Chương 28

Nhân viên cửa hàng không thể lay chuyển được Trì Lịch, chỉ có thể đổi thành phiên bản bình thường, kết quả phiên bản bình thường chiết khấu xong cũng phải hơn 700!

Hắn hít sâu một hơi, quên đi, là ai đã giúp nhà bọn họ nhiều việc như vậy, hắn không thể ngay cả món quà hơn 700 cũng không nỡ tặng, vì thế cắn răng một cái mua toàn bộ.

Biết những sách này là mua cho Đàm Ngọc Thư, cha Trì cũng không có ý kiến gì, chỉ thuận miệng nói một câu: "Nhà chúng ta có thể vượt qua cửa ải khó khăn này nhờ có Tiểu Đàm, có một ngày nếu nó đi, thật đúng là luyến tiếc nó.”

“Tại sao phải đi?”

“Không phải nói thằng bé tới vào đêm trăng tròn sao? Đêm trăng tròn tiếp theo thằng bé sẽ về nhà.”

"Cậu ta có thể trở lại vào tháng tới."

“Nhưng nhìn người như Tiểu Đàm không thể nhàn rỗi như vậy. Ví dụ như hoàng đế lại phái thằng bé đi biên quan, vậy chắc chắn nhiều năm không về được, giao thông cổ đại lại không phát triển như bây giờ.”

Trì Lịch trầm mặc không nói lời nào.

Mẹ Trì nhận được điện thoại của ba Trì nói bọn họ đang về, tính toán thời gian không còn nhiều lắm bèn chuẩn bị nấu cơm.

Nghe nói Chu lão tam bị dọa đến ở nhà không dám ra khỏi phòng, cho tới bây giờ cũng không ai đến lấy con heo chết này về, nên đã bị Trì gia coi như lấy heo đền dưa.

Con heo này còn không nhỏ, thịt chứa đầy một tủ lạnh, mấy ngày kế tiếp đều có thịt heo ăn.

Ớt trong viện mọc vừa tới, mẹ Trì liền hái một ít chuẩn bị làm thịt băm, Đàm Ngọc Thư nhận lấy nói: "Để cháu cắt.”

“Không cần, không cần!”

“Không sao, trù nghệ của cháu không được, nhưng đao công vẫn tốt.”

Đao công... mẹ Trì thoáng cái suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng đưa ra một kết luận: Đao công của Tiểu Đàm hẳn là thật sự rất tốt, cũng không biết chém cái đồ gì mà luyện ra...

Hạ Hiên nghe Trì Lịch sắp trở về, lập tức lao ra ngoài chờ đợi.

Chờ Trì Lịch nhảy xuống xe, đang muốn đem sách trên xe lấy xuống thì chợt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn phơi nắng đến trắng bệch của Hạ Hiên gọi hắn một tiếng: "Trì Lịch!"

Động tác của Trì Lịch lập tức cứng đờ, thu tay về, lạnh lùng nói: " Cậu tới làm gì?”

Cha Trì nhìn thái độ lạnh lùng của hắn, không biết làm sao nói: "Tiểu Lịch, đây là?”

Trì Lịch nheo mắt chậm rãi nói: "Kẻ thù.”

Trong nháy mắt Hạ Hiên và cha Trì đều bị lời nói ngay thẳng này làm cho á khẩu không trả lời được.

May mà Hạ Hiên không phải là người chưa trải đời, rất nhanh đã nắm trong tay tiết tấu của mình: "Không cần tổn thương lòng người như vậy chứ, chúng ta nói chuyện riêng đi?"

“Khụ..." Cha Trì có chút không xuống đài được: "Cha vào phòng trước, mặc kệ như thế nào, Tiểu Lịch, nói chuyện đàng hoàng chút.”

Oán hận bày hết lên trên mặt, ai chịu đựng nổi, nhưng nghĩ đến lúc trước đúng là cậu không xứng đáng với Trì Lịch, Hạ Hiên chỉ có thể nhịn xuống, như không thèm để ý cười nói: "Nghe nói anh gặp chút phiền toái, Lý Giáp kia chỉ là một tay sai của nhà em, em có thể giúp anh thu thập ông ta.”

Trì Lịch nhíu mày, chuyện của Lý Giáp, chẳng lẽ thật sự không liên quan đến cậu?

“Tại sao cậu lại giúp tôi?”

“Cái này..." Hạ Hiên khoanh tay nhìn hắn: "Em muốn mời anh làm người phụ trách kỹ thuật của Hắc Thạch.”

Trì Lịch thiếu chút nữa bật cười: "Cậu lừa tôi lấy Hắc Thạch từ trong tay tôi rồi lại thuê tôi trở về làm công cho cậu?”

Hạ Hiên chính là muốn hiệu quả này, cứ dây dưa không rõ với Trì Lịch, để cho Trì Lịch thấy không rõ, sờ không thấu, nghĩ mãi không ra, sau đó từng chút từng chút lừa hắn vào bẫy.

"Anh chỉ cần nói có làm hay không, theo em được biết tài khoản do anh sở hữu đều bị Chu gia đóng băng, hiện tại trên người không một xu dính túi, mà em có thể trả cho anh một mức lương hậu hĩnh, giúp anh đông sơn tái khởi, hẳn là anh không muốn bán dưa cả đời phải không?"

Sau khi sống lại, Hạ Hiên mới biết được Hắc Thạch, một công ty game đang phát triển nhanh chóng chủ yếu dựa vào Trì Lịch, sinh viên top đầu ngành vi điện tử, mà trong tương lai hắn còn có thể từ tay không thành lập một công ty khoa học kỹ thuật, nghiên cứu phát triển vượt thời đại, trở thành công ty siêu cấp khoa học kỹ thuật khổng lồ nổi tiếng thế giới.

Nhưng lúc đầu dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, Trì Lịch rất gian nan, hiện tại cậu muốn trợ giúp hắn một tay.

Tuy Trì Lịch có khúc mắc với cậu, nhưng hiện tại khẳng định Trì Lịch đang nóng lòng muốn báo thù Chu gia, có cơ hội như vậy, nhất định hắn sẽ đồng ý.

Hơn nữa cậu không tin trong thời gian ngắn như vậy Trì Lịch liền đối với cậu không còn một chút cảm tình nào, chẳng lẽ sâu trong nội tâm Trì Lịch không muốn cùng cậu có chút liên quan nào sao?

Hai người trầm mặc giằng co, đột nhiên trong phòng truyền đến động tĩnh.

Đàm Ngọc Thư nhắm mắt vịn khung cửa, một hàng nước mắt theo gương mặt trắng nõn chậm rãi rơi xuống.

Trì Lịch: "..."