ trả lời:
“Con hẻm rẻ nhất, tiền thuê nhà mỗi năm là năm khối linh thạch trung phẩm, hôm qua vừa mới tới một nhóm tu sĩ, cơ bản không còn chỗ trống, bây giờ chỗ ở có thể thuê trong phường thị chỉ còn lại một số tiểu viện đơn lập, nhưng giá cả mỗi năm đều trên hai mươi khối trung phẩm linh thạch, hơn nữa còn phải xem hoàn cảnh vị trí!”
Thôi dẹp rồi.
Thẩm Bình hoàn toàn từ bỏ ý niệm trong đầu.
Nhưng ngay khi hắn thở dài, linh phù lại lóe lên.
“Thẩm đạo hữu, nếu ngươi muốn đến phường thị ở, vậy có thể chờ một chút, tin tức nội bộ, Kim Dương Tông lần này vì khai phá mỏ Viêm Kim, chiêu mộ rất nhiều tu sĩ, ngày hôm qua chỉ là nhóm đầu tiên, phía sau sẽ càng nhiều.”
“Mà phạm vi cư trú của toàn bộ phường thị hơi nhỏ, cho nên Kim Dương Tông chuẩn bị khuếch trương phường thị về phía đông, đến lúc đó sẽ xây một ít tiểu viện, có thể chứa nhiều tu sĩ cao cấp hơn.”
Nghe được tin tức này, Thẩm Bình lập tức trả lời:
“Trần chưởng quỹ, ta không mua nổi tiểu viện đơn lập!”
Trần chưởng quỹ nói:
“Thẩm đạo hữu có thể thuê cùng với tu sĩ khác mà.”
Thẩm Bình trợn mắt há hốc mồm:
“Tiểu viện cũng có thể thuê chung?”
Phải biết rằng người có năng lực thuê tiểu viện đơn lập, phần lớn đều là tu sĩ hậu kỳ Luyện Khí tầng tám trở lên, có người còn là tu sĩ Trúc Cơ.
Họ không nhìn giá, mà là hoàn cảnh cùng linh khí.
Huống chi, tu sĩ đều rất quan tâm đến sự riêng tư.
Không có ai muốn ở chung với tu sĩ khác, mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, sẽ rất dễ bị lộ thông tin riêng.
Trần chưởng quỹ trả lời:
“Cụ thể ta cũng không rõ lắm, chờ đến lúc tiểu viện xây xong sẽ biết. Thẩm đạo hữu, những thứ này đều là thứ yếu, hiện tại việc cấp bách là nhanh chóng chế phù đấy, về sau tu sĩ sẽ càng ngày càng nhiều, giá cả phù chú vẫn còn có thể tăng lên!”
Thẩm Bình vội vàng đáp lại:
“Ta hiểu!”
Kết thúc, hắn rơi vào trầm tư.
Trần chưởng quỹ lại có thể biết một vài kế hoạch tiếp theo của Kim Dương Tông, chứng tỏ sau lưng hắn có đệ tử nội môn Kim Dương Tông, thậm chí là tu sĩ có địa vị cao chống lưng.
Xem ra sau này phải gia tăng quan hệ hợp tác với Tú Xuân Các.
Như tin tức lần này, đối phương cũng là nể tình nhiều lần hợp tác mới nói cho hắn biết.
“Phải mau đột phá đến Luyện Khí trung kỳ, chế tác phù trận thượng phẩm.”
Phường thị an toàn hơn ngõ Hồng Liễu rất nhiều.
Sau khi trừ độc tính trong cơ thể, Thẩm Bình tình nguyện tốn thêm chút linh thạch, cũng nhất định phải chuyển qua, điều này đối với hắn mà nói cực kỳ quan trọng.
Ở ngõ Hồng Liễu, mỗi lần ra ngoài đều như trải qua cuộc chiến sinh tử.
Những ngày tháng bữa sớm lo bữa tối, nơm nớp lo sợ, hắn đã trải qua rất nhiều năm, cực kỳ chán ghén.